Trời lúc nắng lúc mưa.
Còn em thì lúc điên lúc khùng.
Đây chính là hiện tượng bất thường của thời tiết và em.
.................................................................
Ở lớp học.
- Lẻ lẻ lẻ lẻ...........-Bạch Dương gào lên sung sướng.
Mấy người đặt chẵn đều nhăn mặt như khỉ. Bạch Dương công nhận ghê gớm thật, lần nào chơi cũng thắng.
Không phải là may mắn quá rồi sao.
- Không chơi nữa.-Cậu bạn Quốc Huy bực bội đập bàn.
- Đúng , không chơi nữa.-Cô bạn Khánh Ngọc khoanh tay, chu môi ra trông rất đáng yêu.
- Sao...đang vui mà.-Bạch Dương ngu ngơ hỏi.
- Lần nào cậu chơi cũng thắng, không chơi nữa.-Cậu bạn Minh Nhật nói.
- Không chơi nữa à, chán chết.-Bạch Dương nói.
- Thua keo này ta bày keo khác, chơi trò khác đi.-Cậu bạn Đỗ Phong nói.
- Được.-Cả đám đồng thanh tán thành.
- Vậy chơi gì?-Cô bạn Khánh Ngọc hỏi.
-...-Kết quả là không ai trả lời.
- Còn không mau nghĩ ra, không thì bà cho lên thớt hưởng thụ cùng nhau bây giờ.-Cô bạn Khánh Ngọc bẻ tay côm cốp, làm cả đám mồ hôi tuôn trào.
- Chị...chị...hai...bình...bình tĩnh.-Cậu bạn Quốc Huy run bầm bập nói, không chỉ cậu bạn này mà là cả đám trừ cô bạn Lan Chi.
- Huh, vậy còn không mau nghĩ.-Cô bạn Khánh Ngọc trông đáng sợ hơn lúc trước.
Cả đám như câm nín, không khí dày đặc sát khí của cô bạn Khánh Ngọc, muốn người ta nghĩ ra thì phải cho người ta không gian chứ, gây áp lực lên người ta thế thì ai mà nghĩ ra được. Cả đám đều đang cố nghĩ ra cái gì đó có lẽ là sẽ hay.
Rồi bỗng dưng Bạch Dương lên tiếng.
- Tớ...tớ...có...-Bạch Dương run rẩy lẩy bẩy nói.
- Cậu nghĩ ra trò gì rồi à.-Cô bạn Khánh Ngọc nói khuôn mặt thì hớn ha hớn hở, không chỉ cô bạn này mà là cả đám người kia cũng thế, ngay bây giờ Bạch Dương có thể được coi là vị cứu tinh của họ.
- Tớ...tớ...-Bạch Dương thật sự chịu không nổi ánh mắt long lanh chết người của mất người kia.
Thật sợ rất đáng sợ. Nó làm con tim Bạch Dương rung động.
- Tớ...tớ...-Việc nói ra càng trở nên khó khăn hơn khi bị ánh mắt đáng yêu của cô bạn Khánh Ngọc tia mãi.
- Nói.-Cô bạn Khánh Ngọc quát to.
- Tình...tình hình là rất bất thình lình đột nhiên tai tớ nóng và đỏ, mắt tớ nóng và đỏ, mặt tớ nóng và đỏ, tay tớ nóng và đỏ, chân tớ nóng và đỏ, người tớ nóng và đỏ cho nên là tớ rất cần phải rời khỏi đây ngay và mau tớ thật sự không thể ở lại để chơi với các cậu được nữa vậy cho nên tớ xin phép được rời khỏi đây ngay và luôn.-Bạch Dương nói to, nhanh, rõ ràng và liền mạch.
Nói xong thì Bạch Dương lập tức chuồn.
Mấy người kia vì bất ngờ mà ngây người ra. Quả là ảo, sao Bạch Dương lại biết được mắt cậu ấy nóng và đỏ chứ, nhưng mà nóng và đỏ kiểu gì.
Không lẽ là mắt luộc nóng rồi chấm tương ớt.
...
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA.
Ghê quá.
Kinh quá.
Tởm quá.
Gớm quá.
Sốc chết rồi.
Vậy là Mrs.Bạch Dương đã bay thẳng rồi.
Chán chết, mấy người kia chán nản.
...
Ờ...thầy giáo trẻ...thì...chui xuống gầm bàn khóc nức nở.
Yếu đuối và mỏng manh thế.
Xin hãy nói đây chỉ là hư cấu.
----------------------------Tự do à!Đợi nhé.--------------------------------
Mấy nàng cắp sách về nhà trong muốn vàn hạnh phúc.
