108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 216: Chương 216: Thiết Địch Tiên




by Google

- Huynh nói cái gì?

Vũ Tư U đối với hành đồng ngây người này của Tô Tinh không rõ nguyên nhân. Từ lúc nàng tiếp xúc đến giờ, Tô Tinh chưa từng phạm một sai lầm cấp thấp như vậy.

Thiên Thi nữ vương Chu lại hé miệng, tơ nhện lại dệt thành thiên la địa võng.

Tô Tinh bỗng phục hồi lại tinh thần đột nhiên bị mất đi lúc trước, ánh mắt tràn ngập băng lãnh không nói nên lời. Giơ tay lên, Ly Hỏa Tinh Hoàn kiếm tỏa ra hỏa diễm ngất trời. Tơ nhện bị đốt đồng thời mạng nhện trong huyệt động đều tan biến.

Thiên Thi nữ vương Chu di động nhanh trên tường, mấy chục thây khô cũng không biết mệt mỏi mà chém tới. Kiếm quang phá ra.

Thiên Thi nữ vương Chu di động nhanh trên tường, mấy chục thây khô cũng không biết mệt mỏi mà chém tới.

Kiếm quang phát ra.

Vũ Tư U đứng nghiêm, hài cốt thây khô vỡ vụn trên mặt đất. Bất quá Thiên Thi nữ vương Chu chỉ run lên, mấy cái thây khô này lại đứng lên. Vũ Tư U không kiên nhẫn nổi. Nhưng Thiên Thi nữ vương Chu kia lại chạy xung quanh huyệt động, phun tơ nhện dày đặc ngay trước mắt không có cách nào để tấn công.

- Thật là phiền toái! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm c.o.m

Vũ Tư U tay cầm Quý Sương Yêu Liên, song kiếm phát ra ánh sáng lạnh, tỏa sáng cả huyệt động.

Tô Tinh xuất Tê Thiên, mười hai thanh Kim kiếm không ngừng cắn xé mạng nhện.

Thiên Thi nữ vương Chu không ngừng phun ra thiên la địa võng. Tầng tầng tơ nhện không ngừng áp tới hướng Tô Tinh. Tê Thiên Kim kiếm đã không biết chém nát bao nhiêu tầng, nhưng cũng chỉ tiến về phía trước một chút.

Thiên Thi nữ vương Chu quả không hổ là Thượng cổ độc Chu, thần thông rất cao. Nếu không phải Tê Thiên Kim kiếm là Cửu Giai Long Lân kiếm mà giống phi kiếm bình thường thì chỉ có thể bị tơ nhện quấn lấy. Bất quá, cứ như vậy cũng không phải là biện pháp. Tô Tinh cảm thấy có chút phiền toái, nắm Thanh Liên phong tìm được từ Thanh Liên chân nhân kia, âm thầm chờ thời cơ chuẩn bị đập qua. Nhưng vào lúc này đột nhiên nghe thấy một tiếng hừ lạnh.

Tiếng xé gió đột nhiên vang lên.

Chỉ thấy một luồng hàn quang chói lói trên không trung mở ra một đường ánh sáng thẳng tắp. Vô số hoa sen màu đen dường như bị xé mở. Tuyết quang lập tức hướng về Thiên Thi nữ vương Chu vọt tới. Mạng nhện đứt từng khúc rời ra. Căn bản không thể ngăn cản hàn quang. Trong nháy mắt, phá trùng điệp mạng nhện.

Thiên Thi nữ vương Chu kêu lên một tiếng, một thanh lợi kiếm xuyên thấu trực tiếp vào khoang miệng nó, găm ở trên vách núi đá.

Tô Tinh kinh ngạc, ghé mắt thấy Vũ Tư U ném mạnh Quý Sương Yêu Liên ra ngoài.

- Còn không mau lên!

Vũ Tư U quát.

Tô Tinh gật đầu, không nói nhiều. Tê Thiên ngay tức khắc Long ngâm vang dội, gào thét chém tới. Kiếm khí không ngừng cắn giết Thiên Thi nữ vương Chu. Hắc khí hộ thể Thiên Thi nữ vương Chu này, nhất thời Kim kiếm cũng hết cách, Tô Tinh nuốt một đóa Thiên Linh Tiên Thủy lộ, đem Thanh Liên phong trong tay ném đi.

