Đánh giá: 6.4/10 từ 8 lượt
Ở thế kỉ 21, tôi không chỉ một lần nghĩ đến, bầu trời
1800 năm trước có thể đặc biệt xanh hay không, bóng mây có thể đặc biệt rõ ràng
hơn hay không.
Nhưng khi tôi vượt qua 1800 năm thời không, mở mắt
nhìn ra, tôi chỉ thấy sắc trời màu vàng sẫm bị ánh chớp xé toạc, nước mưa lạnh
lẽo đập vào người. Càng đáng sợ hơn là, tôi cảm giác được chân mình đang ngâm
vào giữa dòng nước đang cuồn cuộn chảy, mà dòng nước này nhanh chóng từ mắt cá
chân tôi dâng cao lên.
Tôi đứng lên, phát hiện bốn bề đều là hồng thủy, trong
nước còn thỉnh thoảng nhìn thấy những thi thể chìm nổi bị ngâm đến sưng thũng.
Xa xa trên triền núi, có thể thấy những đám nhỏ năm ba người. Thế giới mà tôi
vẫn luôn mơ mộng đến, lại lấy một tư thái gần như là địa ngục đến đón tiếp tôi.
Bình luận truyện