Bỗng...
- Về rồi à.-Một giọng nói trầm trầm ồm ồm phát lên.
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...-Mấy nàng nhà ta ôm nhau mà hét ( Trừ Ma Kết, cô chỉ giật bắn mình thôi).
-...-Kim Ngưu chết đứng, khó hiểu.
- Gì thế, phản ứng thái quá rồi đấy.-Thiên Bình khó hiểu nói.
-...-Mấy nàng ôm nhau nhìn về phía mấy chàng nhà ta đang ngồi ở ghế.
- Sao thế?-Song Ngư hỏi.
- Giật cả mình, này mấy người là ma à, về trước mà không báo trước.-Xử Nữ bỏ tay ra nổi cáu.
- Ma cái gì, là do các cô tự dưng hét lên ai làm gì các cô, mà sao về trước là phải báo trước cho các cô.-Bảo Bình cầm ly trà nói.
Mà họ phản ứng như thế là cũng đúng. Mấy người kia lúc nào cũng về muộn tự dưng hôm nay lại về sớm làm người ta hoảng là đúng, ai nghĩ là mấy người đâu chứ.
- Thế...sao hôm nay mấy người về sớm vậy?-Song Tử hoàn hồn hỏi.
- Có việc.-Song Ngư đáp.
- Việc?-Mấy nàng đồng thanh.
- À, thì là chúng tôi sắp đi Ý.-Bảo Bình nói.
...Ý?Các cô chắc là không phải đến đấy đâu nhỉ.
Mấy nàng nhà ta nhăn mặt khó chịu.
- Yên tâm mấy cô không phải đi theo, dù sao thì cũng là việc trọng đại đưa các cô theo để phá game à.-Kim Ngưu nói.
“Phù” mấy nàng nhà ta yên tâm hẳn, suýt chút nữa thì có tóc bạc nó bắn phèo phèo từ đầu ra.
- Ừ, lần sau nói rõ rõ ra nhé làm người ta suýt nữa thì tắt thở rồi.-Cự Giải nói, cười gượng.
- Sợ đến thế à?-Thiên Bình vắt chéo chân.
- Đương nhiên.-Đồng thanh.
Hờ hờ, nếu mà mấy người này đi thì các cô không phải tự do quậy phá rồi à, khặc khặc, đúng là tự do vạn vạn tuế.
“Tự do à, anh tới đây~~~”
- Khụ...khụ...vậy mấy người đi bao lâu.-Xử Nữ giả vờ ho rồi hỏi.
- Hừ, tầm 2 tháng.-Thiên Bình nói.
2 tháng...2 tháng...2 tháng...
- HAHA, 2 THÁNG ĐẤY CÁC CẬU, MẤY NGƯỜI KIA ĐI 2 THÁNG ĐẤY.-Xử Nữ lộ rõ vẻ sung sướng của mình, quay sang phía mấy nàng vừa cười lớn vừa nói to.
- Ồ, vui thế à?-Kim Ngưu hỏi, cười gian.
- ĐƯƠNG NH...-Xử Nữ quay sang nói, nhưng tự dưng cô dừng lại, hiểu ra mình đang hành động thật sự rất mất lòng dân.
- Chậc.-Song Tử lấy tay che mặt tặc lưỡi.
- Ha ha...không hẳn.-Xử Nữ giả ngơ con nai tơ.
- Mấy cô đừng có mà thừa cơ nổi loạn đấy.-Thiên Bình nói.
- Ok.-Đồng thanh.
- Hiểu chứ?-Thiên Bình nói.
- Ok.-Đồng thanh.
- Có biết đường đến quán bar không đấy?-Kim Ngưu đột nhiên hỏi một câu hỏi chẳng liên quan gì cả.
- I don't know.-Đồng thanh.
- Tốt, đi thôi.-Kim Ngưu nói, rồi mấy chàng nhà ta đứng dậy đi ra ngoài, có cả hành lí nữa.
Vậy là ngon rồi.
Hô hô.
Hạnh phúc đứng đợi.
Không chịu đợi thì trói nó lại để đánh.
Không đánh được thì...headshot.
----------------------Trời không tính thì ta tính-------------------
Chủ nhật.
Ngày nghỉ.
Các nàng nhà ta bị Cự Giải gọi dậy lúc 7:30 A.M...
Tình trạng bây giờ là ai cũng...đơ.
Ờ...thì trông ai cũng ngất ngây như con gà tây ấy.
- Này, đi chơi đi.-Nhân Mã nằm ườn ra trên ghế.
