Dịch: Joker Emperor
Biên tập: Tiếu Ngạo Nhân
Thiếu nữ vung tay khẽ múa, một luồng ánh sáng màu lam lạnh lẽo hiện ra, trên tay nàng có thêm một thanh bảo kiếm trong suốt như băng tuyết.
- Sở Tuyết Hiện Tình! (Tuyết đầu mùa đã tạnh)
Thiếu nữ khẽ kêu một tiếng, thân pháp thập phần mềm mại, bước đi như du long, đi dạo bên trong vòng vây của năm tên tu sĩ. Mũi kiếm sương tuyết bay lên, kiếm phong ràn rạt, vài món pháp khí đã bị chém đứt.
Thiếu nữ áo trắng nhẹ bay, bảo kiếm hươ lên.
Hàn quang lạnh hơn tuyết.
Một gã tu sĩ vừa mới xuất ra pháp khí, cổ đã bị một đao chém đứt, miệng vết thương lập tức bị đóng băng, ngay cả máu cũng không kịp chảy xuống.
- Là Tuyết Phách kiếm pháp!
Công tử cầm quạt giấy cả kinh, vội vàng vận khởi bảo phiến, chém một mảng sáng xanh đánh vào thiếu nữ.
Thiếu nữ liền bổ ra một chưởng, lập tức một mũi tên lạnh lẽo phóng ra, đánh ta bảo phiến. Sau đó nàng bước nhanh về phía trước, nắm chặt băng kiếm, kiếm quang voi tình lạnh như băng, giống như có sức sống, làm cho vài tên tu sĩ không chịu nổi phải chống đỡ liên tục. Kiếm pháp cao minh khiến Lâm Anh Mi cũng phải nhìn nàng với con mắt khác.
- Nàng là người như thế nào?
Tô Tinh kinh ngạc. Hắn cảm nhận được một cỗ tinh lực không rõ ràng từ trên người thiếu nữ.
Ngô Tâm Giải niệm khẩu quyết, hai luồng bảo quang cùng xuất hiện, song song chiếu vào thiếu nữ mà nhìn chăm chú.
Đây là Hoàng giai pháp thuật “Mưu Định Nhi Động” của Thiên Cơ tinh, có thể thấy rõ cấp độ, tình trạng vũ lực của mục tiêu. Dù là Tinh Tướng gì cũng không trốn thoát khỏi pháp nhãn của nàng.
- Nàng là Hàng Tinh giả!
Ngô Tâm Giải che miệng:
- Hơn nữa giá trị vũ lực của bộ kiếm pháp kia cũng không thấp đâu.
Chỉ dùng một thanh bảo kiếm liền đánh cho năm tên tinh giả luống cuống tay chân lại chính là một Hàng Tinh giả.
Ngay trong lúc đó, đã có thêm ba gã tinh giả chết dưới kiếm pháp của thiếu nữ. Thậm chí từ đầu tới cuối nàng còn chưa sử dụng những pháp thuật khác, pháp khí khác.
- A!!!
Một gã tu sĩ Tinh Vân sơ kỳ bị dọa vỡ mật, xoay người bỏ chạy.
Ánh mắt thiếu nữ lạnh như băng, hai ngón tay kẹp lại, hàn quang loé lên.
Tu sĩ đang chạy trốn bị hàn quang đâm xuyên qua, hét thảm một tiếng rồi ngã xuống đất.
Cuối cùng chiến trường chỉ còn lại vị công tử cầm quạt giấy có tu vi Tinh Vân trung kỳ.
- Đến tột cùng thì ngươi là loại người nào?
Gã đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, không thể tin được rằng năm tên tu sĩ liên thủ cũng không địch được một thiếu nữ.
- Chạy mau đi còn kịp.
Trường kiếm chỉ thẳng, thiếu nữ cười lạnh nói.
- Nằm mơ! Xem bản công tử!
Công tử quạt giấy hét lớn, điên cuồng vẫy thanh phiến, thanh quang trong phiến lập tức như được tiếp thêm sức sống.
- Thanh Phong Tấu Ca, Thanh Long Ngâm Vũ! Phá!!!
