Anh kết thúc câu chuyện bằng cái ánh nhìn đem tới cho cô biết bao nhiêu sợ hãi , anh là tên cầm thú , cô suy nghĩ thế .
Jin : Ghê quá ... Mà sao bệnh viện này mở cửa thế ?
NamJoon : Tôi không biết ! Là hội trưởng bệnh viện mở mà đâu phải tôi !
Jin : Vậy còn cái xác ?
NamJoon : Nó biến mất rồi ... Ai cũng thấy cô ta khi đó nhưng họ đều bị mất tích !!!
Jin : ...
Anh như lừa được cô , nói thẳng thì chả có bóng ma của ai cả chứ đừng nói đến quỷ ! , anh chỉ muốn nhát cô thôi , lúc này cô run sợ nhìn ra phía cửa sổ ! Liên tưởng con quỷ mang chiếc miệng bị gạch đến gần gang tai rồi cầm kéo ✂ tiến vào phòng ! .
NamJoon : Sợ à ?
Jin : Ai sợ ...
NamJoon : 10h rồi ... Cô về đi chứ ! Cô còn ngủ nữa mà !
Anh nói vậy thôi chứ xem cô sẽ phản ứng ra sao .
Jin : Tôi ...
NamJoon : Sợ thì cứ bảo sợ !
Jin : ... Tôi ...
NamJoon : Ở đây có nhiều pan hồn lắm , nhớ lúc về cẩn thận nhé !
Jin : Tôi không muốn về ...
NamJoon : Sao lại thế ?
Anh tỏ vẽ ngây thơ vô tội nhìn cô khó hiểu , bây giờ cô đổ mồ hôi rất nhiều , mùa đông mà mồ hôi như đang ngồi trên đống lửa vậy .
Jin : Tại hồi nãy anh kể cho tôi nghe câu chuyện đó ! Tôi không muốn về , tôi muốn nghe tiếp thêm một câu chuyện nữa ! Tôi sẽ ở đây để chăm sóc anh !
NamJoon : ...
Cô đang sợ ? Anh nghĩ là cô cố tỏ vẻ ra để cho anh không biết , thật ra khi kể 1 câu chuyện thì cô sẽ chỉ khóc thét lên ! , cô sợ lắm ! , nhà thì ở gần nhưng không có đèn ! , cô ngủ ở đây cùng với anh cho đỡ sợ .
NamJoon : Bộ thèm hơi tôi à ?
Jin : Mất ói ...
Cô nói xong đứng lên rồi thấy có 1 cái giừơng kế giừơng ngủ anh , nên cô leo lên nằm .
Jin : Nếu có gì nhớ hú tôi tiếng ... Tôi ngủ đây !
NamJoon : Bó tay ...
/ Sáng hôm sau /
Anh thức dậy thấy người con gái kia đang ngủ say nên vội đắp cho cô cái mền của anh .
NamJoon : Chắc đêm qua lạnh lắm ...
Jin : Đồ đáng ghét ... Dậy rồi sao ?
NamJoon : Đồ đáng ghét ?
Jin : Tôi kêu cậu là vậy ... Hôm nay khỏe chưa hay là tôi xin nghỉ cho cậu !
NamJoon : Bụng tôi còn hơi đau ... Mà tại cô hết đó !
Hồi nãy anh vừa đắp mền vừa nói giọng nhẹ nhàng mà , sao giờ lại chua lè như thế? .
Jin : Xớ ! Là anh muốn mà ...
Cô nói xong vội xách cái đồ đựng cháo về , cô phải đến trường , hôm qua cũng chả ngủ được gì cả , do anh nhát cô nên mới vào trường đã ngáp 2,3 tiếng khiến thỏ con hỏi .
JungKook : Hôm qua không ngủ à ?
Jin : Hôm qua ... Tớ chả ngủ được !
JungKook : Sao lại thế ?
Jin : Tại ...
Nói tới đây cô ấp úng rồi hơi hồng má , không nên cho Kookie biết mình sợ ma , phải tỏ ra lạnh lùng , hung dữ ở trước mặt Kookie , vì em ấy luôn thần tượng mình .
JungKook : Vì sao ?
Jin : Tại hôm qua uống cafe nên ....
JungKook : Tớ hiểu rồi !
Jin : Hôm nay tên khó ưa đó xin nghỉ học vì bụng còn đau ...
Nghe đến đây Kookie biết là Jin ám chỉ ai , cô chỉ gật đầu rồi sau đó nhìn Jin đang cặm cụi viết bài nên chỉ lắc đầu , 2 người giống như oan gia vậy , gặp là lại cãi nhau , nhưng khi oan gia thì lại có câu Ghét của nào trời trao của ấy .
Jimin : Hello ...
Jin + JungKook : Chào ...
Biềt ngay là họ không vui nên cô đã mua 4 vé xem phim .
Jimin : Có chuyện này vui lắm !
Jin : Chuyện gì ?
JungKook : Kể nhanh đi ...
Jimin : Tớ mới vừa có vé xem phim ... Nên rủ mọi người đi chơi ! Có cả V nữa ...
Jin : Không ... Tớ phải đi chăm sóc NamJoon !
Jimin : Vậy sao ? ( tỏ ra vẻ tiếc nuối )
Jin : Con nhỏ này ... Còn JungKook nữa mà ...
JungKook : Tớ mất qua nhà V để học thêm rồi ...
Jimin nghe được cái này , cô rất buồn bã và tỏ ra vẻ bực mình .
Jimin : Vậy sao ?
Jin : Xin lỗi nhé !
JungKook : Cho tớ xin lỗi ... Tớ hứa sẽ đi với cậu lần sau ...
Jimin : Thôi khỏi ... Mình hết hứng coi rồi !
Cô chạy vọt ra ngoài trong sự lo lắng của Jin , Kookie , nhưng hứa sẽ làm hòa với cô nhanh thôi ! .