- Chơi đâu?-Cự Giải hỏi.
- Biết chết liền.-Nhân Mã nói.
-...-Cần một khẩu pháo để bắn bay Nhân Mã.
Chán nản.
Ai cũng ngất ngửa ngồi không yên, bỗng nhiên điện thoại của Cự Giải gieo lên.
- Alo, ai đấy?-Cự Giải hỏi.
- Người đẹp trai nhất lớp.-Tên con trai ở đầu dây bên kia nói.
- Ai cơ?-Cự Giải hỏi,.
- Người đẹp trai nhất lớp.-Tên con trai đó nói.
- Đẹp trai nhất lớp?-Cự Giải ngớ người.
- Đúng, biết là ai không.-Cậu con trai đó nói.
- Này các cậu, ai đẹp trai nhất lớp vậy.-Cự Giải bỏ điện thoại xuống rồi hỏi mấy nàng.
- Đẹp nhất á.-Bạch Dương cau mày, mồm thì nhồm nhàm ăn.
- Ai đẹp nhất vậy?-Nhân Mã hỏi, mồm cũng nhồm nhàm ăn.
- Ai đẹp nhất thế?-Xử Nữ hỏi, tay bê khay chứa sáu cốc nước sinh tố hoa quả.
- Ai đẹp nhất cơ?-Song Tử hỏi.
-...-Tất cả đều hướng mắt nhìn Ma Kết.
- Không biết.-Ma Kết trả lời, mắt thì nhìn cuốn tiểu thuyết trinh thám trên tay.
- Ở đây không ai biết người đẹp trai nhất lớp cả.-Cự Giải hồn nhiên trả lời.
-...-Cậu con trai câm nín.
- Alo.-Cự Giải nói.
-...-Cậu con trai đó không trả lời.
- Này, mới sáng sớm mà làm phiền người ta là sẽ bị hói đầu đấy.-Cự Giải bực bội nói xong thì cúp máy luôn.
- Ai vậy?-Xử Nữ khó hiểu hỏi.
- Không biết.-Cự Giải trả lời.
Bây giờ thì điện thoại của Xử Nữ gieo lên.
- Alo.-Xử Nữ bắt máy.
- A, Xử Nữ đấy à, đi chơi đi, ở nhà chán lắm.-Một cô gái nói.
- Ai đấy?-Xử Nữ hỏi.
- Khánh Ngọc đây.-Cô gái đó nói.
- Vậy chơi đâu?-Xử Nữ hỏi.
- Chơi đâu chả được, đến chỗ XXX ngay nhé.-Cô bạn Khánh Ngọc nói xong thì cúp máy.
- Ai vậy?-Bạch Dương hỏi.
- Khánh Ngọc.-Xử Nữ trả lời.
-...-Cả đám nhìn Xử Nữ.
- Rủ đi chơi.-Xử Nữ nói.
- Đi luôn.-Nhân Mã hào hứng.
- Tới luôn.-Bạch Dương hùa theo.
- Ma Kết.-Mấy nàng ánh mắt long lanh nhìn Ma Kết.
- Ừ.-Ma Kết nói.
- Yeah~~~.-Cả đám sung sướng nhảy lên.
-----------------------Hãy cẩn thận với những cô nàng nổi loạn---------------------------
Tại quán ăn XXX.
- Lâu quá.-Hai cậu song sinh than thở.
- Kêu ca cái gì, ăn đi.-Cô bạn Khánh Ngọc vừa nói vừa đưa cho hai cậu song sinh hai đĩa bánh.
- Không lẽ họ bị tai nạn.-Cậu bạn Quốc Huy nói.
- Thum thủm cái mồm con chim lợn.-Cô bạn Khánh Ngọc vừa nói vừa ném ống hút vào cậu bạn Quốc Huy.
- Đấm mồm.-Cậu bạn Minh Nhật nói.
- Tớ chỉ nói thế thôi mà, đâu cần phải...-Cậu bạn Quốc Huy nói, vẻ mặt giận dỗi.
- Cậu đúng là ngu không thể chê vào đâu được.-Cậu bạn Đỗ Phong nói.
- Này.-Cậu bạn Quốc Huy bỗng dưng nổi giận.
- Tôi chỉ nói thế thôi mà, đâu cần phải cáu thế chứ.-Cậu bạn Đỗ Phong nói rồi cười đểu.
- Cậu...cậu...đúng là không bằng con dog.-Cậu bạn Quốc Huy giận dữ.
- Tôi không bằng cậu chỗ nào.-Bỗng dưng cậu bạn Đỗ Phong đứng dậy đập bàn.
