100 Cách Cưng Vợ

Chương 643: Chương 643: Người phụ nữ đến thăm lúc nửa đêm




Tịch Giai Giai không thể hiểu được cái sự phức tạp ở dưới đáy mắt Bùi Dục, chỉ là khi anh bảo cô đến phòng khách xem ti vi, nội tâm cô mới thở phào, cũng may mà không cần uống rượu, uống rượu dễ làm ra chuyện sai lầm lắm.

Thế nhưng điều mà cô không ngờ tới, chính là nửa tiếng sau, cửa của biệt thự đột nhiên lại vang lên những tiếng gõ cửa, những tiếng chuông ‘ding dong ding dong’ vô cùng gấp gáp.

Tịch Giai Giai quay đầu lại nhìn người đàn ông vẫn đang bất động ngồi ở đó, sau đó vô cùng tự giác mà đi tới kéo cửa ra.

Vốn tưởng sẽ là bạn bè hoặc là trợ lý của anh, nhưng không ngờ lại có một người phụ nữ đứng ở bên ngoài, mà người phụ nữ này lại có chút quen mắt…

Bốn mắt nhìn nhau, Tịch Giai Giai hồi thần lại trước, cô thấp giọng kêu lên một tiếng: “Cô là Triệu Tử Tân?”

Triệu Tử Tân là một người dẫn chương trình rất hot ở trong nước, đài mà cô ta dẫn là phần tin tức buổi sáng của đài truyền hình có thẩm quyền nhất ở trong nước, thời gian trước bởi vì cô ta được lên hot search mà tin tức buổi sáng đã trở nên rất hot.

Tịch Giai Giai cũng có biết cô Triệu này, một người thường xuyên được lên hot search, vô cùng xinh đẹp, lúc này gặp được người thật thì mới cảm thấy, ti vi quả nhiên là một tấm gương chiếu yêu mà, rõ ràng người thật còn đẹp hơn nữa a!

Cô nghĩ khuôn mặt của mình đã là nhỏ lắm rồi, nhưng mặt của Triệu Tử Tân lại trông còn nhỏ hơn cô nữa, nhưng dáng người rất gầy gò, không phải là loại gầy gò khô khan mà là một dáng người rất đầy đặn, chỗ nào nên béo thì béo, chỗ nào nên gầy thì gầy, cô ta mặc một chiếc áo khoác của nhà mốt B, bên trong là một chiếc đầm liền thân bó sát màu đen, khiến cho cô ta trở nên khí chất vô cùng.

Triệu Tử Tân trước đây đã làm người dẫn chương trình trong một bữa tiệc, sau đó mọi người tổ chức tụ họp cùng ăn cơm, cô ta vốn không muốn đi, dù sao trong mấy buổi tụ tập như vậy đa phần đều là mấy ông sếp mập mạp béo núc, nhưng khi nghe đến Bùi Dục cũng có mặt, cô ta không nói nhiều nữa mà liền đồng ý.

Sự thật đã chứng minh, cô ta đích thực đã nhận được sự xem trọng của Bùi Dục, nhưng sự xem trọng này chỉ giới hạn ở mối quan hệ bạn giường, nhưng mà cô ta vẫn đến mỗi lúc được gọi, dù sao đi nữa cho dù chỉ dây dưa được một chút quan hệ với Bùi Dục thôi thì cũng không phải là lỗ.

Hơn nữa, dáng người của anh đẹp, kỹ thuật cũng không tệ, con người lại ra tay hào phóng, cớ sao mà không làm chứ?

Tối hôm nay sau khi nhận được tin nhắn của Bùi Dục, cô ta không nói không rằng mà đã lái xe qua đây rồi, chỉ là không ngờ vừa mở cửa ra thì còn có một người phụ nữ khác nữa.

Triệu Tử Tân yên lặng đưa mắt đánh giá Tịch Giai Giai một cái, từ đầu đến chân đều nhìn hết một lượt.

Càng nhìn thì càng cảm thấy khinh miệt, sự căng thẳng trong lòng ban đầu cũng đã tiêu tan toàn bộ rồi, còn tưởng là nhân vật thế nào, chẳng qua chỉ là một con nhóc mà thôi.

Triệu Tử Tân đưa tay vén mái tóc bên tai một cái, ngữ khí vô cùng ngạo mạn mà nói: “Tôi tìm Bùi Dục.”

Tịch Giai Giai vội vàng tránh chỗ cho cô ta bước vào: “Mời, mời vào.”

Triệu Tử Tân liếc cô một cái, rồi lập tức bước vào nhà, nhìn thấy đôi dép lê ở cửa thì quen đường quen nẻo mà thay giày ra, vừa thay giày vừa nhỏ tiếng nói: “Ai ya, đôi dép lê lần trước đến không còn nữa, lấy đôi mới là được rồi.”

Tịch Giai Giai sững sờ một hồi, thì ra cô Triệu này là khách quen ở chỗ này sao?

Lúc Triệu Tử Tân đứng dậy thì đúng lúc nhìn thấy ánh mắt mờ mịt của cô, cô ta mỉm cười rồi ý vị thâm trường mà nói một câu: “Tôi hay đến nhà cậu Bùi, chắc là cô không biết đó.”

Tuy Tịch Giai Giai không hiểu tại sao cô ta lại nói với mình mấy thứ này, nhưng cô có thể cảm nhận được sự không thân thiện trong lời nói của cô ta, cô chỉ lịch sự đáp một tiếng: “Ồ.”

Triệu Tử Tân cũng không lãng phí quá nhiều thời gian với cô nữa, cô ta cởi áo khoác ở ngoài cửa rồi lắc lư vặn vẹo đi tới bên cạnh Bùi Dục.