Một tiếng long ngâm thanh thúy, thanh quang ở giữa không trung đột nhiên cuộn tròn lại, ngưng tụ thành hình hài của một con rồng màu xanh. Thanh Long lập tức uốn lượn.
- Thanh Long bảo phiến?! Khó trách ngươi lại ngạo mạn như vậy!
Thiếu nữ hơi nhíu lông mày, lộ ra một tia bất ngờ.
Tốt xấu gì công tử quạt giấy kia cũng đạt đến Tinh Vân trung kỳ, đương nhiên không thể coi thường, gã thúc dục toàn bộ pháp lực, Thanh Long bảo phiến trong tay liền giương nanh múa vuốt.
Một đạo hoa quang đột nhiên hiện ra, chỉ thấy một thân ảnh yểu điệu khác xuất hiện bên cạnh thiếu nữ.
Đúng lúc này, Thanh Long cuốn tới thiếu nữ, một pháp trận đột nhiên mở ra. Có điều cũng vẫn phải công nhận rằng Thanh Long mạnh mẽ này không ai bì nổi.
- Hàng Tinh giả!!!
Công tử quạt giấy thấy người xuất hiện bên cạnh thiếu nữ, nhất thời lộ vẻ tham lam cười to:
- Xem ra bản công tử thật sự gặp đại vận rồi.
Gã thúc dục toàn bộ pháp lực, Thanh Long nhất thời vọt lên.
Thiếu nữ giơ kiếm, phối hợp với trận pháp kiệt lực ngăn cản.
- Công tử?
Ngô Tâm Giải vội quay sang nhìn Tô Tinh.
Tô Tinh biết đã đến lúc xuất thủ, thân hình nhoáng lên một cái, giống như một thanh lợi kiếm.
Thần niệm của tên công tử kia lập tức tràn đến hắn. Không thể không nói tu vi của tu sĩ Tinh Vân trung kỳ không phải như bình thường, gã nhanh chóng niệm chỉ quyết, pháp lực từ đầu ngón tay vọt tới Tô Tinh:
- Tinh Trần tu sĩ cũng dám đánh lén bản công tử?
Công tử quạt giấy tay cầm Thanh Long phiến không hề dừng lại, tay kia thì đang muốn ném ra một pháp khí.
Đúng lúc này, cơ thể hắn liền khựng lại.
Một mũi thương nhọn hoắt mang theo hàn quang lộ ra ở ngực gã.
- Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương?!!
Gã cúi đầu, khi nhận ra cây thương này, khuôn mặt trở nên đờ đẫn.
- Lâm... Xu...
Lúc này Tô Tinh đã dùng Ngân Kiếm đâm vào yết hầu gã, hai tròng mắt của công tử quạt giấy liền ảm đạm, oán hận trút hơi thở cuối cùng.
Gã vừa chết, Thanh Long nhất thời tan thành mây khói, hào quang của bảo phiến cũng tối đi, Tô Tinh thuận tay thu lại, cũng không hề khách khí nhét vào trong túi.
Lâm Xung thu hồi Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương, Ngô Tâm Giải cũng chạy tới cạnh Tô Tinh.
Tô Tinh nghiền ngẫm đánh giá Hàng Tinh giả này, thập phần tò mò vị Tinh Tướng đứng cạnh nàng.
Tinh thiếu nữ kia có dáng người cao gầy, một thân mặc cung trang rất hoa lệ, mắt xạ hỏa điện, môi như trái anh đào chín mọng, hai chân thon dài, hơn nữa đáng chú ý nhất là năm lá cờ nhỏ với năm màu khác nhau bay lơ lửng quanh thân nàng, thực có chút bất phàm.
- Ngũ Hành Phong Vân kỳ, hoá ra là Địa Khôi tinh Thần Cơ Quân Sư Chu Vũ!
Ngô Tâm Giải cười hì hì.
Hoá ra đây là Địa Khôi tinh Thần Cơ Quân Sư, cũng xem như là cùng một nhánh với Trí Đa tinh Ngô Dụng ở Lương Sơn.
Tô Tinh âm thầm đánh giá.
- Hoá ra ngươi cũng là Tinh Tướng!