-...-Mấy người kia đơ một lúc rồi tự nhiên cười khúc khích.
Cậu bạn Quốc Huy ngớ người, cố gắng suy nghĩ.
“Chửi cậu ra là dog, cậu ta kêu cậu ta không bằng mình chỗ nào...thế không phải = i'm dog”
Ngọn lửa đang dần bốc cháy to hơn trên đầu cậu bạn Quốc Huy.
Đúng lúc cậu bạn Quốc Huy định đứng dậy để tóm cổ áo cậu bạn Đỗ Phong thì mấy nàng đẩy cửa xông vào như quân khủng bố.
- Hello.-Nhân Mã hí hửng chạy tới khua, múa tay.
- Đến rồi kìa.-Cậu bạn Gia Bảo nói.
- Kha kha, trẫm đến rồi đây.-Xử Nữ cười lớn, tay chống hông.
-...-Mấy người kia đen mặt, từ bao giờ Xử Nữ làm boss vậy.
- Yo~~~,làm người ta đợi đến dài cả cổ ra luôn rồi.-Cậu bạn Jack đứng dậy khua chân múa tay.
- Yo~~~,bị tắc đường.-Nhân Mã ngay lập tức hưởng ứng.
- Yo~~~,đi đường khác không được à?
- Yo~~~,không biết đường.
- Yo~~~,vậy để bao giờ chỉ đường cho.
- Yo~~~,thank you very much.
- Yo~~~,nothing.
- Yeah~~~.-Hai người này cụm tay nhau.
“Tôi không quen hai người này.” Đây chính là suy nghĩ của tất cả mọi người.
- Vậy đi đâu chơi bây giờ.-Hai người nay đồng thanh nói.
Không may là mấy người kia đã đi đến cửa rồi.
- Này, đợi với.-Hai người này hình như là có thần giao cách cảm ấy, nói xong thì hai người này lập tức đuổi theo mấy người kia.
Mấy người lên xe riêng của mình rồi nối tiếp nhau đi.
Họ đi đến một công viên, nhìn bên ngoài cảm giác nó thật là hoành tráng. Nếu đến tối chắc chắn sẽ lung linh lắm nhỉ.
- Tớ mua vé hết rồi, cầm lấy này.-Cô bạn Lan Chi cầm vé đi phát cho mọi người.
Họ đi vào, có thể nói bây giờ họ là chính là “cục nam châm cực đại” thu hút mọi người, đi đến đâu là họ hút người đến đó. Một sức mạnh đáng sợ.
- Tớ muốn chơi cái kia.-Nhân Mã với cậu bạn Jack cùng nói và cùng chỉ vào trò tàu lượn siêu tốc.
A, nhìn mà phát choáng, đường đi phải dài kinh khủng, lại còn cao nữa chứ, thỉnh thoảng lại có chỗ đường đi vòng tròn. Nhìn mấy người đang đi tàu lượn trên kia cứ hét ầm ĩ lên như kiểu gặp ma ấy mà thấy rợn hết cả tóc gáy.
- Ai...ai muốn đi trò đấy nào.-Cô bạn Khánh Ngọc tái mặt.
- Tớ.-Nhân Mã, Jack, Lan Chi, Xử Nữ, Đức Long, Gia Bảo, Song Tử,...nói chung là tất cả nam đều đi.
Còn mỗi Bạch Dương, Cự Giải, Ma Kết, Khánh Ngọc, là không đi.
Vậy là họ chia nhau ra mà chơi thôi.
Nhóm Nhân Mã thì lên tàu lượn siêu tốc.
Còn nhóm Bạch Dương thì quyết định vô nhà ma.
.....................
Tàu lượn siêu văn tốc. :3
Mấy người này đang chuẩn bị tinh thần để chơi. Tinh thần đang lên cao nha, khó mà hạ thấp được.
Chiếc tàu lượn bắt đầu di chuyển đến con dốc, và...
“ Á á á á á...” Tiếng hét của cả nam lẫn nữ không chừa một ai.
À, có chừa thì chừa cái cậu boss với cậu bạn Gia Bảo. Đây là hai tên máu lạnh của lớp mờ. Hờ hờ.
À, Song Tử không hét mà chỉ “ WOW...wow...wow....”, nói chung là cô này rú lên trong sung sướng.
Hà hà, lúc xuống đừng có mà giở chứng là được.
Nhà ma. ─‿‿─
Có 4 nàng đi vào nhà ma, tay trong tay bước đều.
Hố hố, Bạch Dương, Cự Giải với cô bạn Khánh Ngọc run như cầy sấy.
Ma Kết thì mặt tỉnh bơ.
