Đoạn cảm ơn này không nói theo bản thảo đã chuẩn bị trước, chị Trần ở phía dưới nghe thấy tim cũng sắp nhảy ra ngoài, rất sợ câu tiếp theo của cô ta sẽ liên quan đến scandal lần này, may mà không có.
Sau khi Đào Tuyết Y trở lại phía hậu đài, chị Trần lập tức chạy tới, chỉ là đến cửa phòng hóa trang cửa lại đóng không cho ai vào.
“Cô ấy ở bên trong?”
Thợ trang điểm gật đầu: “Vừa đóng cửa lại, hình như đang khóc ở trong.”
Chị Trần sợ run lên, hai tay chống hông, hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại điều chỉnh tâm trạng, thôi bỏ đi, cho cô ta một chút không gian vậy, thật sự là... quá đáng thương.
Tất cả chuyện Bùi Dục làm với cô ta, chị Trần là người bên cạnh nên rõ nhất, thử nghĩ chuyện như vậy xảy ra trên người mình, chị ta có thể cũng sẽ cảm thấy không chịu nổi, không chắc có thể khá hơn cô ta bao nhiêu.
Cứ như vậy đi, phát biểu cũng không coi là quá đáng lắm, chỉ là không dựa theo bản thảo mà thôi.
Ngay khi chị Trần chuẩn bị coi lần phát biểu này như một sự cố nho nhỏ, bỗng nhiên nhận được những bình luận từ cư dân mạng ùn ùn kéo đến.
Lễ trao giải lần này là truyền hình trực tiếp, cho nên người xem và cư dân mạng trong chốc lát là có thể thấy tất cả tình hình.
Sau khi Đào Tuyết Y nói ra một tràng như vậy, cư dân mạng bùng nổ.
Chị Trần qua loa chọn một bình luận nhiều tương tác nhất để xem…
Cư dân mạng A: “Trời ơi, đây thật là Đào Tuyết Y sao, sao cảm giác trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều... Thợ trang điểm lợi hại quá đi.”
Cư dân mạng B: “Không thể không nói, phát biểu cũng khá được, so với những bên khác, rất có tâm.”
Cư dân mạng C: “Bỗng nhiên bị bôi nhọ làm sao đây?”
…
Đối với chị Trần là một người biết chuyện mà nói, vừa rồi toàn bộ sự chú ý đều đặt vào chuyện Bùi Dục, còn có chị ta tạm thời có hai chuyện muốn nói, bỏ qua nội dung, bây giờ vừa nhìn thấy phản ứng của cư dân mạng, đột nhiên cảm thấy gặp được phúc trong họa.
Những lời vừa rồi của cô ta toàn bộ đều là lời thật lòng từ nội tâm, điểm này không thể nghi ngờ, nhưng chị ta không nghĩ tới, cư dân mạng lại có thể thật sự cảm nhận được chân tình của cô ta.
Dù sao khoảng thời gian này Đào Tuyết Y thật sự là bị bôi đen quá thê thảm.
Bình luận vẫn đang sôi sục, người cũng nhìn thấy còn có Tịch Giai Giai, cô ít nhiều vốn hơi không thích người phụ nữ này, từ góc độ bạn gái Bùi Dục mà nói, cô đột nhiên cảm thấy chính mình sau khi nhìn thấy những thứ này cũng hơi khổ tâm.
Tịch Giai Giai ngồi trên ghế bên cạnh sân bóng rổ của trường học, chuyên chú nhìn thẳng, chợt nghe sau lưng vang lên giọng nói quen thuộc lại làm người ta hơi chán ghét: “Giai Giai? Sao cô một mình ở chỗ này thế?”
Tịch Giai Giai quay đầu thấy gương mặt Nhậm Mai Phi, tâm trạng vốn không tệ, lập tức trầm xuống, nếu như nói trước kia đối mặt với cô ta còn có thể giữ mặt mày tươi cười giữa bạn học, vậy thì bây giờ cô ngay cả bản mặt mày vui vẻ cũng sắp không bày ra được.
“Là cô à.” Tịch Giai Giai nhàn nhạt nói, thấy cô ta ngồi bên cạnh mình, lập tức đứng lên: “Tôi còn có việc đi trước.”
Nhậm Mai Phi lập tức cũng đi theo: “Cô đi đâu vậy?”
Tịch Giai Giai rất ghét kiểu dò hỏi này, nếu như là người khác hỏi, có lẽ cô không thấy phản cảm như vậy, nhưng đối phương lại là Nhậm Mai Phi, cô dừng bước chân, xoay người, không thể nhịn được nữa: “Tôi ra ngoài xử lí chuyện riêng, không tiện nói với cô, còn nữa chính là, tôi không thích người khác dò hỏi cái gì từ tôi, hy vọng cô đừng để ý.”