Thiếu nữ áo trắng lộ ra nụ cười như có như không, nhìn hai thiếu nữ xinh đẹp ở bên cạnh Tô Tinh. Có điều cho dù đoán cả ngày, nàng cũng sẽ không ngờ rằng cả hai đều là Tinh Tướng.
- Muốn đánh nhau sao?
Nàng thản nhiên nói, Sương kiếm hươ lên.
Địa Khôi tinh Chu Vũ.
- Nàng muốn đánh sao?
Tô Tinh cười hỏi lại.
Thiếu nữ thu hồi Sương kiếm.
Địa Khôi tinh Thần Cơ Quân Sư mặt không đổi sắc. Có điều lúc này nàng đột nhiên niệm chỉ quyết, Ngũ Hành Phong Vân kỳ lập tức biến mất.
Lâm Anh Mi và Ngô Tâm Giải đều tập trung toàn bộ tinh thần để đề phòng.
Nhưng Địa Khôi tinh không công kích Tô Tinh. Ở một ngách nhỏ, một tu sĩ ẩn núp đột nhiên thấy bên người mình có năm lá cờ nhỏ bay vòng quanh, một trận pháp xuất hiện dưới chân hắn.
Vẻ mặt tu sĩ hiện lên sự kinh hoàng. Trận pháp đánh ra một luồng lôi quang, nhất thời tu sĩ này liền đi đời nhà ma.
Tô Tinh hơi kinh hãi, Thiên Cơ tinh Ngô Tâm Giải cũng lộ ra tia tán thưởng, chỉ có ánh mắt của Lâm Anh Mi vẫn bất động như núi, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Địa Khôi tinh.
- Chu Sa!
Thiếu nữ áo trắng nhẹ nhàng nói.
Địa Khôi tinh tên thật là Chu Sa khẽ vuốt cằm, thu hồi Ngũ Hành Phong Vân kỳ.
- Trận pháp của Địa Khôi tinh muội muội quả nhiên tuyệt diệu y như lời đồn vậy đó.
Ngô Tâm Giải hâm mộ nói.
Tuy rằng Địa Khôi tinh Thần Cơ Quân Sư thuộc nhóm hỗ trợ, nhưng ở Lương Sơn cũng không người nao có thể xuất ra trận pháp như trên. Cho dù là võ tinh cũng chưa chắc đã là đối thủ, khiến Thiên Cơ tinh đúng thực là rất hâm mộ.
- Vị tỷ tỷ này không biết là sao gì?
Thanh âm Chu Sa cứng rắn như bàn thạch, nhìn chằm chằm Ngô Tâm Giải.
- Muội muội đoán đi.
Ngô Tâm Giải không đáp.
- Có lẽ là Thiên Tinh.
Chu Sa cũng không hề để ý.
Nét mặt Ngô Tâm Giải có chút khó coi.
Lúc này, ánh mắt thiếu nữ áo trắng rời khỏi người Ngô Tâm Giải và Lâm Anh Mi, chuyển về phía Tô Tinh. Nàng cười nhẹ, lời nói có chút không lưu tình:
- Muộn như vậy công tử mới xuất hiện, hẳn không phải trùng hợp đấy chứ? Chẳng lẽ là cố ý chuẩn bị một màn “anh hùng cứu mỹ nhân” cho tiểu nữ xem?
Tô Tinh cười hắc hắc:
- Ta tên là Tô Tinh, xem ra là cô nương quên rồi. Lần này không thể xem là bèo nước gặp nhau được, chẳng lẽ nàng vẫn không chịu nói ra phương danh sao?
- Cung Thái Vi!
Thiếu nữ đáp hời hợt.
- Tây Sơn hữu vi, mỹ nhân bất di, Tây Sơn vô vi, mỹ nhân bất quy. Tên rất hay.
Tô Tinh vỗ tay khen.
- Công tử nói lời khách khí làm gì, Thái Vi thầm nghĩ muốn hỏi công tử một vấn đề.
Cung Thái Vi thâm sâu nói:
- Cơ quan của cổ mộ, công tử có thể phá giải không?
- Xem ra Thái Vi nàng cũng phá giải được rồi.
Tô Tinh tươi cười nói. Sau đó hai người nhìn nhau chằm chằm.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí tràn ngập mùi thuốc súng, khung cảnh giương cung bạt kiếm xuất hiện.