Tình hình là rất thình lình.
Đang đi bỗng dưng mấy con ma mặc đồ trắng, tóc xõa che mặt, máu me be bét nhảy xồ ra.
Thế là 3 nàng kia tiện tay gãi ngứa cho mấy con ma luôn.
Đi đến đâu có ma là con ma đấy không thể ngóc đầu lên được. ( Tội nghiệp)
À, tiện thể kèm thêm cả âm thanh nữa.
“ Á á á á...”
“ Bốp...bốp...bốp...”
“ Uỵch”
“ Hự”
“Keng...”
“ Xoảng...”
“Rầm...”
“ Cứu...với...”
“...”
Tội đồ, mấy nàng bây giờ trở thành kẻ tội đồ rồi.
Đánh cho người ta liệt thế kia thì sao mà người ta làm ăn được.
Hiện tại thì mấy nàng bị tóm lại để chỉ chích.
...
Mấy người kia chơi xong thì thấy chỗ nhà ma nhiều người bu lại nên họ cũng bu lại theo.
Ai ngờ thấy mấy người đẹp nhà ta.
- Này, có chuyện gì vậy.-Cậu bạn Quốc Huy vỗ vai một cô gái hỏi.
- À...mấy người đó...đánh nhân viên trong nhà ma.-Cô gái đó thấy trai đẹp nên thẹn thùng trả lời.
-...-Chết đứng luôn.
Haizz, đã nhát ma rồi còn muốn chơi trội.
Thảm rồi, thảm rồi.
- Anh...là quản lý đúng không ạ.-Cậu bạn Đỗ Phong tiến lại gần hỏi người đang quát mắng mấy nàng.
- Đúng.-Người quản lý nói, mặt thì vệnh lên.
- À, bạn của chúng tôi thật sự không cố ý...-Cậu bạn Đỗ Phong chưa nói hết câu thì bị người quản lý chặn lời.
- Không cố ý cái gì, biết là mình sợ ma rồi mà còn vào, thế mà là không cố ý à.-Người quản lý quát lên.
- Dù sao chúng tôi cũng là khách...-Cậu bạn Đỗ Phong lại lần nữa bị nhảy vào cổ họng.
- Mấy người là khách thì mấy người hay rồi, thích làm gì thì làm, còn chúng tôi thì phải làm ăn chứ, đừng tưởng là khách thì có thể phá hoại mọi thứ chứ, đấy, mấy người nhìn xem, đánh nhân viên của chúng tôi đến nỗi phải nhập viện, kiếm đâu ra người để thay thế bây giờ, sao mà chúng tôi làm ăn được nữa.-Người quản lý đó nói một tràng dài.
- Vậy...hay là để chúng tôi thay thế vậy.-Cậu bạn Quốc Huy ra mặt.
Oh, ý kiến hay đấy chứ.
Thế là nhờ ý kiến không được sáng suốt của cậu bạn Quốc Huy mà cả đám bây giờ ăn mặc rách rưới, trang điểm như kiểu con ma, đội cả tóc giả nữa. Nên bây giờ họ chính là ma, thay thế cho mấy nhân viên bị mấy người kia đánh nhập viện.
Wow, có vẻ...nhà ma...đông khách nhỉ.
Nói chung là cả ngày hôm nay, nhà ma cháy vé.
...
Đến tối thì người quản lý tìm được nhân viên.
Người quản lý mặt cười hớn hở, vỗ vai mấy người này động viên khiến khích cái gì gì đó.
Muốn mấy người này đến đây để làm thêm lần nữa.
- Bây giờ tớ thật sự sợ mấy người kia rồi.-Cậu bạn Quốc Huy dựa vào vai cậu bạn Đức Long.
- Hãy cẩn thận với những cô nàng nổi loạn.-Cậu bạn Đỗ Phong nói.
- Nếu không là...-Hai cậu song sinh nói lấp lửng, lấy bàn tay của mình lia qua cổ, đây là ám hiệu cho “ Sẽ chết đấy“.
- Hử, nói gì thế.-Bỗng dưng cô bạn Khánh Ngọc chen vào giữa khoác vai hai cậu song sinh.
- Không có gì.-Hai cậu song sinh đồng thanh rồi xua tay.
- Hừ.
- Đi bar đê.-Cậu bạn Minh Nhật nói.
- Được.-Cả đám đồng thanh.
Thấy mấy nàng im lặng nên mấy người kia quay sang hỏi.
- Sao không?
- Hay là...đi ăn.-Xử Nữ nói.
- Ở bar cũng có đồ ăn.-Cậu bạn Quang Lâm nói.
