Người đó đã chứng kiến tất cả, từ nụ hôn của Thiên Yết với Sư Tử, từ nụ cười thoáng qua của Thiên Yết, và cả lúc 2 người kia vui vẻ đùa giỡn với nhau nữa , bước về phòng với hai hàng nước mắt, đóng cửa phòng lại một cách nhẹ nhàng, cô tiến tới cửa sổ ngắm nhìn cơn mưa một cách buồn bả , trong đầu cô hiện lên suy nghĩ: rằng ông trời đang khóc cùng mình .Bạch Dương từ phòng tắm bước ra, anh giật mình,nhìn cô một hồi rồi đi lại giường, cầm quyển sổ gì đó lên xem, rồi lên tiếng:
-Sư Tử không chịu đổi với cô à?
Bị tiếng nói làm giật mình, cô lấy tay lau nước mắt, vui vẻ trở lại trả lời:
-ờ, Sư Tử nói là cậu ấy thích ở phòng đó hơn
Bạch Dương quay lại nhìn Nhân Mã-Cũng phải, một khi cái gì ở trong tay em ấy thì khó mà xin lại được
Nhân Mã gật đầu đồng ý-Mà thôi tôi đi tắm,mặc đồ này quài nóng quá-Rồi cô bước vào phòng tắm
20p sau, tiếng của Nhân Mã từ phòng tắm vọng ra:
-Ê Bạch Dương!
Bạch Dương nghe thấy tiếng Nhân Mã gọi mình,anh trả lời:
-Gì?
-Lấy....lấy dùm tôi....-Nhân Mã ấp úng
-Lấy cái gì?-Bạch Dương với cái mặt ngu người, hỏi
-B...bộ đồ
-Lấy bộ đồ à? Được..... Ê khoan cô kêu tôi làm gì chứ?
-Lấy dùm tôi.... bộ đồ-Giọng Nhân Mã bắt đầu nhỏ lại
-Thôi cô tự lấy đi-Bạch Dương đỏ mặt từ chối
-Nhanh lên tôi lạnh quá
Bạch Dương không biết phải làm gì,anh nuốt nước bọt đi lại gần tủ đồ Nhân Mã, đưa tay ra chuẩn bị mở tủ,với ý nghĩ nếu anh mà đụng đến tủ con gái mà bị ai phát hiện thì lúc đó anh sẽ bị gọi là “Biến thái”nên rụt tay lại, bỗng đầu anh nãy ra một ý tưởng,anh chạy ra khỏi phòng đi đến phòng Sư Tử, gõ cửa:
-Sư Tử ơi,giúp anh với
Sư Tử mở cửa bước ra,nhìn Bạch dương
-Anh muốn em giúp gì?
Rồi Bạch Dương ghé sát lại tai Sư Tử,nói nhỏ. Xong, Sư Tử gật đầu cùng Bạch dương đi qua phòng,Sư Tử mở cửa bước vào, lại gần tủ đồ lấy ra một bộ đồ rồi đem lại cho Nhân Mã, rồi kêu Bạch Dương vào phòng, Sư Tử nhìn hai người kia:
-Lầu sau nhớ đừng quên đồ nha Nhân Mã, nếu không có tớ thì cậu chết rồi đấy, anh hai tớ không dám đụng vào tủ đồ con gái đâu-Sư Tử cười gian nhìn Bạch Dương
Nhân Mã cười cười, gật đầu:
-Tớ biết rồi,dạo này đầu óc tớ có vấn đề hay sao nên hay quên lắm
- mà cậu thấy tớ chọn đồ cho cậu đẹp ghê hông?
-Đẹp? nó cũng chỉ là mấy bộ đồ tớ từng mặc thôi mà-Nhân Mã khó hiểu
-Ayy~ ở đây không có gương rồi
Sư Tử nhìn xung quanh, rồi đi lại gần giường Nhân Mã, lục lọi đồ lên lấy ra cái điện thoại, cô cười ngây thơ chụp lại tấm hình Nhân Mã, sau đó gửi qua điện thoại Bạch Dương, rồi đưa cho Nhân Mã xem:
-Đẹp chứ? Con mắt thời trang của tớ không ai bằng đâu,hahah-Sư Tử tự tin cười khoái chí
Nhân Mã mặt đen xen thêm vài gạch đỏ trên má, cô cười man rợ nhìn Sư Tử:
-Sư Tử sao cậu dám?!
