Sau khi ăn xong bữa tối, đúng như kí ức của linh hồn ủy thác, ba Nhạc cùng Tử Văn đều vào thư phòng bàn công việc, Liên Mỹ vốn đang làm thỏ nhỏ nghe lời thì bước đến chỗ Giai Hy, nói là muốn đi dạo. Cô căn bản đã biết hết nên cũng chẳng ngần ngại gì mà đồng ý.
Đi được một quãng đến chỗ hồ bơi, cô ta bất chợt dừng lại ngay chỗ đó, Giai Hy cũng chẳng lấy làm bất ngờ gì mà còn chuẩn bị đóng kịch cùng cô ta luôn. Không ngờ... cô ta rút một con dao từ trong người ra, đâm thẳng về phía Giai Hy, hành động điên rồ này làm cô đứng người. Não tàn thật à, ở địa bàn ta mà dám động thủ.
Đến khi con dao đâm sâu vào trong người, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ quần áo, nhỏ giọt trên nền cỏ, cô dùng sức đẩy Liên Mỹ ra, ôm lấy vết thương, do mất máu quá nhiều mà lảo đảo ngã xuống hồ bơi ngay phía sau lưng mình.Đau quá! Giai Hy mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm ở giữa một khu rừng vắng vẻ, tiếng lá kêu cùng âm thanh của động vật khiến cô rùng mình. Cũng quá đáng sợ đi, mà sao ta lại đây? Ôm miệng vết thương, cô gọi hệ thống.
- Hệ thống, mi đâu rồi?
[ Có việc gì sao kí chủ? ]
- Lúc bị đâm ta rõ ràng nhớ là mình rơi xuống hồ bơi mà, sao bây giờ lại ở cái nơi này.
[ À, lúc người bị đâm, cô ta có ý định kiểm tra xem người chết chưa, để đề phòng cô ta phát hiện người chưa chết, tôi đã dùng thuật dịch chuyển thân thể của người đến đây. ]
- Dịch chuyển thân thể, nếu mi biết dịch chuyển thì sao không chọn chỗ nào tốt tốt lên, dịch chuyển đến cái nơi không lấy bóng người khi ta đang bị thương thế này thì khác nào để ta chết luôn ở đây.
[ Cũng không thể trách tôi nha, thuật dịch chuyển này rất phức tạp, trong thời gian ngắn tạo ra khiến kết cấu không được ổn định dẫn đến nơi truyền tới bị sai lệch, còn về vấn đề vết thương của người thì cửa hàng hệ thống có rất nhiều thuốc chữa trị a~: ngoại thương, nội thương, độc tố, tinh thần thần lực,... cái nào cũng có. Uống xong liền lập tức khỏe lại, so với trâu bò còn khỏe hơn. ]
Có cảm giác hệ thống dịch chuyển ta đến đây là vì ý định buôn bán thuốc này. Gì mà không ổn định dẫn đến nơi truyền tới bị sai lệch, căn bản đều là lừa người.
- Ta cần thuốc chữa trị vết thương ngay lập tức.
Hừ, nếu không phải bây giờ đang trong tình huống bất đắc dĩ, còn lâu mới thèm mua đồ trong cửa hàng gian thương của ngươi.
[ Có hai loại cho người lựa chọn: Phục hồi đan cao cấp, có thể trị liệu và làm vết thương hồi phục trong 1 phút, giá 500 tích phân ; cái thứ hai là dung dịch chữa trị cao cấp, làm hồi phục vết thương chỉ trong 10 giây, giá là 1500 tích phân, khi mua được tặng kèm một vé giảm giá 10% của cửa hàng hệ thống. Người muốn chọn cái nào? ]
- Mẹ kiếp, sao cái nào cũng đắt thế này, 500 thì thôi đi đằng này còn tận 1500.
[ Giá tiền càng cao thì vật càng tốt mà. Nếu không vẫn còn loại khác rẻ hơn, nhưng phục hồi chậm, còn có tác dụng phụ nữa. ]
- Phục hồi chậm với tác dụng phụ cũng được, chứ mấy cái loại thuốc cao cấp kia bản thân ta không với tới.
[ Vậy thì đây: Trị liệu đan 300 tích phân, hồi phục trong 2 ngày, tác dụng phụ ghi trên giấy sử dụng. Người có muốn mua không? ]
- Mua.
[ Đã chuyển tới không gian của kí chủ. ]
Giai Hy vội vàng lấy thuốc từ không gia ra, còn chưa kịp đọc đã cho vào miệng nuốt xuống, khác với các loại thuốc khác mà trước đây từng uống, viên thuốc này mang vị dịu ngọt, thanh mát khiến người thoải mái. Vết thương trên người cô cũng bớt đau, máu cũng ngừng chảy.
Nhưng tận hưởng chưa được bao lâu, cơ thể cô bỗng trở nên kì lạ, cả người đều trở nên nóng ran, làm mặt đỏ bừng ; có lúc lại lạnh rung cầm cập tới tái nhợt.
- Hệ thống, mi bán cho ta thuốc giả phải không?
[ Nào có, đây là tác dụng phụ của thuốc, tôi có nói với người trước đấy rồi đây. ]
Chết tiệt, khó chịu quá! Giai Hy bị hai nhiệt độ thay đổi thật thường dày vò không chịu được nữa mà bất tỉnh lần nữa.Lần thứ hai tỉnh dậy, nơi cô nằm không còn là khu rừng hoang kia nữa mà thay vào đó là một căn phòng xa hoa. Lại bị dịch chuyển đi sao, không biết là đâu nhỉ?
Giai Hy cứ như vậy mơ màng đến khi một nam nhân khí chất bất phàm bước vào, theo sau anh ta là người hầu cùng bác sĩ. Có vẻ như đây là nhà của anh ta.
“ Tỉnh rồi sao, có cảm thấy khó chịu chút nào không? “ Anh ta hỏi, giọng nói trầm thấp lạnh lùng lại chứa đầy sự quan tâm.
Theo thói quen, cô muốn ngồi dậy cảm ơn anh ta nhưng cảm giác kì lạ từ cơ thể truyền lại khiến cô đứng người. Cơ thể của cô, bị biến nhỏ lại thành một đứa trẻ mất rồi. Sự thật này khiến Giai Hy suy sụp, mặc kệ lời hỏi han của mấy người xung quanh mà chìm đắm trong tuyệt vọng.