Thời gian để em yêu anh...là bao lâu chứ?
...
Thời gian để em yêu anh...là vô tận.
Liệu có khó khi chúng ta ở bên nhau?
Liệu có đau khổ khi chúng ta yêu nhau?
Liệu...anh có thể luôn luôn đứng trước em...để bảo vệ em.
...
Tại sau sân trường.
Một cô gái xinh đẹp có mái tóc xanh lam nhạt được buột cao ngồi trên chiếc ghế đá, tay cầm điện thoại.
- Hả!!!Đấm mặt hắn luôn, ngại ngần gì chứ.-Bạch Dương cau mày nói lớn.
- Chậc, nói thì nghe dễ lắm, chúng tôi là làm ăn chứ đâu phải đi ăn trộm như các người đâu. Mà chúng tôi giao dịch bằng giấy bút với cả lời nói, không giao dịch bằng hành động.-Người đầu dây ở bên kia tặc lưỡi rồi chán nản nói.
- Biết, nhưng mà những tên như thế là phải giao dịch bằng hành động, thế mới dạy dỗ được cái lũ đấy.-Bạch Dương mặt dày không biết xấu hổ, khoanh hai chân lên trên ghế, một tay thì nghịch ngợm lọn tóc của mình.
- Ồ, biết cô nhiệt tình thế này thì tôi đã đưa cô đi cùng rồi.-Người ở đầu dây bên kia cười đùa.
-...-Bạch Dương cứng miệng, cười khổ.
- Sao thế?Hối hận rồi à?Hahaha...Có cần tôi gọi người đưa cô đến đây không?Dù sao thì chúng tôi cũng sắp đi gặp đám Mafia để trao đổi vài thứ, mà cái đám người đấy không có một chút cảm tình với chúng tôi, chi bằng đưa cô sang đây rồi giao cô cho đám người đó...uhm...không phải là chúng tôi sẽ chiếm được một chút cảm tình của đám người đấy à?Thế nào?Hợp lý chứ?-Cái người ở đầu dây bên kia cười to rồi nói.
- Không! Không! Không! Không hợp lý một chút nào.-Bạch Dương giẫy nảy lên.
-...-Ở đầu dây bên kia rất là im ắng.
- Này, tôi đã có kế hoạch cho những ngày tháng sau này của mình rồi, không cần ai sắp xếp hộ đâu...thật đấy, mà dù sao thì...không phải anh...sống thiếu tôi...sẽ rất đau khổ sao?-Bạch Dương ái ngại nói.
-...-Đầu dây bên kia vẫn không nói gì.
- Alo alo alo alo alo, một hai ba bốn, alo alo alo alo alo, chim sẻ báo cáo đại bàng, alo alo, người ở đầu dây bên kia không may ăn phải cái gì hết hạn nên táo bón đúng không? không sao, tôi sẽ đợi cho đến khi người ở đầu dây bên kia táo bón xong...Uhm...Thế thì không được, tôi không được nghe điện thoại ở trong lớp...cho nên...tôi sẽ đợi cho đến bao giờ vào lớp thì thôi...Uhm...Thế thôi.-Bạch Dương thấy đầu dây bên kia im lặng quá, không nghĩ rằng cái tên ở đầu dây bên kia còn ở nghe điện thoại cho nên đùa một chút cho vui.
- Không cần đợi nữa, tôi có việc rồi, tối tôi sẽ gọi...À mà cô yên tâm, ở đây không có cái đồ nào gọi là hết hạn đâu, không phải lo.-Người ở đầu dây bên kia nói xong thì cúp máy luôn.
Làm cho Bạch Dương ngu ngơ nhìn cái điện thoại đang kêu “Tút...tút...”, cô cười khổ, nhìn chằm chằm cái cây ở phía đằng xa kia.
Trông chướng mắt thật.
...
Trong giờ học...
- Tôi cần cậu đặt một câu nghi vấn.-Cậu bạn tóc xám tro đó nhìn chằm chằm vào quyển vở ở trên tay rồi nói.
- Không biết đặt.-Cậu bạn Nam Hoàng gác chân lên bàn, tay xỏ vào túi quần, ngả lưng dựa vào ghế.
- Cậu đủ thông minh để biết được đây là kiến thức cấp 2.-Cậu bạn tóc xám tro đó cau mày khó chịu nhìn cậu ta.