Mấy người kia thấy mấy nàng nhà ta khó xử.
- Thôi nào, sợ gì chứ, học sinh lớp “Cá biệt” thì đi bar cũng là chuyện thường mà.-Cô bạn Khánh Ngọc chạy ra khoác tay Xử Nữ.
- Nhưng...-Xử Nữ lo lắng nhìn mấy nàng nhà ta, ra hiệu cầu cứu.
- Vậy...vậy...để bọn tớ...xin phép đã.-Cự Giải ấp ứng nói.
-...-Mấy người kia ngu ngơ nhìn nhau.
Đi bar cũng xin phép sao?
Cự Giải lôi điện thoại ra thì bị Song Tử giật lấy.
- Song...Song...Tử...cậu làm gì vậy.-Cự Giải lắp bắp.
- Muốn chết thì gọi đi.-Song Tử đưa điện thoại lại cho Cự Giải.
-...-Cự Giải đứng nhìn cái điện thoại, bấy giờ cô mới thấu hiểu.
[ Để mấy người kia biết mình đi chơi còn thảm hơn.]
Nhưng mà có khi nào họ phái người theo dõi không nhỉ...
Bây giờ thì đến lượt Nhân Mã lôi điện thoại ra, Xử Nữ nhanh chóng giật lại. Thành ra cuộc giằng co điện thoại.
Mấy người này như kiểu đang diễn hài ấy.
- Tớ không muốn bị lột đồ treo ngược đâu.-Nhân Mã khóc than, tay thì tóm lấy một đầu của cái điện thoại.
- Tớ không muốn trở thành superman đang bay đâu.-Xử Nữ tức giận nói, tay thì tóm lấy một đầu của cái điện thoại.
-...-Mấy người kia chết đứng nhìn hai nàng nhà ta giằng co nhau cái điện thoại, mà nói cái gì vậy.
Ma Kết đi đến chỗ hai người này, ngay lập tức gạt chân Xử Nữ làm cho cô ngã ngửa xuống đất luôn may mà không đập mặt xuống đất ấy chứ, Nhân Mã thì bị Ma Kết đấm cho nhát vào eo.
Nhân Mã nhăn mặt, đau đớn ôm eo.
- Sao...sao...tớ...tớ...lại...lại...bị đánh...đau hơn.-Nhân Mã nói trong cơn đau.
- Vì cậu là người khởi xướng cuộc giằng co.-Ma Kết trả lời.
-...-Nhân Mã chỉ có thể ngậm ngùi mà chịu cơn đau thôi.
- Hà hà, xin lỗi nhé, bây giờ bọn tớ phải về rồi, để lần sau nhé.-Bạch Dương nói, một tay gãi đầu.
-...--Mấy người kia chỉ biết nhìn nhau, nãy giờ quan sát mấy nàng nhà ta hành động không giống người nên bây giờ vẫn còn hơi choáng.
- Bye bye.-Mấy nàng nhà ta vẫy tay tạm biệt, rồi lao như bay ra bãi đỗ xe.
Cũng tiếc thật, mấy nàng cũng muốn đến bar lắm chứ bộ.
Chỉ tại mấy cái tên kia.
Buồn thật đấy.
----------------------------Đừng có quay đầu khi đằng sau chưa chắc là bờ------------------
Sáng.
- MỌI NGƯỜI XUỐNG ĂN SÁNG CÒN ĐI HỌC NỮA.-Vẫn là giọng hét ấy, không thể nhầm lẫn được, đó là Cự Giải.
Ai cũng trong tình trạng thiếu sức sống lết thân mình đi xuống nhà bếp. Nhưng một khi đã nhìn thấy thức ăn là họ trở lại như bình thường và còn hơn thế nữa.
Vẫn loạn như mọi khi.
Ăn xong thì họ cứ việc để lại bát đũa ở đấy, đã có người lo việc dọn rửa bát.
Cảm giác thích hơn cuộc sống lúc trước.
Thích hơn chỉ vì không phải rửa bát...có hơi...hâm.
Mà cũng chịu thôi chứ, đối với những kẻ lười thì nó là một chuyện lớn, với những người chăm là một chuyện nhỏ.
- Hôm nay đi bộ đến trường đi.-Cự Giải hứng hở nói.
-...-Mấy người kia mất hết tự nhiên nhìn Cự Giải bằng ánh mắt...không bình thường.
- Tập...tập thể dục buổi sáng luôn.-Cự Giải giải thích.
-...-Mấy nàng kia nhìn nhau rồi cũng khẽ gật đầu.
- Cũng được.-Xử Nữ cười tươi, nói.
