-Cặp tiếp!Sư tử và...thiên yết!
Sư tử bước vào vạch xuất phát.
-Thiên yết đâu?-Nhân mã ngó ngang dọc
-Vừa nãy bảo bình vứt lọ thuốc vào người nó nên giờ nó đang đi thanh toán rồi-Ma kết ngậm kẹo mút(lắm tiền mua kẹo mút nhề?)
Bỗng một giọng nói vang lên phía sau bạch dương.
-Tao đây-Thiên yết lạnh giọng
-OÁI!Mày làm tao giật cả mình!!-Bạch dương nhảy cẫng lên
-BẮT ĐẦU CHẠY!-Tiểu như hô lớn
'Pằng'
Vụ này hay lắm,hay lắm luôn!Nhìn xem,sư tử vừa chạy song song vừa liếc thiên yết trông đưa tình lắm này!!!À mà liếc tay thôi.
-Bóng kìa!!-Cự giải hô
-Ok!
Sư tử cũng không yếu nhưng cậu cũng chỉ là con người thôi nên là cậu chỉ đấm trúng mấy quả,số còn lại cậu buộc phải né.Thiên yết thì trông rất bá đạo,chạy bình thường,quả nào bay đến ổng đấm tan luôn,như saitama.Bọn kim ngưu phải vỗ tay khen ổng bôm ba bôm bốp.
'Nó giỏi ghê!'-Sư tử thầm khen chồng nó
-Ditme!Sư tử!Nhìn về hướng 12h!!-Kim ngưu
-12h?Là đâu?
-Ditmemay!Đằng trước mày á!-Nhân mã bùng nổ
'Cốp!'
Bọn em xin tưởng niệm anh sư tử đã hi sinh vì tổ quốc!Đoàn quân việt nam ta...á thôi chết lộn đề!
Một quả bóng đã bay vào đầu sư tử!Thiên yết thấy thế vội chạy lại đỡ.
-Đem nó tới phòng y tế đi!-Tiểu như xoa thái dương,nó để ý cái gì vậy?!(chồng nó chứ ai cô!)
Thiên yết bế sư tử lên rồi từ từ bước đi,tới khi chúng nó đã ra khỏi tầm mắt,tiểu như mới thở một hơi rõ dài,nhưng song ngư vẫn nghe thấy tiếng đó.
--------Ơ?Chị nhìn em à?--------
-Cặp tiếp!Kim ngưu và bạch dương!
-DẠ!
'Pằng!'
Bọn này sức khỏe phi thường,tự nhiên hôm nay sung hẳn nên tốc độ khá khủng,mồ hôi ra như suối.Bóng bắn như đạn mà chả ai trong hai bọn nó trúng.Kim ngưu ra mồ hôi nhiều hơn vì cậu không quen chạy sức bền.
-Mày chạy nhanh ghê!Như mấy đứa nhà giàu được huấn luyện ấy!-Kim ngưu chợt quay sang nói
-Mày...Mà thôi!Sao mày ra mồ hôi nhiều thế!
-Mày cũng vậy mà thằng tró này!Hộc hộc..Mệt kinh!
'Véo!Véo!'
Bạch dương dùng gậy đánh phăng mấy quả bóng đi rồi tiếp tục cuộc trò chuyện.
-Phù!-Kim ngưu duỗi hai tay lên trời cho đỡ mỏi
'Địu!Ngực cậu ta phồng lên kìa!'-Bạch dương đỏ mặt nhưng vẫn nhìn
Áo kim ngưu dính mồ hôi,để lộ ra hai nhũ hoa hồng hồng kia là đủ rồi,giờ cậu ta còn ưỡn nó lên nữa,nhìn vợ mình như vậy ai mà lại không kiềm được hả?!
'Bình tĩnh nào bạch dương!Mày không được ăn ngay!Phải từ từ'
-Kim ngưu thắng do bạch dương lơ đễnh ~-Cự giải cười to
-ÔI CON LỢN GẶM TỎI!!!-Bạch dương sực tỉnh vò đầu bứt tai.
----------Chị ơi em đói comment!----------
-Cặp cuối!Xử nữ và ma kết
Xử nữ nghe xong phun hết trà sữa trong miệng vào máy tính.Ma kết vứt viên kẹo mút xuông đất(ngon mà vứt à?!)
-Ma kết...Hãy giúp tao...
Ma kết chống cằm nhìn đứa nhóc kia chu môi cầu xin mình
-Được!Leo lên vai tao-*cười ma mị*
Nhưng vì chiều cao quá...khiêm tốn,ẻm nhảy mãi cũng không lên nổi
-Cho lên đi mày!!-Xử nữ phồng má đá chân ma kết
-Rồi!Nhưng...mày phải hứa tao một việc!
-Gì?.....Hả???Được thôi.
'Pằng!'
Mọi người hết sức đang kinh ngạc,me kết cho xử nữ ngồi lên cổ lướt face,còn mình chạy và cố không để xử bị bóng va vào.Tóc của xử khá dài nên đôi khi nó bay vào mặt ma kết.Nhưng mẹ này không giận mà còn thích.
'A...Tóc mùi như mận vậy.Mà mận có mùi không ta?'-Ma kết xoa cằm
10' sau
-Về đích rồi.-Xử ngáp dài
-ÉO ĐÙA ĐÂU BỌN ĂN GIAN!!!-Tiếng nhân mã
-Thì sao?-Xử nữ rũ rượi
-Thôi nào!-Sư tử
-Ố?Mày khỏi rồi à?Ai băng đầu cho mày thế?-Thiên bình khoanh tay
-Thiên yết!À mà kiểm tra xong chưa?Xong rồi thì về đi!-Sư tử cười
-PHÁ TRƯỜNG RỒI ĐI MUA SẮM ĐÊ!
Vừa nghe cự giải thông báo,trừ xử nữ,tất cả hét lên như bị thần kinh rồi đập vỡ hết hàng rào,cây sào,....Sau đó bay hết ra cổng trường
Tiêu như đang định cười vì lần này bọn nó cũng chưa lấy chìa khóa thì cô nhận ra cái hộp đựng chìa khóa KTX đã biến mất(chỉ chìa khóa biến mất thôi)
Xa xa,song ngư đang nhếch lên một nụ cười khinh bỉ
'Tao thắng nha,con bitch...'
--------------------------------------
Các cậu....nhồm nhoàm..Đợi tý đang ăn............................................................................................................................................................................................................Xong rồi,thấy truyện thế nào?