- À, vậy à, xin lỗi, chậc, tôi...làm sao có thể nhớ được...kiến thức cấp 2 chứ.-Cậu bạn Nam Hoàng cười đểu nhìn cậu tóc xám tro kia.
- Cậu bị điên đúng không?-Cậu tóc xám tro đó nói, ánh mắt lộ rõ vẻ khinh bỉ.
- Vậy...cậu muốn chết không?-Cậu bạn Nam Hoàng cau mày khó chịu, thả chân xuống, ngồi thằng người.
- Ồ...Đúng rồi, đấy là câu nghi vấn.-Cậu tóc xám tro đó vừa nói vừa lộ rõ vẻ hài lòng của mình ra.
- Cậu muốn bị đấm hay bị đá?-Cậu bạn Nam Hoàng khó chịu gầm gừ.
- Uhm...Cũng đúng, đây cũng là câu nghi vấn, tốt lắm.-Cậu tóc xám tro đó nhìn chằm chằm cậu ta.
-...-Cậu bạn Nam Hoàng chỉ biết cười khổ, chẳng thể làm gì được.
Ở nhóm khác.
- Ai đưa con sáo sang sông. Để cho con sáo mất công bay về...Má ơi đừng gả con gần. Con qua mượn gạo nhiều lần má la.-Song Tử hồn nhiên đọc mấy câu mà cô đọc được trên mạng.
-...-Hai người ở lớp “đặc biệt” kia cứng miệng, ngồi đơ ra nhìn Song Tử không chớp mắt.
- Hay hay, Song Tử sao cậu giỏi vậy, biết được mấy câu hay như thế này.-Bạch Dương vỗ tay rồi suýt xoa nói.
- Ai bảo cậu không chăm chỉ lên mạng lướt.-Song Tử đắc ý hất mặt nhìn Bạch Dương.
- Ò...Dạo này có trò vui...cho nên...không có thời gian.-Bạch Dương ngắt nghẻo.
-...-Hai người lớp “đặc biệt” kia đau khổ nhìn hai người kia tán chuyện với nhau.
...
( Nhảm nhí quá, không biết được phải viết sao nữa, xin lỗi nha T.T )
Ra về...
- Oa~~~, hạnh phúc gõ cửa rồi.-Quốc Huy vươn vai mệt mỏi.
- Hạnh phúc còn lâu mới gõ cửa nhà cậu.-Khánh Ngọc khoanh tay cười khuẩy.
-...Trù ém người ta hả?-Quốc Huy nhìn chằm chằm Khánh Ngọc.
- Không, không có, tớ chỉ nói sự thật thôi.-Khánh Ngọc xua tay rồi nhún vai một cái.
Quốc Huy tức tối khua chân múa tay để giải phóng sự tức giận đang chuẩn bị tuôn trào. Khánh Ngọc sung sướng trong lòng, mỉm cười.
- A, là Gia Thiên kìa.-Bỗng một cô bạn hét lên, chỉ tay về phía họ.
Hả?Gia Thiên?Là ai thế?Mấy nàng ngu ngơ nhìn nhau.
- Bạn Ngọc Trâm kìa, xinh thật đấy.-Một bạn nam nói.
- Ồ, đi cùng nhau kìa.
- Tìn đồn là thật à?
- Hai người đó hẹn hò.
...Đủ lời bàn tán.
- Đám người lớp”cá biệt” kia đúng là có phúc thật, được lớp”đặc biệt” dạy kèm.
- Đúng đúng.
- Đã chả ra gì rồi mà còn bày đặt lên phòng hiệu trưởng làm loạn.
- Có phúc không hưởng, xì.
Bấy giờ sắc mặt của mấy người lớp”cá biệt” kia mới trở nên tệ đi, mấy nàng nhà ta ngơ ngác ngó ngang ngó dọc.
- Mẹ kiếp, bà đây không thích hưởng phúc đấy, làm gì bà nào.-Khánh Ngọc tức giận, nói lớn.
- Èo, đúng cái loại vô giáo dục, ăn nói...-Một nhóm người túm xụm lại nói.
- F*ck, cái c...-Khánh Ngọc đang tính phi ra chỗ đám nhóm người kia tóm đại lấy một người để đánh thì bị boss Đức Long tóm tay.
- Đi thôi.-Boss Đức Long ra lệnh cho tất cả người lớp”cá biệt” rồi bước chân đi thẳng ra cổng trường.