Hoàn hảo là Hồng Hoang linh bảo không cần tế luyện phiền toái cũng có thể đem ra sử dụng. Thanh Liên phong ngay tức khắc to lên mấy chục lần thành một tòa Thanh Liên tiểu sơn hướng tới Thiên Thi nữ vương Chu đè ép xuống. Thiên Thi nữ vương Chu bị Quý Sương Yêu Liên đóng đinh, tám chân dùng sức lay động muốn đào thoát. Thật vất vả mới kéo được Quý Sương Yêu Liên ra, Thiên Thi nữ vương Chu lập tức bắn ra, nhảy lên trên huyệt động gần nhất muốn chạy trốn.

Thanh Liên phong trong khoẳng khắc độn tới đỉnh đầu Thiên Thi nữ vương chu, mạnh mẽ đè áp xuống dưới.

Thiên Thi nữ vương Chu kết tơ nhện liều chết ngăn cản.

Thanh Liên ầm ầm áp đỉnh Thiên Thi nữ vương chu, tức khắc thi thể hoàn toàn bị hủy, không còn chút khí tức. Dây nhỏ bị Thiên Thi nữ vương Chu thao túng cũng thây khô cũng mất đi. Toàn bộ bị phá hủy. Thanh Liên phong hóa nhỏ bay đến trên tay Tô Tinh. Hồng Hoang linh quả thật lợi hại. Đáng tiếc pháp lực tiêu hao so với Bồ Đề diệu thụ cũng không ít. Một cái linh phách bay ra, Tô Tinh không do dự thu vào.

Xong xuôi mọi chuyện, Tô Tinh thở ra một hơi. Nhưng không cảm thấy thoải mái, ngược lại, ánh mắt kia lại ngưng trọng khiến Vũ Tư U thập phần khó hiểu.

Ở chung nhiều như vậy, tuy rằng không lâu lắm, nhưng Vũ Tư U cũng tương đối hiểu được nam nhân trước mặt ít khi tỏ vẻ nghiêm túc thế này. Giống như có chuyện gì nguy hiểm đang rình rập hắn. Công Tôn Hoàng cũng cảm nhận được Tô Tinh khác thường, biến ra ngồi trên bả vai Tô Tinh, một tay vuốt mặt Tô Tinh an ủi.

- Anh Mi có phải quay về Tinh thai rồi hay không?

Giọng Vũ Tư U trầm xuống, nàng rất nhanh đã nghĩ đến, với tính cách của nam này. Có thể khiến hắn đột nhiên đại biến, chỉ sợ cũng chỉ có một nguyên nhân này.

Tô Tinh lắc đầu, hít một hơi thật sâu.

- Chúng ta nhanh đến Ngọc Phàn cung. Không nên trì hoãn. Những người đó cũng nên tới rồi.

Một bóng hình xinh đẹp ngăn trước mặt Tô Tinh, Vũ Tư U khẩn trương nói.

- Anh Mi đã xảy ra chuyện gì rồi phải không?

- Nàng còn chưa tin Anh Mi sao?

Tô Tinh cười nói.

- Vậy huynh vừa mới?

- Được rồi, Tố Vấn đi vào Tinh thai!

Tô Tinh bất đắc dĩ nói.

Vũ Tư U rùng mình.

Lâm Anh Mi cùng Tố Vấn ở cùng một chỗ, Địa Linh Tinh tự nhiên trở lại Tinh thai, không cần nói cũng biết.

- Tại sao có thể như vậy?

- Là ở Thanh Thục sơn đụng phải Tinh Tướng. Tinh Tướng kia lợi dụng hoàn cảnh đặc điểm của Thanh Thục sơn mà trở nên hết sức lợi hại.

Tô Tinh cười khổ. An Tố Vấn cũng chưa nghỉ ngơi hoàn toàn, còn lưu lại một tia thanh minh, nói rõ ràng mọi chuyện cho Tô Tinh. Vốn Tô Tinh muốn ngay lập tức mở đường hồi phủ, nhưng giờ có chạy trở về cũng không kịp nữa rồi. Mà Lâm Anh Mi cùng Ngô Tâm Giải còn chưa trở lại Tinh thai, tức là vẫn chưa xảy ra chuyện gì. Tô Tinh chỉ có thể tin tưởng các nàng. Việc cấp bách bây giờ chính là nhanh hoàn thành chuyện Vạn Niên cổ.

- Thanh Thục sơn, nơi ấy có rất nhiều Kim Thạch ti trúc. Chẳng qua là rừng trúc không tạo nên được uy hiếp.