- Dù sao cũng lâu rồi không chạy vào buổi sáng, cảm thấy cơ thể khá là khó vận động.-Bạch Dương khởi động chân tay, nói.
- Ai chạy vào lớp đầu tiên người đó sẽ được ăn bánh black forest do chính Cự Giải làm.-Song Tử nói.
Tất cả đều nhìn Cự Giải, mồm thì há hốc, Cự Giải thấy vậy liền cười.
Tim họ như bị thứ gì đó đâm xuyên qua vậy.
Nếu như không ăn được chiếc bánh đó chắc họ sẽ đau khổ tới chiếc mất.
Bánh Cự Giải làm là ngon nhất, chưa có ai làm bánh ngon hơn Cự Giải cả.
Đến Ma Kết trông hào hứng thế kia thì ta có thể biết chắc rồi.
Bánh Cự Giải là số một.
- Chạy.-Xử Nữ hét lên.
Thế là sáu nàng nhà ta cùng nhau chạy, họ vượt qua mấy thứ có thể gọi là chướng ngại vật trông rất là điệu nghệ. Mà...ăn trộm mà, không vượt qua chướng ngại vật một cách điệu nghệ thì chỉ có thể là xác định vào nhà đá tự kỉ.
Đoạn đường từ nhà đến trường không gần cũng không xa nhưng đủ làm cho họ đi học muộn.
Dù chạy nhưng vẫn muộn học, mấy nàng đứng trước cánh cổng sắt to đã được đóng lại.
Mấy nàng nhà ta chết đứng luôn.
- Sao lại đóng cửa vậy?-Nhân Mã hỏi.
- Không biết.-Xử Nữ trả lời.
- Vô duyên thật, đóng cửa lại thế này thì ai mà vào học được chứ.-Bạch Dương tóm vào một thanh sắt của cánh cửa lay thật mạnh.
-...-Mấy nàng chỉ biết nhìn Bạch Dương hành hạ cái cửa.
- A, mọi người, đứng đấy làm gì thế.-Bỗng nhiên có một giọng nói cất lên.
Mấy nàng quay đầu lại, y như rằng gặp vị cứu tinh. Ánh mắt của mấy nàng nhìn cô gái tóc hồng đậm đó như ánh mắt của mấy chú cún con tội nghiệp bị bỏ rơi vậy.
Bị mấy nàng nhìn bằng ánh mắt siêu siêu cute ấy, Khánh Ngọc không thể đỡ nổi, máu mũi tự dưng chảy ra. Mấy nàng nhà ta giật nảy mình, tự dưng cô bạn Khánh Ngọc chảy máu mũi.
- Có...có...sao không.-Cự Giải lo lắng.
- Không...không...sao.-Cô bạn Khánh Ngọc vừa lắc đầu vừa xua tay.
- Nhưng mà mũi...-Cự Giải đang nói thì bị cô bạn Khánh Ngọc cắt ngang lời.
- Chuyện thường chuyện thường.-Cô bạn Khánh Ngọc đó nói, miệng thì cười tươi.
° △ °'''
Chảy máu mũi...là chuyện thường...nếu mà là thường xuyên thì nên đến gặp anh áo blouse trắng nhé.
Họ phải đứng một lúc thì Khánh Ngọc mới ngừng chảy máu mũi.
- Cửa đóng rồi, vô kiểu gì giờ?-Xử Nữ phồng má.
- Sao lại không vô được.-Cô bạn Khánh Ngọc vừa nói tay vừa bấu má Xử Nữ.
- Có lối vào khác sao.-Mấy nàng mở to mắt
- Uh, có, đi theo tớ.-Cô bạn Khánh Ngọc nói rồi quay lưng, tiến thẳng.
Các cô đi theo cô bạn Khánh Ngọc đến chỗ từ ngoài có thể nhìn thấy ngôi trường mà các cô đang học. Có nghĩa, chỗ này chỉ các khu “đặc biệt” một bức tường.
- Trèo vào, được chứ?-Cô bạn Khánh Ngọc quay sang mấy nàng hỏi.
- Ok.-Đồng thanh.
- Chuyện nhỏ ấy mà-Nhân Mã nói, cô ngay lập tức đã bật lên được thành tường, làm cho cô bạn Khánh Ngọc hết sức ngạc nhiên.
- Kệ cậu ấy đi, lên thôi.-Bây giờ thì đến lượt Cự Giải, rồi lần lượt ai cũng đều nhảy hoặc lộn một phát lên luôn được thành tường.
