Xử lí xong xác của nam đồ đệ kia, trưởng môn sắp xếp đội ngũ lên đường, bởi vì môn phái thuộc tứ đại môn phái lớn trên đại lục, có điều kiện nên Ứng Linh nuôi dưỡng đều thuộc hàng trung phẩm trở lên, chỉ đi chưa tới nửa ngày đường đã đến nơi.
Ngồi trên xe nhìn xuống, Giai Hy có thể thấy được địa điểm thí luyện, là một bí cảnh cổ nằm giữa vách đá cùng núi cao, không chỉ nguyên Đông Môn Tinh đưa đồ đệ đến thí luyện mà còn có nhiều môn phái khác đang tập trung ở đó.
“ Vệ sư tỷ, nhiều người thật đó, còn có cả người của ba môn phái lớn kia nữa, không biết vô bí cảnh thí luyện muội có nhặt được đồ tốt gì không. “ Bội Sam lo lắng níu tay cô, gương mặt nhỏ đều sắp nhăn thành một đoàn.
“ Nơi này đã có nhiều người vào rồi, đồ tốt chỉ sợ chẳng còn đâu, chỉ yếu đến là để rèn luyện thôi. “ Còn nếu như có đồ tốt xuất hiện, thì đấy là dành cho nam nữ chủ, nhân vật phụ làm gì có số đó. Mà nhắc mới nhớ, tí nữa vào trong phải hủy thanh thần khí kia mới được.
[ Kí chủ, chấp niệm hủy thần khi của người rất kiên cường, nhưng người có thể từ bỏ không được sao, dù gì đấy cũng là thần khí đó, không muốn cho nam chủ cũng có thể cất cho mình mà. ]
- Không cần, thanh kiếm rách đấy có gì hay ho chứ.
[... ] Thần khí, là thần khí, không phải thanh kiếm rách, ngươi nói vậy không sợ thiên đạo đánh chết người sao.
Hệ thống bất lực trước ý định hủy thần khí của cô, chỉ có thể ôm tâm hồn bé nhỏ, yếu ớt mỏng manh của mình tìm bạn hàng xóm bên cạnh cầu an ủi.
Bước xuống xe, cô đưa tay đỡ Bội Sam xuống, nở nụ cười quyến rũ, tư thế tựa như một vương tử cao quý làm cô bé đỏ bừng mặt. Một số nữ đồ đệ xung quanh cũng ngẩn ngơ. Rung động bởi một nữ tử, họ bị cong mất rồi.
Trong khi đó, Nhan Kính ó đầu qua cửa sổ của xe, cực kì bất lực nhìn cô thở dài, hoài nghi nhân sinh cũng như ý định khi được giao nhiệm vụ này.
Đối tượng công lược có vấn đề về giới tính, không có hảo cảm với người khác giới nhưng đặc biệt thích tán tỉnh các cô bé khả ái, ưa nhìn.
Liệu đây có phải là muốn chơi khăm lão tử khi giao nhiệm vụ.
“ Sư tôn, lần này thí luyện tam môn phái cũng đến. Có chuyện gì xảy ra?” Trưởng môn nghi hoặc nhìn đám người tụ tập đông như kiến bên ngoài bí cảnh, ngoại trừ mấy tên đồ đệ tu vi tầm trung thì toàn là các đại lão cao thâm đã ẩn danh, hỏi nhỏ Nhan Kính.
“ Thần khí xuất thế, đến cũng là điều hiển nhiên. “ Nếu không thì ta cũng chẳng mất công ở đây, còn phải nhìn đối tượng công lược của mình tương thân tương ái với đám nữ nhân không biết xấu hổ kia.
“ Thần khí? Bí cảnh này chẳng phải đã bị khai thác hết rồi sao, lấy đâu ra thần khi được. “ Ngạc nhiên trước câu trả lời của Nhan Kính, trưởng môn suýt nữa hét lớn, may mà kịp nhận ra tình huống bây giờ.
“ Không gì là không thể. “ Thâm ý để lại một câu, hắn nhắm mắt dựa vào thành xe.
“ Đa tạ sư tôn. “ Trưởng môn đăm chiêu suy nghĩ sau đó hành lễ rời đi.
Đông Môn Tinh trước giờ rất ít khi giao thiệp với thế giới bên ngoài, tin tức không thể linh động bằng ba đại môn phái kia, nếu không phải hôm nay trùng vào ngày thí luyện hằng năm, thì chỉ sợ đến khi dành dật xong thần khí họ mới biết được. Mấy lão đó luôn bị sư tôn chèn ép nhiều năm nên muốn lật ngược tình thế đây mà, đúng là cáo già, thực lực không bằng người liền dùng trò.