Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm của Tu trưởng lão rung lên, hỏa lôi khoét xuống đất tạo thành vệt sâu trăm xích, lão cũng bất chấp việc liệu Hùng Quan thành có bị huỷ hay không, sự thèm khát Tinh bảo khiến lão muốn dùng mọi giá để giết chết Tô Tinh.
- Để lão phu xem ngươi còn kiên trì được bao lâu.
Thần niệm của lão đã bao trùm lên Tô Tinh, chiến đấu cùng Tinh giả có tu vi cao hơn, chạy trốn hay ẩn nấp đều không có tác dụng. Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm vung lên, một tia sét đỏ bừng đánh xuống, biến một khu vực thành bình địa, trên đường cái đâu đâu cũng thấy cư dân cùng binh lính hoảng hốt, tiếng la thét hoà với tiếng kêu thảm thiết, khung cảnh rất là náo nhiệt.
Tô Tinh tránh ở phía sau một pho tượng thở dốc, tinh lực suy kiệt rất nhanh, lực lượng của Tinh bảo đã dần ảm đạm.
Đây là cực hạn sao?
Hắn liếc mắt nhìn Tu trưởng lão đang đứng trên nóc nhà, lão già giảo hoạt này không để cho hắn chút cơ hội nào, chẳng những dùng hết sức thi triển Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm, lại tạo ra thêm một màn kết giới bằng lôi quang bảo hộ toàn thân, cho dù Tô Tinh có thể áp sát, tu vi cùng tinh lực của hắn cũng không thể xuyên thủng hàng phòng ngự của tu sĩ Tinh Trần trung kỳ này.
Không có cách gì sao???
Tô Tinh thở hắt ra, ánh mắt vẫn kiên định không chịu nhận thua, hắn bất ngờ lách người, nhấc Ngân Kiếm lên xả đạn liên tục.
Ánh sáng bạc trong đêm tối rất chói mắt, như một thanh lợi kiếm xé rách không gian phóng tới.
Phanh!
Viên đạn bị chặn bởi kết giới trước mặt Tu trưởng lão.
Tu trưởng lão thúc giục tinh lực, Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm giống như lũ quét, hoả lôi mang theo một cỗ sức mạnh phá huỷ không gì bì nổi nháy mắt đã phá hủy vị trí mà Tô Tinh đang đứng. Cảnh tượng giống như bị bom tàn phá vậy, gạch ngói vỡ vụn, đổ nát thê lương, trở thành một phế tích cực nóng. Lần này Tu trưởng lão quét sạch mọi thứ trong bán kính một trăm mét quanh người hắn.
- Ngươi còn muốn chạy đi đâu?
Tu trưởng lão nhe răng cười:
- Có thể chịu đựng được lâu như vậy trước thần binh lợi khí này của ta, ngươi chết cũng có thể tự hào rồi.
Lão đang vận sức chuẩn bị phát động Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm thì đột nhiên đúng lúc này, một thân ảnh từ phương xa đánh tới, ngọn thương chém ngang người lão, chính là vị trí phòng ngự yếu nhất.
Tu trưởng lão nào dám chống chọi, ném kiếm ra chặn lại thương quang, thân thể không tự chủ được phải lui về phía sau, đợi khi kinh mũi thương quét qua, trước mặt Tô Tinh đã có thêm một thiếu nữ cầm thương đứng chắn.
- Lâm Xung!!!
Tu trưởng lão kinh ngạc kêu lên.
- Thiếu chủ, ở đây hãy giao cho tại hạ!
Lâm Anh Mi rất chăm chú, đôi mắt phượng thường ngày vẫn lạnh như băng giờ đây tràn đầy lửa giận, toàn thân phát ra hàn khí, tinh phù trên trán nàng phát ra ánh sáng chói lọi.
Nhìn Lâm Anh Mi bình yên vô sự, Tô Tinh nhẹ nhàng thở một hơi, quả đúng như mình đoán, Trí Đa Tinh Ngô Tâm Giải chắc chắn sẽ cứu Thiên Hùng tinh.
- Nếu không đánh được, trước mắt chúng ta chạy trốn cũng không sao.
Tô Tinh dặn một tiếng, đối phó với tu sĩ Tinh Vân trung kỳ này, hắn cũng không có biện pháp gì khả thi, cách biệt hai cái cảnh giới xem ra là cực hạn rồi.
- Phải khiến hắn trả giá!
Lâm Anh Mi kiên định nói.
- Lâm Xung, không phải ngươi bị nhốt sao? Sao có thể như vậy được.
Tu trưởng lão không thể lý giải, lão nhớ tới câu nói của Tô Tinh lúc trước, chẳng lẽ hắn đã có chuẩn bị sao? Tên Tinh giả chết tiệt.
Tu trưởng lão giận dữ, đây là lần đầu tiên lão bị một Tinh Trần tu sĩ đùa giỡn, khiến lão bị xoay như chong chóng.
- Cho dù ngươi thoát ra được thì sao, ta sẽ đưa các ngươi đi Nữ Lương Sơn.
Tu trưởng lão niệm chỉ quyết, khí thế của Thiên Lôi Địa Hỏa Kiếm tăng vọt.
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, một luông lôi điện bổ tới hai người.
Tiếng” ầm ầm” vang lên chấn động màng nhĩ.
Lâm Anh Mi giơ cao Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương đỡ lôi điện.
- Bắn!!!
Tu trưởng lão lại quát, Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm trong tay chợt bắn ra.
Lôi quang chói mắt, lần này Lâm Anh Mi không chống đỡ, nghiêng người sang bên cạnh, Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm xé rách màn đêm, xuyên thủng tường thành của Hùng Quan thành, trong khoảnh khắc, bức tường thành to lớn này bị khoét ra một lỗ hổng. Lâm Anh Mi thuận thế xoay người nhảy lên, tư thế rất đẹp.
Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương mang theo tầng tầng hàn quang phóng tới kẻ địch.
Tu trưởng lão cũng là nhân vật lợi hại, sau khi bắn ra Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm, liền ném ra mấy lá bùa, hóa thành năm, sáu mươi hỏa cầu ngăn đường công kích của nàng.
Lâm Anh Mi bình tĩnh dùng thương chém hết đám hỏa cầu này, nhưng lúc này lão già mới chính thức lộ ra sự giảo hoạt, chỉ thấy ngón tay lão ngoắc một cái, Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm vừa phóng ra lúc trước lập tức hóa thành lôi quang quay ngược trở lại, nhắm thẳng vào Lâm Anh Mi.
Lâm Anh Mi đã làm động tác công kích, không kịp chống đỡ nữa rồi, mắt thấy kiếm sẽ bắn tới, đúng lúc này, lôi quang màu đỏ đột nhiên va vào một màn ánh sáng màu trắng tạo ra tiếng nổ vang trời, thế công của Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm bị ngăn cản.
Kẻ tạo ra một màn này không phải khác, chính là Tô Tinh. Dùng chút dư lực cuối cùng của Trầm Tinh Bích ném đi, ngăn cản thành công Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm.
Tu trưởng lão kinh hãi vội vàng thoái lui về phía sau.
Lâm Anh Mi làm sao cho lão cơ hội, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương phá tan phòng ngự của lão, mũi thương đâm thẳng vào vai trái của Tu trưởng lão, chỉ thấy hai tay của nàng cầm thương vung lên, lão già giống một đống rác rưởi bị quăng ra ngoài.
Cùng lúc đó, Tô Tinh cũng không có cho lão cơ hội để thở. Viên đạn như là dã thú phóng tới liên tiếp.
Nhưng tốc độ của Tu trưởng lão cũng cực nhanh, khi rơi xuống đất đã dùng phương pháp độn thổ để chạy.
- Hai tên chết tiệt các ngươi, lão phu sẽ khiến các ngươi hình thần câu diệt!
Tu trưởng lão xuất hiện ở phía xa bên kia, ác độc nói, Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm đã được gọi về nằm trong tay lão.
- Khi dễ Lương Sơn tỷ muội bọn ta, ngươi cũng đợi bị hình thần câu diệt đi, lão già vô dụng thối tha.
Một thanh ân châm biếm bỗng nhiên cất lên.
Tu trưởng lão cả kinh, vội vàng cầm chặt Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm đặt trước ngực.
Một cô gái xinh đẹp khoác áo choàng đỏ, ngay cả tóc cũng là màu đỏ đứng trên mái hiên, lộ ra nụ cười nhạo đầy ngạo mạn, trên tay nàng ta là một thanh đao lớn có chín cái rãnh mang theo hoả diễm đỏ rực, nhìn qua thì quả thực giống như ác quỷ vừa từ địa ngục đi ra vậy.
Mà chính xác thì nàng cũng được xem là ác quỷ —— Xích Phát Quỷ Lưu Đường!
Tô Tinh sửng sốt, thật sự là bất lợi, sao nàng ta lại cố ý xuất hiện vào lúc này chứ, Lâm Anh Mi lại bất lợi rồi.
Nhìn qua thì xem ra địch ý của Thiên Dị tinh tạm thời tập trung lên người Tu trưởng lão, nàng lập tức xuất ra Chích Luyện Cửu Ngục đao, khóe miệng cong lên trào phúng:
- Lão nhân gia nên an hưởng tuổi già thôi, đi ra ngoài ẩu đả thế này không khéo không có ai đi nhặt xác cho lão đâu.
- Lưu Đường muội muội, ngươi như vậy là rất không kính già yêu trẻ đâu đấy.
Lại một thanh âm cười cợt vang lên sau lưng Tu trưởng lão.
Thiếu nữ xinh đẹp đi ra lúc này chính là Trí Đa Tinh Ngô Tâm Giải.
Ngô Tâm Giải cười hì hì, hươ hươ cái khoá bằng đồng, toàn thân tản mát ra tinh lực cường đại khiến Tu trưởng lão đổ mồ hôi lạnh.
- Lão nhân gia đừng để ý nha, nếu ngươi chết không toàn thây thì sẽ không cần phải nhặt đâu.
Trên thực tế Tu trưởng lão đã hoàn toàn khiếp sợ.
Ba tên Tinh Tướng!
Cứ thế mà xuất hiện ba gã Tinh Tướng.
Tu trưởng lão hoảng sợ nhìn Tô Tinh, kia rốt cuộc là loại người nào, đưa cả ba Tinh Tướng đến cùng lúc.
- Ít nói nhảm đi!
Thiên Hùng tinh Lâm Anh Mi nắm chặt Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương, sát ý lạnh như băng đâm tới Tu trưởng lão.
Thiên Dị tinh Lưu Thanh Nhi hừ lạnh một tiếng, Chích Luyện Cửu Ngục đao cũng phun ra hoả diễm, cho dù là Trí Đa Tinh Ngô Tâm Giải cũng nghiêm túc ném ra khoá đồng cùng một tấm “Phong sát phù“.
Đối mặt với sự vây công của ba thiếu nữ, bị vây ở giữa thế tam giác, Tu trưởng lão rơi xuống vực sâu tuyệt vọng, lão gào rít giận dữ:
- Lão phu có chết cũng phải kéo theo nam nhân của các ngươi chôn cùng!!!
Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm nhất thời đâm thẳng vào Tô Tinh.