“Cậu Bùi, sao lại uống rượu một mình rồi?”

Thanh âm vô cùng nịnh hót, hoàn toàn là một ngữ điệu khác hoàn toàn so với lúc nói chuyện với cô.

Tịch Giai Giai rất hiếm khi ghét một người chỉ trong thời gian ngắn, nhưng cô Triệu này chính là một ngoại lệ, mới gặp chưa đến 10 phút mà cô đã có chút cảm xúc mâu thuẫn rồi.

Bùi Dục nhận lấy cơ thể của người phụ nữ đang dựa tới, anh đưa tay ôm cô ta vào lòng rồi thuận thế hôn lên trán cô ta một cái, hồi phục lại bộ dạng hoa hoa công tử: “Uống rượu mới có thể thoả chí chứ.”

“Đáng ghét ~” Người phụ nữ giả vờ e thẹn mà đánh anh một cái, nhưng mà lực đạo rất nhẹ, giống như là đang đánh yêu vậy, chứ không phải là thật sự từ chối.

Tịch Giai Giai có bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này qua đâu chứ, gia đình cô là một gia đình vô cùng truyền thống, sự thể hiện tình yêu giữa những người thân là hàm súc và khéo léo, nên nhìn thấy cảnh này đương nhiên là khiến cô có chút không tiếp thu nổi rồi.

“E hèm…” Cô hắng giọng một cái rồi chỉ tay lên lầu: “Nếu không có chuyện gì, thì tôi lên đó đây.”

Triệu Tử Tân còn đang mong cô đi lên nữa kìa, vừa định lên tiếng thì lại bị Bùi Dục cắt ngang: “Không phải cô xem ti vi sao, tiếp tục xem đi.”

“...” Cô muốn xem ti vi, nhưng hai người ở đây tình chàng ý thiếp, sao mà cô xem đây?

Tịch Giai Giai hít một hơi thật sâu, cố gắng bình ổn tâm trạng của mình: “Bây giờ tôi không xem nữa.”

Nhìn khuôn mặt nhỏ có chút căng cứng của cô, Bùi Dục vốn không có ý muốn làm khó cô, nhưng lúc này lại đột nhiên dấy lên cái tâm tư đó.

Còn tưởng cô ngây thơ đến nỗi cái gì cũng không quan tâm chứ, bây giờ xem ra cũng không hẳn là vậy a.

Thế là, anh chỉ vào chiếc sofa ở nơi không xa kia, hạ mệnh lệnh: “Ngồi ở đó xem, qua đó mau.”

Tịch Giai Giai biết mình có từ chối cũng vô dụng, chỉ đành nhận lệnh mà đi qua đó ngồi, cô cứ coi đằng sau không có người là được rồi, dù sao quay lưng lại cũng không thấy mà.

Sự thật đã chứng minh, cô vẫn còn quá trẻ rồi, không nhìn thấy không có nghĩa là không nghe được, khi mấy cái tiếng rên rỉ ám muội đó truyền vào tai, cả người cô sắp không ổn rồi.

“Anh nhẹ chút đi, như vậy đau quá…”

“Á, ngứa quá à, anh đừng ở chỗ đó, còn có người mà…”

“Cậu Bùi, người ta nhớ cậu quá chừng…”

Những thanh âm phóng đãng của người phụ nữ không ngừng truyền tới, mới bắt đầu Tịch Giai Giai còn có thể giả vờ như không nghe thấy, nhưng mà người phụ nữ ở đằng sau này không những không thu tiếng lại mà còn càng lúc càng to nữa, giống như là cố ý vậy.

Cô ta cố ý muốn kêu cho cô nghe đúng không?

Trong ti vi đang diễn cái gì cô căn bản là không nghe vào nữa, chỉ cảm thấy một người dẫn chương trình ở trên ti vi ưu tú như vậy, vậy mà lại có thể làm ra chuyện như vậy ở trước mặt người khác…

Cô cảm thấy tinh thần của mình đang nhận phải đả kích, một buổi tối liên tiếp trải qua nhiều chuyện như vậy, cô thật sự là muốn phát tiết một chút.

Khi cái suy nghĩ này xuất hiện thì cái nhóm lửa nhỏ ở nơi đáy lòng đã không còn áp chế được nữa rồi, cô đứng dậy khỏi ghế sofa rồi quay người đi đến trước quầy bar, hai người kia đã dây dưa với nhau thành một cục rồi, cô không biết ẩn giấu cảm xúc nên bao nhiêu sự không vui đều viết hết lên trên mặt: “Tôi muốn lên trên ngủ rồi.”

Bùi Dục ngẩng đầu nhìn qua, vẫn là ngữ khí nhẹ nhàng hờ hững: “Ngủ? Đợi lát nữa đi.”

“Không đợi nữa.” Tịch Giai Giai không vui mà dứt khoác nói ra: “Tôi ở đây cũng chỉ làm phiền các người thôi, chi bằng lên trên ngủ.”

Nhìn đóm lửa nhỏ cháy rực nơi đáy mắt cô, cũng không biết tại sao mà so với bộ dạng ngoan ngoãn kia, Bùi Dục lại càng thích Tịch Giai Giai như thế này hơn.

Không giả vờ, có gì nói đó, chứ không phải là tư thái vờ vĩnh giả bộ kia.

Cô biểu hiện rất ngoan ngoãn, nhưng sự nổi loạn từ trong xương cốt của cô cũng tuyệt đối không ít hơn ai đâu.

“Tôi không cảm thấy phiền, hay là cô để ý?”

Tịch Giai Giai sắp tức đến nổ tung rồi, để ý? các người làm chuyện như vậy lẽ nào không khiến người khác để ý sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.