Mấy người lớp”đặc biệt” thì lại tách ra đi về hướng lớp của họ, mấy nàng khó hiểu nhìn nhau rồi nhìn mấy người kia.
- Này, mấy người kia không về à?-Xử Nữ khều vai cậu bạn Đỗ Phong hỏi.
- Chậc, cái đám đấy...uhm...nói thế nào nhỉ...uhm...à, như kiểu là tăng ca ấy.-Đỗ Phong ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.
-...Tăng ca?-Xử Nữ ngu ngơ hỏi lại.
- Là học tiếp ấy.-Quốc Huy nhảy bổ vào khoác vai Đỗ Phong.
- À.-Xử Nữ gật đầu một cái.
- What?Học tiếp á.-Bạch Dương ngạc nhiên.
- Cái này được gọi là con yêu của nhà trường.-Khánh Ngọc cười đểu.
- Bar chứ?-Boss Đức Long quay người hỏi.
- Ok.-Tất cả đều đồng thanh, trừ mấy nàng.
- Vậy, bye bye.-Xử Nữ vẫy tay chào tạm biệt mấy người kia.
- Uh, bye bye.-Mấy người kia vẫy lại.
Mấy nàng nhà ta chán nản lên oto để về nhà, không được đi bar, quả là tra tấn mấy nàng mà. Trước đây mấy nàng này rất hay đi bar nha, một tuần có 7 ngày thì 7 ngày đều đi bar. Chỉ vì sợ mấy tên kia nên mấy nàng nhà ta không dám chạm một ngón chân vào bar.
Chán...thật sự muốn đập đầu vào tường cho bớt thiếu việc làm.
...
Ở tại nhà.
- Chán quá đi, tớ muốn đi chơi.-Nhân Mã nằm lăn ra ghế kêu ca.
- Chơi đâu?-Xử Nữ hạ quyển sách xuống khinh thường nhìn Nhân Mã.
- Bar?-Song Tử cười cợt.
- Đúng.-Nhân Mã lập tức phản ứng với câu nói của Song Tử.
- Nhớ ký vào tờ bán nội tạng trước khi đi nha.-Ma Kết không dời mắt khỏi quyển truyện dày cộp trên tay.
-...-Nhân Mã bĩu môi nhìn Ma Kết.
- Tớ nghĩ...-Song Tử bỗng dưng nở một nụ cười ma mị.
- Huh?Gì cơ?-Cả đám sáng mắt, chiếu hết vào Song Tử.
- Có cách chúng ta có thể đến bar thoải mái.-Song Tử nói.
- Nói nói.-Cả đám ngạc nhiên nhìn Song Tử không chớp nổi mắt.
- Cải trang.-Song Tử nhếch môi.
- Ồ!!!-Cả đám tròn vo mồm.
- Sáng kiến ah~~~.-Bạch Dương nũng nịu đẩy vai Song Tử.
- Vậy...Ma Kết...có ý kiến gì không?-Xử Nữ quay sang Ma Kết cười mỉm.
- Tùy.-Ma Kết vẫn không dời mắt khỏi quyển truyện.
- Vậy được rồi, mọi người lên lấy đồ...rồi đi bar nào!!!.-Xử Nữ nói xong chạy tót lên phòng.
Mấy nàng kia cũng lon ton chạy theo.
Lúc ra khỏi nhà, mỗi nàng mang theo một túi quần áo. Bạch Dương, Nhân Mã, Cự Giải vào hết xe của Song Tử, Xử Nữ lái xe riêng, Ma Kết thì đi moto. Nói chung là các nàng sẽ tách ra. Trên đường đi Ma Kết với cả Xử Nữ mỗi người rẽ vào một nhà vệ sinh công cộng khác nhau.
...
Haizz, thông cảm nha lười tả lắm ý :3
( Chú ý: Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa cho: Quần áo, tóc, mắt (Đeo kính áp tròng)...)
Chỉ là mình họa cho quần áo, tóc, mắt, giày thôi nha. nhìn vào quần áo ,tóc ,mắt ,giày thôi. mấy cái mũ hay phụ kiện trên đầu là không có đâu, cả cái guitar nữa kính nữa...)
Xin lỗi các cung Nhân Mã nha, cái hình này vòng 1 có gặp chút trục chặc thật ra là nó nảy nở hơn nhiều. :))))) I'm sorry, so sorry...(Nhân Mã)
----------------------------------------------------------------
Tại bar...
