1001 Đêm Tân Hôn

Chương 167: Chương 167: Chúc Mừng Em Đã Trưởng Thành




Rio vốn dĩ còn đang bận tìm tài liệu về văn hóa Hải Thành, nhằm cố gắng trong thời gian hạn định là 5 ngày có thể thiết kế ra một sản phẩm phù hợp với yêu cầu của khách hàng Đổng Hàn Thanh, nhưng tin đồn trên mạng kia làm ông ta không kịp trở tay.

Delia càng hoảng loạn hơn, sau khi tải những video kia xuống, cô ta luôn cảm thấy có gì đó không bình thường, khi cô ta làm tình cùng Rio khá là kiêng dè nhưng những động tác, tư thế, kia rõ ràng là chính bản thân cô ta đã làm.

Rio thì tải những bức ảnh như đang có cánh bay khắp nơi kia xuống, ném vào mặt Delia: “ĐĨ điếm, cô dám bán rẻ tôi?”

“Không phải vậy....” Delia không biết giải thích như thế nào: “Em....em cũng là người bị hại thôi ạ, sự việc này lan rộng, em cũng chả còn mặt mũi nào.....”

Bốp.

Rio giơ tay lên tát chô cô ta một cái làm cô ta ngã lăn xuống đất, cơn giận khó nguôi, ông ta còn dã man đá vào người cô ta: “Không phải cô thì là ai? Những thứ này, người khác sao có thể....là nào là cô ta?”

Lẽ nào trước đây Lương Nặc đã quay lại sự việc bọn họ làm với nhau?

Chẳng trách cô ta gặp nạn mà không sợ!

Delia cũng đột nhiên như sực nhớ ra: “Chắc chắn là cô ta, ngoài cô ta ra thì không còn ai hại chúng ta như thế này! Thầy Rio, thầy Rio, thầy nghe em nói đã, chúng ta không thể cứ ngồi chờ chết được, chúng ta chỉ cần thừa nhận là một đôi đang yêu nhau, như vậy cộng đồng mạng – những người đang công kích chúng ta tự nhiên sẽ giải tán thôi!”

Rio lạnh lùng khinh bỉ nói: “Cô phải biết rõ cô là cái hạng gì chứ? Lại còn muốn làm người yêu tôi? Từ nay trở đi, chúng ta kết thúc rồi, không có hai từ chúng ta nữa, chỉ có cô, là cô quyến rũ tôi, là cô muốn dùng quy tắc ngầm....hức, tôi đã cho cô lợi gì nào?chỉ là tình một đêm, cô có thể làm gì tôi chứ?”

Cùng lắm thì là mang tiếng xấu chứ mấy!

Rio cắn răng, trong cái nghề này, tuy rằng quy tắc ngầm là cái bí mật mà mọi người đều biết, nhưng đường mà không hoàng, đã bị đưa lên mạng như thế này, nhất định có những ảnh hưởng không hay ho gì tới sự nghiệp của ông ta.

.......

Khi Lương Nặc nhận được điện thoại của Rio thì cô vừa mới tạm biệt Michelson, nắm lấy chiếc usb trong tay, lần đầu tiên cô cảm thấy bầu trời Pari thật trong xanh, không khí thật trong lành.

“Cô muốn thế nào?” Rio nghiến răng nói.

“Tôi chỉ muốn lấy lại quyền tác giả trong tác phẩm của tôi.”

“Cô nằm mơ!” Rio cười lạnh lùng: “Tôi khuyên cô tốt nhất bây giờ hãy dừng tay lại, bằng không, cô cứ đợi giấy mời của cảnh sát đi! Phỉ báng người khác, ở đây là tội rất nghiêm trọng đấy!”

“Oh! Tôi biết, nhưng tôi chỉ là một người đông phương rẻ rúm, có thể cắt đứt tiền đồ của một người cao quý như vậy, chẳng phải là cũng đáng lắm à?” Lương Nặc tự chút giận cho bản thân, cô nhất định không được thua, kể cả về lời nói.

Nhất định phải thắng.

Có thể lờ mờ nghe thấy tiếng đồ đạc bị Rio hất xuống đất ở đường dây bên kia, ông ta nói: “Tôi có thể để cô làm tác giả thứ hai của tác phẩm!”

“Tôi quên mất nhắc nhở ông, trong tay tôi vẫn còn một đoạn video vô cùng quan trọng, chỉ cần đăng lên, có thể chắc chắn rằng ông sẽ bị công ty sa thải, tình cảnh còn thậm tệ hơn bây giờ đấy!”

“Cô uy hiếp tôi?”

Lương Nặc nắm chặt tay, nói giọng đanh thép: “Khi có ai đó cướp đi thứ vô cùng quý giá với bản thân mình, chỉ cần người đó vẫn còn sức chiến đấu, cô ấy sẽ lấy thứ vũ khí lợi hại nhất ra để đòi lại thứ thuộc về bản thân mình! Còn tôi! Tôi cũng chỉ muốn đòi lại thứ vốn dĩ thuộc về tôi, đồng thời đem những thứ mà các người đã chút lên đầu tôi trả lại cho các người mà thôi!”

Lương Nặc nói xong liền tắt máy luôn, rất nhanh sau đó cô lại nhận được cuộc gọi từ công ty.

Người giám đốc lần trước nói với giọng rất khách khí: “Lương tiểu thư, cô khi nào thuận tiện để có thể đi làm trở lại?”

“Không phải tôi đã bị công ty sa thải rồi à?”

Mạng nội bộ của công ty bị đột nhật, tin tức công cáo không phải do phía công ty đăng đâu.

