Đánh giá: 7.2/10 từ 3 lượt
Cho tới một tối, sau khi ăn nhậu không còn biết trời đất là gì nữa. Ta
đang lang thang trên đường trở về nhà thì gặp Ma Cà Rồng. Nó hút máu ta
gần chết rồi bỏ đi...
Oanh thấy Ma Cà Rồng ngồi im lặng, nàng tò mò hỏi: - Bộ nó hút máu ông thật hay sao? Ma Cà Rồng mỉm cười, khuôn mặt nhăn nhúm: - Nó hút máu của ta là chuyện dĩ nhiên rồi.- Tại sao ông còn sống?
- À Ma Cà Rồng đó chỉ hút máu ta gần cạn thôi nên chưa chết được. Và khi
người ta tìm thấy ta hấp hối thì đưa ta vô bệnh viện tiếp máu cho ta.
Nhưng trong cái ranh giới giữa sự sống và cái chết đó, tự nhiên ta thấy
mình gần gủi với những người thân đã qua đời quá. Bởi vậy, đêm hôm đó ta lén bứt giây tiếp máu ném đi mà không ai biết. Ngay khi ấy có lẽ vào
nửa đêm, một đêm trăng thực sáng. Con Ma Cà Rồng lại hiện ra, nói cho ta một cơ hội. Chết hoặc sống vĩnh viễn trong thế giới Ma Cà Rồng. Phải
thú thực, lúc ấy ta nhìn y như một vị cứu tinh. Với những quyền phép biến hóa trong tay y, có khác gì đấng tạo thành trời đất muôn loài này đâu.
Ta hân hoan đón nhận đặc ân mà y vừa đề nghị.
Bình luận truyện