Cô bạn Khánh Ngọc đứng ngu ngơ nhìn, vì quá ngạc nhiên chứ còn gì nữa, nhìn họ trông như những cô gái yếu đuối vậy. Ấy thế mà họ lại có thể một phát lên luôn được thành tường, có phải là quá bá đạo không. Có khi chỉ cần hai phát là họ lên được nóc nhà cũng nên ấy chứ. ( Chuẩn đấy)
Cô bạn Khánh Ngọc choáng váng đứng không vững suýt chút nữa thì ngã ngửa ra đường.
- Sao không?-Cự Giải tốt bụng hỏi, cô ngồi trên thành tường. Ai cũng ngồi trên thành tường hết á.
- Có cần kéo lên không?-Bạch Dương hỏi.
- Đưa tay đây.-Xử Nữ chìa tay ra, cô bạn Khánh Ngọc theo phản xạ tự nhiên cũng chìa tay ra để tóm lấy tay Xử Nữ.
Cô bạn Khánh Ngọc được Xử Nữ với Song Tử kéo lên thành tường, họ cùng nhau nhảy xuống rồi chạy toán loạn hết lên lớp.
- Ha, đến rồi đây.-Cô bạn Khánh Ngọc thô bạo đẩy cánh cửa.
- Đến muộn nha.-Cậu bạn Đỗ Phong nói, tay thì cầm quân bài.
- Huh?Mấy người sao cũng đến muộn thế?.-Cậu bạn Quốc Huy trố mắt ra nhìn mấy nàng.
- Chuyện của cậu à?-Cô bạn Khánh Ngọc nói, tiện tay đập phát vào đầu cậu bạn Quốc Huy một cái.-Chơi gì thế?
- Chục hahaha.-Cậu bạn Minh Nhật đột nhiên ném ba quân bài mạnh xuống bàn rồi cười rất thô lỗ.
- Mẹ, tám.-Cậu bạn Quang Lâm vẻ mặt đầy tiếc nuối.
- Ba.-Cậu bạn Đỗ Phong cũng thế.
- Tiền ơi, anh đón em rồi đây.-Cậu bạn Minh Nhật hớn hở vồ hết đống tiền trên bàn ôm trọn lòng mình.
- Mẹ kiếp, cậu ăn cái gì mà may mắn thế?-Cậu bạn Đỗ Phong than thở.
- Ăn ở hiền lành mà.-Cậu bạn Minh Nhật vẻ mặt kiêu ngạo.
- Hiền lành cái cục sh*t.-Cậu bạn Quang Lâm bực bội nói.
- Đấy đấy, cái kiểu này thua liên tục là đúng.-Cậu bạn Minh Nhật trỏ tay vào cậu bạn Quang Lâm rồi nói.
-...-Cậu bạn Quang Lâm ấm ức.
Thầy giáo trẻ bước vào lớp, cả lớp thì đang nháo nhào lên không biết sự hiện diện của thầy giáo.
“Rầm” đột nhiên thầy giáo đật quyển sổ thật mạnh xuống bàn.
Mấy người kia trợn tròn mắt.
Cái con khỉ lợn gì mà phải ghê thế, mới sáng sớm ra đã đập bàn đập ghế. Định huy động một cuộc đập bàn ghế à?
- Các em...hôm nay...hôm nay...nhà trường...đã...đã...quyết định...-Thầy giáo trẻ lắp ba lắp bắp nói.
-...-Mấy người kia ngồi cứ nghệt mặt ra, chẳng hiểu ổng nói cái chi rứa.
- “Các em hôm nay nhà trường đã quyết định”-Cô bạn Lan Chi nói, oh, người phiên dịch đây rồi.
- Lớp...lớp...cá...cá...biệt...chúng...chúng...ta...sẽ...sẽ...-Thầy giáo trẻ.
- “Lớp cá biệt chúng ta sẽ”-Cô bạn Lan Chi.
- Sẽ...sẽ...sẽ...-Thầy giáo trẻ.
- “Sẽ”-Cô bạn Lan Chi.
- Sẽ...sẽ...được...được...lớp...lớp...đặc...đặc...biệt...dạy...dạy...kèm.-Thầy giáo trẻ.
-”Sẽ được lớp đặc biệt dạy kèm.”-Cô bạn Lan Chi.
Câu nói này như tiếng sét ngang tai vậy, phản ứng của họ...là tức giận.
Lại nữa rồi.
Một bộ mặt khác của họ.
Sự tức giận.
Mấy nàng không biết được khi họ tức giận sẽ như thế nào, nhưng chỉ cần nhìn khuôn mặt của họ thế kia.
Đủ biết sự đáng sợ.