Lương Nặc lờ mờ có thể đoán ra rằng Rio muốn mượn công ty để kìm cô lại, không để cho cô đăng đoạn video kia lên mạng, cô nghĩ một lát rồi đồng ý: “Được, buổi chiều tôi sẽ tới công ty làm việc.”

Cô vốn dĩ không hề muốn vùi dập Rio, cô chỉ muốn lấy lại thứ thuộc về cô mà thôi.

Tới công ty, Delia nhìn cô với ánh mắt hận thù như không thể ăn tươi nuốt sống được cô.

Thực ra Lương Nặc cảm thấy có chút áy náy với Delia, sự việc này vốn dĩ là do Rio muốn cướp đi bản quyền của cô mà thành, sau cùng không còn cách nào khác đành phải lấy video của Delia dể uy hiếp Rio.

Cô ta chỉ là quá kiêu ngạo và hống hách.

“Bốp!”

Delia nhằm thẳng Lương Nặc tát một vố trời giáng, Lương Nặc xoa xoa má đang đau rát, cô cắn chặt răng, không hề trả đũa: “Thế này coi như là xong, chúng ta từ nay về sau không ai nợ ai.”

Delia vẫn còn muốn ra tay nhưng giám đốc ngăn lại: “Nếu cô còn hành động theo kiểu không coi ai ra gì như thế thì bây giờ có thể cút khỏi công ty rồi đấy!”

Người giám đốc nói khách khí: “còn một ngày nữa là tới ngày Rio phải giao nộp bản thiết kế theo yêu cầu của khách hàng, nhưng với tình hình hiện tại của Rio, căn bản không thể nào giao nộp đúng thời hạn, việc về quy tắc ngầm có thể thực sự là do tôi đã hiểu lầm, bây giờ tôi chính thức xin lỗi cô, Lương Nặc, cô có thể hiểu cho tôi không? Nhiều lúc ở vị trí này nhưng cũng không thể làm theo ý của bản thân được.....”

Lương Nặc gật đầu: “Tôi hiểu, chỉ có điều tôi muốn lấy lại quyền tác giả trong tác phẩm của tôi!”

“Cái này....” vị giám độc nheo mày vẻ khó khăn: “Lúc trước khi nộp bản thiết kế lên, công ty đã làm chứng là nó không hề liên quan gì tới cô, tất cả đều là thiết kế của Rio, bây giờ lại nói ngược lại, thế chẳng phải tự tát vào mặt mình à?”

“Ý anh là tôi không thể lấy lại quyền tác giả cho tác phẩm do chính tay mình thiết kế?”

“Sản phẩm lần này cô có thể có quyền tác giả trọn vẹn, còn sản phẩm lần trước, công ty sẽ bồi thường kinh tế cho cô, ngoài ra, Rio là một nhân tài khó kiếm, tuy là tính khí có phần lập dị và hơi xấu xa nhưng những năm qua đã có nhiều cống hiến cho công ty, ý của ông chủ là, nếu trong tay cô vẫn còn những video khác thì hãy xóa bỏ chúng đi, công ty sẽ chịu trách nhiệm làm dịu những tin xấu trên mạng đi, nhiều nhất chỉ một tuần sau, Rio sẽ không sao nữa.”

“Thế còn Delia?”

Ánh mắt người giám đốc lạnh lùng: “cô ta ngốc thì tự chịu.”

Lương Nặc có chút thất vọng, cô cảm thấy sự việc lần này thực chất chỉ là sự đấu đá lẫn nhau, xem xét thực tế thì Rio mới chính là thủ phạm đầu sỏ, nhưng sau cùng công ty lại muốn bảo vệ ông ta còn Delia là kẻ bị hại thì phải chịu cảnh bị công ty sa thải, nếu cứ thế này thì những thực tập sinh sau này sẽ ra sao?

“Tôi có thể không cần tới quyền tác giả, về phía khách hàng....tôi cũng có thể giúp công ty, nhưng, tôi có một điều kiện.”

“Điều kiện gì?”

“Tôi hi vọng công ty có thể bảo vệ Rio thì đồng thời cũng có thể bảo vệ Delia, cô ấy mới là người bị hại thực sự!”

“Cô ta đối xử với cô như thế mà cô vẫn còn muốn giúp cô ta?” vị giám đốc há hốc mồm ngạc nhiên.

Lương Nặc mím chặt môi nói: “Cô ấy chỉ là mạnh mồm mạnh miệng chứ thực chất không làm gì hại tới tôi.” Nhưng Lương Nặc biết, hành động của cô đã làm hại tới Delia, sau khi những video kia được đăng lên mạng, nửa phần đời còn lại của Delia sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ.

“Cô lương thiện quá như thế sau này chỉ có chịu thiệt vào thân thôi!” vị giám đốc nói.

Lương Nặc không nói tiếp về chủ đề này nữa, giọng nói thay đổi, cô nói: “đoạn video đó thực ra là tôi nhờ một đồng nghiệp trong công ty quay, coi như đó là nhân chứng, sau khi tôi về nhà sẽ xóa nó đi.”

Sự việ này tới đó là được chuyển theo hướng khác, hai ngày sau, Rio đem bản thiết kế nộp cho Đổng Hàn Thanh, đề tên bên trên là ông ta và thực tập sinh Lương Nặc cùng thiết kế.

“Không ngờ được rằng, người con gái yêu đuối trước kia lại có thể một tay lên kế hoạch “Tiếp thị thu hút” với sự thành công như vậy!” sau khi rời đi, Đổng Hàn Thanh cầm bản thiết kế trong tay cùng với nụ cười trên môi nhìn Lương Nặc.

“Qua sự việ của anh Đổng, tôi cũng không được một số thứ: Con người cần phải trưởng thành!”

Đổng Hàn Thanh cười nhẹ nhàng: “Chúc mừng em đã trưởng thành!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.