Rồi Sư Tử giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, đi chầm chậm lại gần cánh cửa rồi tẩu thoát ra ngoài, Nhân Mã đuổi theo nhưng không kịp, Sư Tử đã chạy về phòng và an phận trong đó rồi. Cô đi về phòng của mình, nhìn Bạch Dương đang nằm trên giường, tay cầm điện thoại, trên má anh cũng bắt đầu xuất hiện vài vạch đỏ, Nhân Mã thấy lạ, liền hỏi:
-Anh xem gì trong điện thọai mà chăm chú quá vậy?
Bạch Dương nhanh tay giấu đi cái điện thoại rồi giả vờ như chưa thấy gì:
-Không có gì cả, mà mốt cô đừng quên đồ nữa, tôi không rảnh mà đi lấy cho cô đâu!
-Biết rồi
Nhân Mã bĩu môi,rồi lại bước vào phòng tắm thay bộ đồ khác. Còn Bạch Dương cứ như là ăn trộm vậy, cứ úp úp mở mở, đột nhiên điện thoại anh hiện lên tin nhắn được gửi từ Sư Tử, anh mở ra xem:
Anh hai, em mới gửi hình của Mã cho anh rồi đấy, ngàn năm có một nha~ nên đừng xóa hay làm mất đấy, và cũng đừng để cho Nhân Mã biết được chứ không là em với anh không xong đâu!
Anh nuốt nước bọt, bấm vào tấm hình Sư Tử gửi cho anh và lưu nó vào album của mình, rồi xuống phòng khách như chưa có gì xảy ra
(Chuyện là: bà Sư bả cố tình lấy ra bộ đầm trong tủ của Mã ra, sau đó đưa cho Mã mặc, rồi chụp lại, thế thôi!)
------------------------------------
Đến cặp còn lại của chúng ta :))
Cặp này có vẻ chả có gì mới lạ cả, người thì ngồi ăn bánh,uống nước, người thì đang chăm chỉ xếp đồ đạc vào trong tủ, cả hai không nói một lời nào cho đến khi Kim Ngưu lên tiếng:
-À Cự giải, anh có thể xếp đồ dùm tôi được không?
-Hả? Xếp đồ dùm cô á?-Cự Giải to mắt hỏi lại
-Ừm, xếp dùm đi rồi tôi cho anh ăn bánh-Kim Ngưu cười ngây thơ nhìn Cự Giải
-Không,cô tự xếp đi-Cự giải lắc đầu trả lời
-Đi mà-Kim Ngưu mắt long lanh nhìn Cự Giải-Với lại tôi cũng không biết cách xếp đồ
-Vậy thì tôi sẽ chỉ cho cô-Cự Giải chống nạnh nhìn cái con trâu lười kia
-Thôi,tôi không xếp đâu, cứ nhét đại vào đó là được
Kim Ngưu phủi phủi tay,tiếp tục ăn bánh, Cự Giải không bỏ cuộc, anh nhẹ nhàng:
-Nếu cô không siêng năng thì sau này không có ai lấy cô đâu
-Tôi đâu có ý định lấy chồng đâu-Kim Ngưu tiếp tục ăn bánh
-Nếu cô xếp đồ của cô thì tôi sẽ nấu cho cô một món ăn rất rất chi là ngon,đồng ý chứ?
Nghe tới đồ ăn Kim Ngưu ngồi dậy nhìn Cự Giải:
-Anh chỉ tôi xếp đồ đi
Cự giải cười khổ, vì muốn giúp con trâu này hết lười mà anh phải chuẩn bị lết xác xuống bếp rồi, mà nói trước nha, tuy Cự Giải là con trai nhưng mà lại nấu ăn ngon lắm nha, không khác gì con gái hay đầu bếp đâu. Anh bắt đầu ngồi đối diện Kim Ngưu, rồi chỉ cho Kim Ngưu từng bước một. Ngưu cứ thế mà làm theo,mà ngộ một điều là cái con Trâu lười này chưa bao giờ nghe lời trai cả nha, mà hôm nay lại nghe lời Cự Giải một cách ngoan ngoãn. Sau một hồi vật lộn với đống quần áo của mình, Kim Ngưu vui mừng nắm tay Cự Giải chạy xuống phòng khách, còn Cự Giải chẳng biết chuyện gì khi bị Kim Ngưu bất chợt nắn tay lôi đi, anh cứ ngớ người ra cho tới khi xuống tới phòng khách.
-------------To be continue----------------------
Note: xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu, au đang sắp cạn kiệt ý tưởng rồi T.T huhu. Mà các bạn đã đi học chưa? Cmt cho au biết đi :> Cảm ơn