Nhóm Song Tử đến trước.
Bốn nàng này đi đến đâu là tất cả ánh mắt đều nhắm hết vào bốn nàng này, ăn mặc sexy như thế này mà không câu được ai thì đúng là đồ bỏ đi. Song Tử, Bạch Dương, Nhân Mã lên hẳn sân khẩu bắt đầu làm nóng cơ thể bằng các động tác rất nóng mắt. Bấy giờ ở đây mới sôi động hơn hẳn, âm thanh to cứ bắn lia lịa vào tai mọi người như súng liên thanh, trái tim như bị kích thích cho muốn nổi loạn.Thỉnh thoảng ba nàng này lại nhìn vào một tên nào đó rồi nháy mắt, mấy tên đó thì y như rằng phát điên, có cài tên thì rú lên một tiếng dài rồi nháy mắt lại với mấy nàng.
Cự Giải thì ngoan ngoãn ngồi một chỗ nhấp nhí li rượu trên tay nhìn ba nàng kia giải strees, cười mỉm.
Xử Nữ đến, bước vào trong thì đã đấy không khí ở đây thật sự rất náo nhiệt, giống như chào đón cô vậy. Điều này làm cho Xử Nữ càng thêm phấn khích. Cô có thể thấy ba nàng kia đang khuấy động không khí ở đây, từng động tác nhảy trông rất gợi cảm, với cơ thể chuẩn của chuẩn kia thì càng làm cho từng động tác thêm phần quyến rũ, kích thích những kẻ khác phái kia. Xử Nữ mỉm cười, cô liếc mắt xung quanh tìm Cự Giải, sau khi nhìn thấy Cự Giải thì Xử Nữ bước lên trên tầng hai, ngồi trên để quan sát động tĩnh của bốn nàng kia ah~~~.
Cự Giải ngồi lắc lư theo nhạc, bỗng có một anh chàng điển trai ngồi sán lại gần Cự Giải, Cự Giải thoáng giật mình biết ý ngồi xê ra chỗ khác. Cái anh chàng đó vẫn không buông tha cho Cự Giải, dồn Cự Giải vào thành ghế. Không thể lùi cũng không thể tiến, Cự Giải thoáng cau mày rồi ngẳng mặt lên nhìn anh chàng đó.
- Làm phiền ngồi dịch ra kia.-Cự Giải nói rồi chỉ tay ra chỗ trống.
- Thế thì không được, có người đẹp ở đây sao mà ngồi dịch ra được.-Anh chàng đó nói xong thì nháy mắt với Cự Giải.
Cự Giải ớn lạnh, nổi da gà, cô xoa cánh tay của mình rồi nhìn anh chàng đó mỉm cười một cái. Cô đứng dậy, anh chàng đó nhanh tay kéo cô lại ngồi vào mình, Cự Giải hơi ngạc nhiên nhưng cũng rất bình tĩnh. Cô biết mình phải làm thế nào để đối phó với những tên như thế này mà.
- Hey boy, you're such a fool ( Anh đúng là đồ đần).-Cự Giải vòng tay ôm cổ anh chàng đó, nói xong thì nháy mắt tinh nghịch với anh chàng đó.
-...-Anh chàng đó cau mày khó hiểu nhìn Cự Giải.
Chậc, nhìn là biết anh chàng đó ngu ngốc, chạm vào Cự Giải, đúng là muốn tìm mồ chôn cho mình mà.
- Fucker disappear. ( Biến đi đồ ngu)-Cự Giải nhếch môi, ánh mắt khinh thường cứ chiếu rọi vào anh chàng kia.
Anh chàng ớn lạnh, tuy không hiểu được cô nói gì nhưng có thể nhìn ra được cô đang phỉ báng mình, anh chàng đó khó chịu đẩy Cự Giải ra rồi đứng thẳng dậy đi ra chỗ khác. Cự Giải sung sướng cười, nhìn Cự Giải bây giờ chẳng khác gì một cô gái hư hỏng cả. Cô không ngồi im nữa, đứng dậy đi lên sân khấu, ba nàng kia thấy Cự Giải lên nên cũng tự động nhường chỗ cho Cự Giải nhảy.
Xử Nữ ngồi trên giám sát, bỗng cô nở một nụ cười ma mị.
...
Bấy giờ...Ma Kết...
