Trước khi lễ hội trường diễn ra chính là giải đấu thể thao đầu năm, trong đó có môn bóng rổ mà Nhân Mã đã dốc sức vào luyện tập chăm chỉ. Cậu bảo, nhất định sẽ biến trận đấu đó thành kì diệu. Không hiểu phần kì diệu cho lắm, nhưng dẫu sao đây cũng là trận đầu tiên từ khi Nhân Mã tham gia đội bóng chính thức.
Đó là lý do Bạch Dương ở đây, bước đi thong thả trên con đường này dù hôm nay là ngày nghỉ quý giá của cô. Nhân Mã bảo cả bọn phải đi xem để cổ vũ cho cậu, đến mức dù cô mắng thế nào vẫn bám dai hơn đỉa.
Song Tử đương nhiên không có mặt. Không trách được, cô học sinh thần đồng đó còn phải đổ thời gian công sức vào mấy trường dạy thêm.
Nếu Bạch Dương không nhớ nhầm, nhà Sư Tử nhất định ở đâu đó trong khu này. Hai cô dự định sẽ tới sân vận động đó trước, còn Ma Kết sẽ chạy xe đạp lên sau.
Đứng trước căn nhà cỡ trung, Bạch Dương đưa tay nhấn chuông rồi theo thói quen chỉnh sửa bên ngoài một chút. Phải luôn xuất hiện thật dễ thương trong mắt người khác, đó là phương châm hàng đầu của cô.
Bước ra mở cửa là một người phụ nữ trông cực kì xinh đẹp, khuôn mặt thanh tú lại vừa trẻ trung vừa quý phái. Đôi mắt màu nâu cafe tuyệt đẹp như thu hút tầm nhìn của người khác. Tuy nhiên, Bạch Dương không chỉ ngưỡng mộ mà còn căng thẳng. Bà ấy đang nhìn cô rất lạnh lùng, và khuôn mặt tuyệt sắc cũng không để lộ bất kì biểu cảm nào.
“Con.. Con chào cô! Con là bạn của Sư Tử, không biết cậu ấy có nhà không vậy cô?”
Nụ cười đáng yêu mà Bạch Dương lúc nào cũng tự hào, trước bà ấy cứ như bị lép vế hoàn toàn, vô thức đông cứng lại.
Người phụ nữ nhíu mày, mắt hơi nhắm hờ một cái, thay vì trả lời bà lại đi vào trong nhà, để lại Bạch Dương vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác.
Một lúc sau, Sư Tử từ trong nhà vui vẻ chạy ra, đóng cửa lại rồi chạy đến bên Bạch Dương. Hoàn toàn không để ý vẻ mặt đơ toàn tập của cô bạn, Sư Tử thản nhiên hai tay nắm trước mặt mà đưa mắt sáng rỡ nhìn cô.
“Bạch Dương dễ thương ghê!”
Váy liền màu hồng phấn, tóc buộc cao một bên điểm thêm chiếc nơ to bản. So với “bà chằn” bên trong thì thực sự lừa gạt nhau quá mà.
“Cái đó là đương nhiên! Đi thôi, nhờ ơn đứa lề mề như cậu mà ta muộn mất!”
Tạm dẹp suy nghĩ về người phụ nữ kia sang một bên, Bạch Dương lấy lại vẻ mặt cười toả nắng của mình. Cô nắm lấy tay Sư Tử, thản nhiên kéo đi.
***
“Xử Nữ, xong chưa?!!”
Ngồi ngược lại chiếc ghế trong phòng Xử Nữ, Ma Kết hai tay khoanh lại cùng vẻ mặt có chút mất kiên nhẫn. Nhìn bà chị cứ chạy tới chạy lui rồi mang ra cả đống đồ “dàn trận” trên giường, cậu thật sự cảm thấy khó chịu hẳn ra.
Xử Nữ rất gương mẫu, đồng ý. Xử Nữ rất chững chạc, không ý kiến. Tuy nhiên, cái tật sửa soạn lâu lắc này thì một đứa con gái như cô không tránh được.
Biết là vậy, Ma Kết vẫn bất mãn trong lòng. Ngồi nhìn Xử Nữ lựa đồ mất hết nửa tiếng của cậu.
Đúng ra Ma Kết giờ này đã đến sân vận động từ kiếp nào rồi, nhưng Xử Nữ lại bắt cậu chở cô theo vì hôm nay cũng có trận của Bảo Bình. Cậu bắt đầu hối hận vì đã nhận lời.
“Chị hai! Lẹ!!”
Xử Nữ mắt viên đạn lườm cậu em trai, thuận miệng hứ một tiếng.
“Chị mày là con gái đó nha!!”
“Nhưng mà trận của bạn em sắp bắt đầu rồi đó!!”
Có bà chị nào đó bỏ ngoài tai lè lưỡi chọc tức em trai.
“Kệ mi!”
Có thêm thằng em nào đó đã tức càng thêm tức, bắt đầu giở trò ăn vạ.
“Này bà nói đó nha! Tôi đi một mình!!”
“Ngon!!”
Cuối cùng, Ma Kết vẫn phải ngồi yên một chỗ chờ chị gái trong bất mãn.