Chẳng lã nói vậy Tinh Tướng kia là… Vũ Tư U nhíu chặt mi.

Tô Tinh lắc đầu, không nói một lời nào, hướng Thiên Chu huyệt động đi vào.

Thanh Thục sơn.

Trúc hải đầy trời ào ào lắc lư, cuồn cuộn nổi lên sóng lớn mãnh liệt. Thanh âm bài sơn đảo hải nhất tề tấu lên muốn bẻ gãy nghiền nát mọi thứ. Giữa núi non trùng điệp dường nhử chỉ có một khúc tiêu rung động lòng người. Trúc ca cộng minh, thâm cốc hồi âm, người nghe chỉ biết đứt từng khúc ruột gan.

Mấy chục thanh Hàn Trúc phi kiếm hào quang diễm lệ, vượt mọi chông gai. ti trúc tại đây hợp tấu quỷ ca sát khí càng sâu. Thanh y nữ tử ngón tay nhỏ nhắn vũ động. Mấy chục thanh phi kiếm kia lợi dụng ùn ùn kéo đến chém xuống đối phương.

Con rối Độc nhãn Cự Linh giơ lên nắm đấm cực đại, hướng phi kiếm đánh trả. Nhưng mà An Nhạc trúc ti cộng minh tới cực hạn, bắn ra tầng tầng tơ nhện như lục quang. Mấy cái lục quang vây khốn lấy đầu con rối này. Kiếm ti không ngừng chém giết đầu con rối Độc nhãn Cự Linh. Con rối Độc Nhãn Cự Linh tuy đã mất đi linh trí, nhưng tiếng sáo giống như vây sát lấy Độc nhãn Cự Linh,làm nửa bước khó rời.

Thanh y nữ tữ trảm phi kiếm xuống.

Bắn ra kiếm quang hung ác.

Độc Nhãn Cự Linh bị ti trúc làm tan chảy phòng ngự lại bị nữ nhân công kích thêm nữa. Trong nháy mắt biến thành một đống hài cốt.

Thời Viện từ khe nứt đi ra, sắc mặt lập tức rất khó coi.

Thanh Thục sơn này hàng vạn hàng nghìn An Nhạc trúc cùng phi kiếm đối phương hòa nhất thể, tổ hợp này quả nhiên là Thần cản giết Thần, Phật ngăn giết Phật.

- Đi!

Thanh y nữ tữ này thanh tú bàn tay nhẹ nhàng phất ra.

Kiếm ti phóng tới đầy trời.

Thời Viện đau đầu vô cùng, tiếng tiêu vang bên tai như tiếng thúc giục linh hồn, lúc này vô lực đánh trả. Địa Tặc tinh Cổ Thượng Tảo bị âm luật vây khốn, dốc hết tinh lực chống cự.

- Viện nhi, cưỡng ép Tinh giải.

Bên tai nghe được tiếng kêu lo âu của Ngô Tâm Giải.

Thời Viện trên trán lóe lên tinh phù, cắn răng không cam lòng.

Trúc ca trời giáng, kiếm ti nhảy múa.

Thời Viện lùi lại mấy bước, cuối cùng vô lực chống đỡ, Tinh phù trên trán như bị dập nát, thân ảnh lập tức tiêu tán dưới kiếm

- Tinh giải?

Thanh y nữ tử thập phần bất ngờ:

- Ký hạ khế ước!

Cái gọi là Tinh giải là Tinh Tướng ký hạ khế ước sẽ có năng lực cưỡng ép trở lại Tinh thai. Đương nhiên cũng chỉ tốt hơn một chút so với bị diệt quay về Tinh thai thôi.

- Không thể lý giải.

Thanh y nữ không hiểu Tinh Tướng ký hạ khế ước thế nào lại cùng một chỗ với ba Tinh Tướng khác được. Cũng không nghĩ nhiều, quát một tiếng, chỉ tay, kiếm trận lại lên.

- Anh Mi!

Ngô Tâm Giải bóp cò Ngân Kiếm, đạn bay ra, trúc hải nổ tung. Tiếng nổ mạnh bao nhiêu, tiếng sáo yếu đi bấy nhiêu.

Là đệ tam Thiên Tinh. Ngô Tâm Giải cũng có thể miễn cưỡng ngăn cản, chẳng qua là ma âm rót vào não kia, đang từ từ như tằm ăn đang từng bước xâm chiếm Tinh lực. Tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng chỉ còn đường chết.

