Xử lí xong bữa sáng, Giai Hy theo thường lệ đạp xe đến trường, tiện thể ghé qua tiệm tạp hóa mua cho mình chút đồ ăn vặt. Nhưng hôm nay, chỉ vừa đạp xe ra đầu ngõ thì cô bị chặn lại bởi một nhóm về sĩ áo đen.
“ Lâm tiểu thư, phu nhân chúng tôi muốn gặp cô. “
“ Tôi không quen biết phu nhân nào cả, phiền nhường đường, tôi còn phải đi học. “
“ Phu nhân chúng tôi là Dương Tiểu Ngọc. “
[ Kí chủ, Dương Tiểu Ngọc là mẹ ruột của nguyên chủ, phu nhân Lâm Gia. ]
- Ồ, phải đi chào hỏi chút chứ nhỉ
“ Được, dẫn đường đi. “ Giai Hy đồng ý xong thì nhóm vệ sĩ lập tức gọi điện thoại báo sau đó dẫn cô đến chỗ của Dương Tiểu Ngọc.
An vị trong phòng vip của một quán ăn tây gần đó, đợi khoảng 2-3 phút thì Dương Tiểu Ngọc cũng xuất hiện. Bà ta trước kia từng là diễn viên, biết cách chăm sóc sắc đẹp nên dù đã gần 40 nhưng vẫn rất trẻ trung, mang nét quyến rũ, quý phái.
“ Chào Lâm tiểu thư, xin lỗi vì đến muộn. “ Dương Tiểu Ngọc ngồi đối diện cô, lời nói mặc dù khách khí nhưng vẫn chứa đựng sự chán ghét cùng không kiên nhẫn. Giới thượng lưu luôn là vậy, họ khinh thường, chê bai sự thấp hèn của những người tầng lớp thấp vì đối với họ giao lưu với loại người này làm mất giá trị của mình. Nhưng họ căn bản không hề nhớ, mình cũng từng là một thành phần của tầng lớp thấp.
“ Không biết Lâm phu nhân đại giá quang lâm đến tìm tôi có chuyện gì không? “
“ Nghe nói Lâm tiểu thư có quan hệ với Mặc thiếu gia. “
“ Chuyện này có liên quan gì? “
“ Con gái tôi có ý với Mặc thiếu gia, hôm qua gia đình tôi đã sang để hỏi thử ý kiến của Mặc Gia về việc cho hai gia đình kết thông gia và cũng đã được họ chấp thuận. Từ giờ tôi mong cô có thể cắt đứt mọi chuyện với Mặc thiếu gia và rời khỏi trường học. “
“ Tại sao tôi phải làm vậy. “
“ Lâm Tuyết cùng Mặc Nhiên đã là vị hôn thê, việc của cô có thể khiến tình cảm của hai đứa nó bị rạn nứt, tôi mong cô có thể chấm dứt mọi chuyện trong yên bình. Mọi chi phí Lâm Gia sẽ bồi thường, đồng thời sau khi tốt nghiệp sẽ sắp xếp cho cô làm trưởng phòng ở chi nhánh nước ngoài. “
“ Nếu tôi từ chối. “
“ Vậy đành đắc tội Lâm tiểu thư rồi. “
“ Lâm phu nhân cũng trọng tình nghĩa thật đó, có thể vì một người con gái nuôi mà không tiếc mọi thứ. “
“ Lâm Tuyết vốn đã là một phần của Lâm Gia. “
“ Vậy tôi hỏi Lâm phu nhân một câu: Nếu một ngày, con gái ruột của bà còn sống và trở lại. Giữa con ruột và con nuôi, bà chọn ai. “
“ Câu hỏi nhảm nhí gì đây, con gái của tôi đã chết từ 13 năm trước rồi, sao có thể trở lại được mà dù có thật thì Lâm Tuyết là một đứa bé lương thiện, chắc chắn hai đứa sẽ sống chung với nhau vui vẻ. “
“ Chỉ cần chọn một trong hai, bớt dài dòng. “ Giai Hy lạnh lùng nhìn Dương Tiểu Ngọc khiến bà ta hoảng sợ nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, còn tức giận hất nước vào người cô.
“ Không cần bà trả lời nữa, tôi đã có đáp án của mình rồi. “ Lau qua chỗ bị dính nước, Giai Hy nở nụ cười thản nhiên với Dương Tiểu Ngọc. “ A, quên mất, cái này trả lại bà, tôi sợ nếu tiếp tục giữ sẽ bị nó làm bẩn mất. “ Ném một cái lắc tay bằng bạc hình cỏ ba lá lên mặt bàn, cô đứng dậy rời đi.
Dương Tiểu Ngọc bị thái độ của cô làm cho tức giận nhưng khi nhìn đến chiếc lắc tay trên bàn liền hoảng hốt. Lắc tay này, là năm sinh nhật 2 tuổi mình tặng con bé, tại sao lại ở trên người Lâm Giai Hy, chẳng nhẽ...