Thấy Giai Hy bất động không trả lời, tì nữ đứng bên cạnh run sợ. Đây không phải công chúa bị ngã đến ngu rồi chứ.
“ Công, công chúa... “
“ Ngươi đi ra ngoài đi. Khi nào ta gọi mới được vào. “
“ Vâng. “ Lặng lẽ lui ra, tì nữ thở phào. May mà công chúa không bị làm sao, nếu không mình chắc chắn sẽ bị hoàng thượng xử tội mất.
Ở trong phòng lúc này chỉ còn mình Giai Hy, cô vui sướng ngắm căn phòng một phen. Mẹ ơi, thế này cũng xa hoa quá đi.
- Hệ thống, có thể mang đống này đi chứ.
[ Không thể nha, nếu bị phát hiện thì chúng ta sẽ toi đời đó. ]
Đang vuốt ve đống kì dị chân bảo, lời của hệ thống trực tiếp đánh cho Giai Hy K.O. Bao nhiêu đồ thế này mà không thể mang đi khác nào đồ ăn ngay trước mặt nhưng lại không thể ăn. Đúng là cực hình mà.
Đau lòng để lại đồ về chỗ cũ. Cô vẫn chưa dứt được ý định làm người giàu của mình liền đánh chủ ý lên đống y phục cùng phấn son. Hắc hắc, dù gì cũng là công chúa được sủng ái, y phục thường ngày chắc chắn sẽ được làm bằng nguyên liệu quý, lén mang mấy bộ cất vào không gian cũng được.
Nhưng ý niệm đó rất nhanh đã tắt ngúm. Y phục gì đây trời, lòe loẹt như con cá bảy màu thế này. Đừng nói là... Giai Hy xông đến trước gương đồng liền bị dung mạo trong gương làm choáng váng. Quỷ, có quỷ, gương mặt trang điểm thành như này thì bảo sao không được ai để ý. Cũng quá quá quá xấu đi.
[ Thật chất là dung mạo của linh hồn ủy thác rất đẹp, khuynh quốc khuynh thành nhưng do nghe lời xúi giục của một số phi tần trong cung nên mới trang điểm và ăn mặc cho mình thành thế này. ]
- Vậy mà cũng tin.
[ Linh hồn ủy thác vốn được bao bọc cẩn thận nên tâm tính ngây thơ, mưu kế hãm hại sao biết được nên mới chết thảm như vậy. ]
- Không ổn, gu thẩm mỹ này ta không chịu nổi, phải đổi, phải đổi.
Kêu tì nữ bên ngoài bung một chậu nước cùng khăn vào đây sau đó bắt đầu công cuộc thanh tẩy. Chừng mấy phút sau, gương mặt mộc thật sự mới hiện ra, xinh đẹp biết nhường nào, đôi mắt thanh thuần. Sống trong hậu cung suốt ngày ta hại ngươi, ngươi hại ta thì như thỏ nhỏ giữa bầy sói. Nếu không có sự che chở của hoàng thượng chỉ sợ không sống đến được bây giờ đâu.
“ Vậy mới là ta chứ. “ Lục đục trang điểm gần một canh giờ, Giai Hy hài lòng ngắm nhìn lại dung mạo của mình một lần nữa. Giờ kiếm bộ y phục đang hoàng một chút.
Mất thêm mấy phút, rốt cuộc cô cũng tìm được một bộ y phục tạm coi là ổn cầm đi thay. Vậy là xong, quy trình thay đổi bản thân hoàn thành.
[ Kí chủ, tóc của người... ]
- Hả, tóc sao.
Nhìn mái tóc dài qua hông, Giai Hy ngám ngẩm. Vẫn là cho người hầu vào làm đi, chứ mái tóc này, cô không búi nổi.