- Diệp Thiên Anh .
- Dạ , mẹ gọi con ?
- Thiên Anh , mẹ biết truyện này khó để con chấp nhận nhưng ....
- Mẹ , mẹ nói đi .
Giọng bà ngập ngừng . Bà nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn , long lanh của cô đang chăm chú lắng nghe từng lời nói của bà mà bà cảm thấy tội lỗi . Nhưng lần này bà đã lấy hết can đảm , dồn hết cảm xúc tiêu cực sang một bên nói :
- Con hãy lắng nghe lời mẹ nói nhé !
- Dạ .
- Thiên Anh , con hãy chuẩn bị tinh thần , đi thử váy nhé !
- Ủa , mẹ ơi . Mình sắp đi dự tiệc hả mẹ ? Nhân vật chính là ai thế mẹ ?
- Thiên Anh . Nhân vật chính trong bữa tiệc đó chính là con .
- Dạ ?
Cô ngơ ngác nhìn bà . Bà không kìm nén được xúc động mà rơi nước mắt . Bà ôm cô vào lòng mà nói :
- Thiên Anh , Mẹ xin lỗi nhưng kinh tế nhà mình hiện giờ đang gặp khó khăn . Chỉ có con mới giúp được .
- Mẹ ! Con không ....hiểu ý mẹ . Mẹ nói rõ ra đi , mẹ !
Bà nhẹ nhàng xoa đầu cô , trìu mến nói :
- Con sẽ kết hôn với con trai tập đoàn Ngự Gia - Ngự Thiên Hải .
- Mẹ à , mẹ đùa con phải không ?
- Không ...
Bà lắc đầu nói . Cô ngây người , tay run run ôm chặt lấy mẹ cô , miệng lắp bắp nói :
- Mẹ ... C...con ...không muốn ...
- Xin lỗi con ...
- Mẹ à ! Con không thể nào lấy một người mà con chưa từng gặp mặt được ! Thậm chí còn chưa tiếp xúc . Mẹ kêu con làm sao đồng ý được chứ ?
- Diệp Thiên Anh . Con hãy vì tập đoàn tý đi .
Một người đàn ông tầm 50 tuổi bước vào nói . Ông ta nhìn cô bằng gương mặt kiên quyết . Cô nhìn ông bằng đôi mắt đỏ hoe , hai hàng nước mắt cứ tuôn xuống . Cô cố gắng dứng dậy tiến về chỗ ông , hỏi nhỏ :
- Bố , anh ta đẹp trai không ?
- Có . Rất đẹp trai .
- Cho con xem ảnh đi ....
Cô giả vờ khóc nức nở xin ông , ông lấy từ túi ra một tấm ảnh . Cô vừa nhìn thấy đã bảo ông :
- Tàm tạm nhưng thôi . Vì gia đình , con sẽ hi sinh thời thanh xuân tưới đẹp để lấy anh ta ...
Cô tiến về chỗ mẹ mình , và nói :
- Mẹ ....vì ...ba mẹ và tập đoàn ...hức ...con ....sẽ lấy anh ta ...
Cô nức nở nói . Sau khi bố mẹ cô ra ngoài , cô liền lôi tấm ảnh đó ra nói :
- Hảo soái a~