Nhậm Mai Phi không nghĩ tới cô sẽ đột nhiên bộc phát như vậy, từ sau khi thấy cô ngồi trên chiếc xe sang trọng, cô ta vẫn đang tìm cơ hội làm quen với cô, không phải không nhìn ra Tịch Giai Giai không thích mình, nhưng không vấn đề gì, chỉ cần có thể đạt được mục đích, quá trình như thế nào, cô ta căn bản cũng không để ý.
Vì vậy, Nhậm Mai Phi lập tức giả bộ dáng vẻ đáng thương, thật giống như mình bị hiểu lầm: “Giai Giai, có phải cô có hiểu lầm gì với tôi không, tôi không có ý gì khác...”
“Tôi biết cô không có.” Tịch Giai Giai nói theo lời cô ta, cũng lười lãng phí câu chữ với cô ta: “Coi như tôi hiểu lầm, tôi cực kì không thích người không quen hỏi quá nhiều, hy vọng sau này cô đừng tiếp tục hỏi tôi nữa.”
“Chúng ta không phải là bạn học sao?”
Nghe thấy câu này, Tịch Giai Giai cười, là bạn học cho nên muốn gì đều nói với cô sao, dù sao cũng có thể cảm giác được đối phương không phải lọai thiện ý gì?
Vì vậy, cô hỏi ngược lại một câu: “Cho nên?”
“Cái gì mà cho nên chứ, tôi chỉ muốn làm bạn với cô, tôi cho rằng cô cũng nghĩ như vậy, thì ra cô vẫn luôn hiểu lầm tôi.”
“Đúng, cô khiến tôi cảm thấy không được thoải mái.” Tịch Giai Giai cắt những lời còn lại của cô ta: “Cho nên sau này cũng đừng hỏi tôi gì nữa.”
Nói xong, Tịch Giai Giai xoay người rời đi, cũng không để ý Tịch Giai Giai phía sau nghĩ mình như thế nào.
Quan tâm cô ta nghĩ như thế nào làm gì, cô bây giờ thật sự rất phản cảm với những hành động này.
Sau khi rời trường học, Tịch Giai Giai vô định đi trên đường, đi ngang qua một tiệm bánh ngọt, vốn muốn đi vào dạo một chút, còn chưa đợi cô bước lên bậc tam cấp, bỗng nhiên nghe thấy có người gọi tên mình.
Cô theo bản năng xoay người, thấy một người phụ nữ đứng cách đó không xa vẫy tay với mình: “Giai Giai?”
Đó là một khuôn mặt xa lạ trước giờ chưa từng gặp qua, mặc dù cô đã lật tung kí ức trong đầu mình, cũng không tìm ra điểm trùng hợp nào.
Người này cô không quen, lại có thể kêu tên mình thân thuộc như vậy.
Là ai thế?
Tịch Giai Giai không hiểu đứng tại chỗ, thấy đối phương là nữ, theo bản năng buông lỏng cảnh giác: “Cô biết tôi?”
Đối phương mặc áo khoác màu đen, bên trong áo lông cổ lọ màu xám tro, nhìn vô cùng chỉnh tề, nghe thấy cô hỏi như vậy, chỉ gật đầu: “Chúng ta từng gặp mặt, lúc cô còn nhỏ.”
Lúc nhỏ?
Tịch Giai Giai càng không hiểu: “Xin lỗi, có thể mạo muội hỏi tên ngài không?”
Nghe vậy, người phụ nữ đi về bên này mấy bước, lúc đến gần, mùi nước hoa nhàn nhạt trên người bay vào mũi.
Lúc Tịch Giai Giai cho là đối phương sẽ dừng ở bên cạnh cô, đối phương lại đưa tay kéo bả vai cô.
Khoảng cách gần gũi như vậy dù là phái nữ cũng khiến Tịch Giai Giai cảm thấy rất không thoải mái, có cảm giác bị mạo phạm, cô lui ra sau nửa bước, vừa muốn ngẩng đầu hỏi gì đó, bỗng nhiên bên hông có một dòng điện truyền tới.
Ngay sau đó, cơ thể không khống chế được ngã về phía người phụ nữ, bị đối phương kéo một cái, nhìn giống như là hai người đỡ nhau.
Tịch Giai Giai trợn to hai mắt, muốn phát ra âm thanh mới phát hiện, cổ họng mình như bị dòng điện kia khống chế.
Cô không có cách nào kêu lên, thậm chí không có sức lực giãy giụa, chỉ có thể dựa vào trên người người phụ nữ kia, cũng chính là lúc này, cô mới phát hiện cơ thể của đối phương có bao nhiêu rắn chắc, dáng vẻ vốn không thấy được.
Trước khi mất đi ý thức, cô thấy đối phương bỏ mình vào trong xe, một chiếc xe van màu đen, ngồi phía trước có hai người đàn ông, rồi sau đó, trước mắt tất cả đều quay cuồng, cái gì cũng không cảm giác được.