Khi thay đồ xong thì Ma Kết lập tức lên xe của mình phóng đến chỗ của mấy nàng kia ah~~~. Bỗng từ đằng xa cô trông thấy một đứa bé đang đứng dang hai tay ra chặn ở đó. Cô thoáng cau mày, nhanh chóng bóp phanh xe. Chiếc xe chỉ còn cách vài cm nữa là chạm đến đứa bé kia.
Cô dựng xe xuống tháo mũ bảo hiểm ra, cau mày lườm đứa bé gái đang run rẩy kia.
Bé gái thật sự trông rất đáng yêu, mái tóc cam bồng bềnh gợn sóng, đỉnh đầu cài một chiếc nơ nhỏ xinh xắn màu đỏ, mặc một chiếc váy công chúa màu hồng, mà đáng để ý hơn là cái vòng cổ của cô bé giống y như cái vòng cổ dành cho chó vậy, nó có màu đỏ, phần thân chiếc vòng rộng, chiều dài đủ vừa cổ cô bé, ở giữa thì có một cái chuông nhỏ nhắn. Cô bé đó run rẩy nhìn Ma Kết, từ tận sâu trong đáy mắt, Ma Kết hiểu được cô bé đang muốn nói một điều gì đó với mình.
- Nói đi.-Ma Kết dãn khuôn mặt, nhìn cô bé thắm thiết.
- Cứu...Cứu...em với.-Nước mắt cô bé trào ra cùng lời nói.
Ma Kết ngoảnh đầu nhìn sang bên thì thấy một đám người đang chạy tới chỉ trỏ tay về hướng cô, nhìn đám người đó ăn mặc trông rất lịch sự. Nếu không phải là người của một tổ chức nào đó thì cũng là người của...bọn buôn người.
Ma Kết nhấc bổng cô bé lên đặt lên xe của mình, cô nhanh chóng đội mũ bảo hiểm, gạt chân chống xe.
- Bám chắc.-Ma Kết nói.
Cô bé vòng hai tay qua eo cô tóm lấy thật chặt. Ma Kết phóng như lao về phía trước. Nhìn qua gương chiếu hậu, đám người đó chỉ biết đứng như trồng cây ở đó nhìn theo bóng xe của cô. Ma Kết nhếch môi, phi nhanh hơn.
...Tại một nơi nào đó.
Cô bé đứng đơ ra nhìn cái cổng to có in một dòng chữ được cách điệu “ Công viên XXX“. Ma Kết đi gửi xe, lúc quay lại thì thấy cô bé đứng đơ ra nhìn cái cổng to đó, cô mua vé, rồi tiện mua hai cây kem.
- Ăn đi.-Ma Kết đưa một cây kem cho cô bé.
Cô bé đó rưng rưng nước mắt nhìn Ma Kết rồi nhận lấy cây kem. Ma Kết cầm tay cô bé đi vào trong, vào buổi tối công viên thật sự rất lung linh. Tựa như loài đom đóm vậy, lấp lánh, huyền bí. Bây giờ cô cảm thấy cô bé này trông như một con cún con đáng yêu vậy, bề ngoài trông nhỏ nhắn dễ thương nhưng cũng không giấu được sự mạnh mẽ dũng cảm của mình. Lúc nãy dám đứng cản xe, chứng tỏ cô bé có lá gan không hề nhỏ.
Có khi nào, cô bé này mà chặn xe khác thì sẽ bị cán cho nát bét không nhỉ.
Cô nhếch môi, cắn một miếng cây kem trên tay.
- Muốn chơi gì?-Ma Kết hỏi.
- Uhm...em...-Cô bé ấp úng, ngại ngùng co người lại.
- Không muốn chơi thì chị cho quay lại chỗ lúc nãy nha.-Ma Kết cau mày nâng mặt cô bé lên nhìn.
- Không...chị ơi, làm ơn, em xin chị đấy, đừng cho em quay lại chỗ đấy, làm ơn đi, em xin chị, xin chị đừng cho em quay lại chỗ đấy, được không chị?-Cô bé ngay lập tức phản kháng, vứt cây kem xuống đất rồi hai tay tóm lấy áo của cô khóc lóc van xin.
- Sao lại không quay lại?-Ma Kết hơi nghiên đầu hỏi.
- Đáng sợ lắm...chỗ đó...đáng sợ lắm...hic...-Cô bé nức nở, hai tay xiết chặt chiếc váy.
