Đánh giá: 9.4/10 từ 5 lượt
Trên Nhất Chỉ sơn lại có một ngôi miếu nhỏ, tên là Nhất Chỉ miếu, miếu thờ tuy nhỏ, lại vô cùng thần kỳ.
Trong miếu có cơm, hương thơm mười dặm;
Trong miếu có nước, nước ngọt vô cùng, hơn cả quỳnh tương;
Trong miếu có Phật, tâm thành tất linh.
Miếu không lớn, nhưng cần gì có đó;
Miếu không lớn, nhưng hương hỏa tràn đầy, vượt xa mọi tự miếu;
Miếu không lớn, lại khiến vô số đại gia đại tộc xếp hàng chờ vào...
Trong miếu có một Hòa thượng ấm áp, mỗi ngày đều kêu gào: Ta phải hoàn tục, ta muốn lấy vợ, sinh con!!!
Bình luận truyện