Lâm Anh Mi thấy Thời Viện đã Tinh giải, sắc mặt lạnh như băng, thân hình ở trúc hải lao nhanh.

Ngô Tâm Giải đánh một đạo Binh Quý Thần Tốc.

Thiên Hùng tinh tốc độ càng thêm nhanh.

- Thiên Cơ tinh? Hừ!

Thanh y nữ tử ném ra một kiện pháp khí.

Chỉ thấy một cái chuông đồng màu bạc đón gió to lên.

- Đinh.

Một tiếng chuông trầm khó chịu truyền ra.

Nhưng ở ti trúc, tiếng sáo bên trong lại giống như được vẽ rồng điểm mắt. Thanh âm không lớn, nhưng tiếng chung đang hướng về phía Ngô Tâm Giải. Trong đầu lại trầm xuống, thân hình nhoáng lên, thiếu chút nữa thì ngất.

Ngô Tâm Giải lảo đảo lui về phía sau, tiếp tục bắn ra đạn.

Băng diên hàn đạn thông qua Ngân Kiếm gia tăng thêm, bắn ra nhanh hơn. Hàn quang xẹt qua, hóa thành băng điểu.

Thanh luật đáng ghét kia lập tức tiêu tan không ít.

Thanh y nữ tùy tay chỉ ra, mấy chục đạo kiếm khí màu xanh rời tay mà ra.

Xuyên qua hàng vạn hàng nghìn rừng trúc, tiếng sáo như bóng với hình. Lâm Anh Mi trên trán Tinh thần cộng minh, đột nhiên ở giữa phóng lên cao, bay vọt hơn một ngàn thước. Trong nháy mắt lên đến tận trời. Tiếng sáo, trúc hải khoảnh khắc bị kéo xa. Tại một tòa vách núi đen phía trên, Lâm Anh Mi liền thấy một thiếu nữ kiều nhu đang nhắm mắt thổi sáo. Chỉ thấy nàng lục sa thanh nhã, mang theo trang sức tinh xảo, áo choàng phất lên, tóc dài tung bay, thân thể duyên dáng; ánh mắt lóe ra Tinh phù lục sắc. Mấy Tinh phù này cuồn cuộn không ngừng chảy xuống bên trong ống sáo.

Ống sáo thúy ngọc kia, Phỉ Thúy sáng rực, điêu khắc hoa văn theo phong cách cổ xưa. Tiếng sáo du dương, vô số tia bích quang xuyên thấu ống sáo xuất ra trút xuống, ảnh hưởng đến cả tòa sơn cốc, An nhạc trúc ở trong tiếng sáo lắc lư ngủ say trong tiếng ca.

Tiếng sáo như Phượng âm ngưng phong!

Bài danh thứ sáu mươi bảy Địa Minh tinh Thiết Địch Tiên Mã Lân!!

- Nhận lấy cái chết!!

Lâm Anh Mi nắm ngang trường thương, mũi thương lưu chuyển trong phong tuyết, hướng Mã Lân đang nhắm mắt thổi sáo từ trên cao bổ xuống.

Mã lân mở mắt, lục mâu(1) lộ ra bích quang. Tiếng sáo đột nhiên dồn dập, giống như vạn mã bôn đằng, thiên quân lục sát, kim quang thiết mã sung mãn. Tiếng sáo giống như vô số lưỡi mác vây quanh thân Lâm Anh Mi không ngừng công sát.

Hống!!!

Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương gào thét mang theo bạo tuyết, hạ cánh tay xuống.

Địa Minh tinh Mã Lân lui nhanh về phía sau, tiếng sáo không dứt, vô số sóng âm từ bốn phương tám hướng đè ép Lâm Anh Mi.

Lâm Anh Mi giống như một thanh lợi kiếm sắc bén đâm thẳng vào trái tim, xé rách sóng âm. Ánh mắt Mã lân lộ ra vẻ kinh ngạc, chỉ thấy một luồng cuồng phong bạo tuyết nghênh diện đánh tới. Lâm Anh Mi từ trong gió tuyết trổ hết tài năng. Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương điểm ra băng hàn bức nhân, phong tuyết lập tức mãnh liệt, thổi loạn cả vách núi xanh biếc. Đóng băng âm ca của ti trúc. Mã Lân kiềm nén hoảng sợ.

Thiên Hùng tinh Báo tử Đầu Lâm Xung?

Hoàng Giai thương pháp.

Phong Tuyết Liên Trường.

1. Lục mâu: con mắt màu lục


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.