- Đáng sợ?...Nào, ngoan, nói chị biết, đám người đó đã làm gì em?-Cô nheo mắt, rồi bế cô bé vào lòng mình vuốt ve.
- Mấy...mấy người đó...muốn...muốn...bán em...cho một lão già.-Cô bé ôm chặt lấy Ma Kết khóc.
Bán?Nhìn bề ngoài thì cô bé này trông tầm 9 tuổi. Bán cho một sao già sao?Ah...Lũ khốn này. Chết chắc rồi.
-...-Ma Kết cau mày, đôi tay vô thức ôm chặt lấy cô bé, không khỏi sót xa.
Ma Kết lôi điện thoại ra, gọi cho Xử Nữ.
- Ma Kết hả?Sao chưa đến vậy?-Xử Nữ hỏi.
- Đến công viên XXX ngay, việc khẩn cấp.-Ma Kết nói xong lập tức cúp máy.
...Một lúc sau...
Năm nàng kia vào công viên. Xử Nữ gọi cho Ma Kết.
- Ma Kết cậu ở đâu vậy?
- Tớ ngồi ở đài phun nước với một cô bé tóc màu cam.-Ma Kết nói xong thì cúp máy.
- Cậu ấy ngồi ở đâì phun nước với một cô bé tóc cam.-Miệng của Xử Nữ cứ giật giật như kiểu cô bị giật gân ấy.
Năm nàng bắt đầu bật chế độ quanh người.
- A, đằng kia thấy rồi.-Nhân Mã tinh mắt, nói xong thì chạy ngay đến chỗ Ma Kết.
...
- Ma Kết.-Nhân Mã gọi to.
Ma Kết quay đầu thì thấy một cô gái có mái tóc đen buộc hai bên trông rất trẻ con đang chạy đến chỗ mình.
Ai vậy?
- Nhân Mã, hờ...hờ..., Nhân Mã đây.-Nhân Mã chạy đến thì ngồi thụp xuống bên cạnh Ma Kết.
- Ồ.-Ma Kết ồ lên một tiếng.
- Ma Kết, ai vậy?-Bạch Dương cũng đến, nhìn thấy cô bé ngồi bên cạnh Ma Kết liền hỏi.
Cô bé sợ hãi nhìn mấy người kia, nhanh chóng tóm lấy cánh tay của Ma Kết để núp.
- Phiền em nói một chút về bản thân.-Ma Kết giật cánh tay ra rồi nói.
Cô bé có vẻ hơi rụt rè, dùng ánh mắt nhận xét của mình tia vào mấy nàng kia.
- Tên em là Ngọc Trang.
- Tuổi?
- 9 tuổi ạ.
- Bé ghê, mà...cái vòng cổ gì đây?-Bạch Dương nói xong thì tò mò sờ vào chiếc vòng cổ.
- Vòng cổ dành cho thú cưng mà.-Cự Giải ngạc nhiên.
-...-Năm nàng hơi hốt hoảng, nhìn Ma Kết.
- Song Tử, tháo chiếc vòng cổ ra, đấy là thiết bị định vị.-Ma Kết vẫn nhàn hạ ngồi ăn kem.
Mấy nàng giật mình, nếu là thiết bị định vị thì không phải sẽ có một đám người sớm muộn gì cũng sẽ đến đây sao?Trời ạ. Ma Kết à, muốn cả đám chết chung hay sao mà bây giờ mới nói chứ, thiệt tình à.
Song Tử nhanh chóng tập trung vào việc tháo chiếc vòng cổ này ra, còn mấy nàng kia thì nhìn Ma Kết như muốn áp bức cô vậy.
“Thật là, sao đến lúc này mà Ma Kết vẫn còn bình tĩnh được chứ, đáng ghét.”
Oán trách của những ai đó.
“ Cạch”
- Tháo được rồi.-Song Tử tháo chiếc vòng cổ đó ra rồi giơ lên.
- Tốt quá rồi.-Ai đó thở phào.
- Mấy cậu đưa cô bé về nhà, tớ sẽ về sau.-Ma Kết giật lấy cái vòng cổ rồi đứng dậy đi về phía trò đu quay khổng lồ đằng kia.
- Đi thôi nào bé con.-Xử Nữ dịu dàng xoa đầu cô bé rồi đưa đi.
Mấy nàng nhà ta lên được xe rồi thì bỗng thấy một chiếc Ford Transit dừng lại ở trước cổng công viên, Xử Nữ quay xuống nhìn cô bé thì thấy cô bé chui xuống dưới để chốn mấy người kia. Xử Nữ đương nhiên hiểu được cô bé làm thế là có ý gì.
- Không cần phải sợ, người bên ngoài không nhìn vào trong xe này được đây.-Xử Nữ mỉm cười thân thiện.
Cô bé ngạc nhiên ngẩng đầu lên, mắt ươm ướt, rất giống con cún bị chủ nhân phạt, cái là ánh mắt vô tội dễ thương. Xử Nữ không tự chủ được nên bấu má cô bé một cái cho đã, làm cô bé kêu “Au” lên một tiếng.
- Là do bé con dễ thương quá nên mới thành ra thế này đấy.-Xử Nữ nói xong thì nhấn ga.
Cô bé ngây thơ không hiểu được câu nói của Xử Nữ nên ngơ ngác.
Còn đám người mặc áo vest lịch sự kia thì ngu ngốc, không chịu mua vé mà cứ thế xông vào nên bị nhân viên bảo vệ chặn không cho vô. Thế là lằng nhằng mãi thì mấy tên đó mới mua vé rồi lao thằng vào, theo dấu đỏ ở màn hình trên tay chúng.
Ma Kết cầm chiếc vòng cổ đứng dưới cái đu quay lớn, khi nhìn thấy được mấy tên đó thì Ma Kết nhanh chóng ném cái vòng cổ lên một cái khoang, đúng như mong đợi, cái vòng cổ bị mắc trên một thanh sắt. Ma Kết nhanh chóng quay người bước đi, rời khỏi chỗ đó.
Còn về phía đám người kia thì nhận được tín hiệu là cô bé ở trên khoang của cái đu quay cho nên quyết định đợi cho bao giờ cái khoang của cô bé đó xuống. Nhưng đâu ngờ, chỉ còn lại chiếc vòng cổ bị mắc trên thanh sắt chứ không phải là cô bé ở trên khoang.
Lũ ngốc, chúng bẫy rồi, cứ đợi cho đến bao giờ chán thì thôi nhé.
Ma Kết nhanh chóng ra khỏi công viên, leo lên xe rồi phóng đi.
...
Tại một siêu thị...là cái siêu thị lần trước mà Ma Kết đến.
Cô dựng xe ở ngoài đi vào trong, cô phi thẳng luôn đến khu quần áo trẻ con, nhìn thoáng qua cô bé là Ma Kết có thể nhớ được cỡ quần áo của cô bé. Ma Kết cứ vớ bừa vài bộ có cùng một cỡ. Lấy xong thì Ma Kết ra tính tiền.
Cô cầm một bọc túi bóng to ra ngoài xe, cô treo bọc túi bóng lên xe. Đang chuẩn bị đội mũ bảo hiểm thì bỗng dưng có một đám người đi đến.
À...Không phải là cái đám lần trước sao...Vẫn còn dám vác mặt ra cướp đồ của người khác à.
- Hello người đẹp.-Tên cầm đầu xấu xí đo vẫy tay rồi nháy mắt với Ma Kết.
Kinh tởm.
Cái tên đó đang giơ tay ra định chạm vào cánh tay trắng nõn nà của Ma Kết thì cô không chần chừ như lần trước nữa, ngay lập tức giơ chân chân đạp thật mạnh vào bụng tên đó làm cho hắn ngã lăn mấy vòng, rồi lăn ngay xuống đường. Ma Kết nheo mắt nhìn mấy tên đệ kia.
...Sau một hồi chiến đấu...
Mấy tên ngu học kia đã bị Ma Kết đánh cho không còn ngóc đầu lên được, mặt mày thì thâm tím lại, có tên thì tay lỏng lẻo như người không xương. Điều này cho thấy Ma Kết còn chưa đánh hết sức, nếu là hết sức thì...mấy tên này...liệu...còn sống không nhỉ?Mà...Ma Kết đánh mấy tên này để xả giận ấy mà.
Ma Kết trèo lên xe, đội mũ bảo hiểm vào rồi phóng đi.
Cô đã không biết rằng, từ đằng xa có một chàng trai mái tóc đen light đỏ, nhìn theo bóng cô cười nguy hiểm.
“ Sao cứ mỗi lần đến siêu thị là lại gặp một cô gái thú vị nhỉ?Haizz, thật không uổng công khi được sinh ra.”