“Hối hối như ông già, biến ra ngoài cho chị hai mày thay đồ!!!”
Còn chưa kịp phản ứng gì, Ma Kết đã bị “đá” ra không chút thương tiếc. Ngồi xếp bằng dưới sàn, mắt chán nản thở dài một cái.
Gì chứ điều này thì Xử Nữ đúng hoàn toàn, Ma Kết dù mới trải qua mười sáu năm tuổi đời nhưng cư xử hệt như một ông cụ non.
Tiếng chuông điện thoại làm “ông cụ non” hơi giật mình.
“Cậu tới chưa Kết? Tớ với Bạch Dương đang ở đây nè!”
“Lẹ đi ông tướng! Trận của thằng Nhân Mã sắp bắt đầu rồi kìa!!”
Nghe hai cái giọng nói lanh lảnh bên tai, Ma Kết đành đáp qua loa rồi cúp máy. Cậu thở dài một tiếng, tay chán nản gõ gõ cửa phòng Xử Nữ một cách bất lực.
Đột nhiên, cánh cửa khi không tự nhiên mở bật ra, kết quả đập thẳng vào khuôn mặt tuấn tú của Ma Kết còn chưa đứng lên. Nhìn em trai loạng choạng đứng thẳng, Xử Nữ mắt chớp vài cái.
“Ngu! Hết chỗ ngồi rồi hay sao mà ngồi ngay trước cửa phòng người ta?”
“Chứ ai đá tôi ra hả?!”
“Chứ mi không biết đi ra chỗ khác hả?”
“Tại cái đồ con gái lâu lắc như bà thì có!!”
“Hai chị em bây lại cãi nhau nữa đó hả?!!”
Giọng của mẫu hậu đại nhân lập tức khiến hai đứa nào đó im bặt, mặc dù vẫn sắc lẻm lườm nhau.
...
Sau một hồi lâu đạp xe để chở cả bà chị thong thả ngồi phía sau, Ma Kết mới nhận ra một điều. Việc gì vì một thằng “bạn” cậu từ lâu không cho vừa vào mắt mà phải đạp xe như thằng cu li đến mồ hôi nhễ nhại thế này nhể?
“Chị giảm cân đi!”
Cân nặng là một điều cấm kỵ khi nói với con gái, Xử Nữ cũng là một trong những trường hợp như vậy. Không đánh Ma Kết được, cô đưa tay bóp hai bên hông cậu.
“Muốn té cả lũ hả?!”
“Xì, ai chọc ai trước? Cho mi nói lại!”
Một trong những điều cần lưu ý, chính là mối quan hệ giữa chị em nhà họ Nguyễn này không được hoà thuận cho lắm.
***
“Cố lên! Cố lên!!”
Đối với một đứa xem Nhân Mã là bạn chí cốt như Sư Tử, chuyện có thể thoải mái hò hét cổ vũ như vầy chẳng phải chuyện gì lạ nữa.
Chỉ tội nghiệp mỗi Bạch Dương đứng bên cạnh cứ phải bịt tai lại.
“Cái tên này lề mề như đàn bà ấy nhỉ?”
Người ta đấu nãy giờ đến hoà ba luôn mà vẫn chẳng thấy cái mặt của anh chàng lớp trưởng đâu, Bạch Dương cảm thấy bực bội thấy rõ.
Biết cậu đi nên cô mới đi chứ bộ! Còn sợ tới muộn hơn cậu, rốt cuộc đến giờ còn chưa thấy đâu!
Ghét.
“A!”
Vừa nhắc tào tháo là tào tháo tới liền. Nhìn thấy Ma Kết từ xa chạy lại, Bạch Dương hơi cười trong khi Sư Tử phấn khích vẫy tay gọi.
Cứ như trẻ lạc vừa tìm được người thân, Sư Tử chẳng chút để ý gì thản nhiên nhảy bổ đến ôm cổ Ma Kết xoay vòng vòng, khiến anh chàng nào đó còn chưa kịp hồi sức đã bị siết đến nghẹt thở.
“Ủa, chị Xử Nữ?”
Vẫn đu trên người Ma Kết, Sư Tử đưa mắt to tròn nhìn cô gái đi cùng cậu. Khác với cái vẻ dữ tợn mỗi khi ở cùng em trai, Xử Nữ rất thân thiện chào.
“Lâu quá không gặp nhỉ, bé Sư!”
Chỉ có mỗi Bạch Dương là mang tâm trạng khó chịu. Dù bên ngoài vẫn trưng ra khuôn mặt với nụ cười thiên thần, bên trong lại chính là nội tâm giằng xé.
Bà chị nào đây? Tại sao lại đi cùng Ma Kết của cô?!
Xử Nữ lúc này mới kịp để ý đến cô gái xinh xắn chưa hề lên tiếng. Bước lại phía Bạch Dương trong khi Sư Tử và Ma Kết vui vẻ xem trận đấu, Xử Nữ nở nụ cười tươi tắn.
“Em là bạn của Ma Kết và Tiểu Sư nhỉ? Chào em, chị tên Xử Nữ!”
Đầu hơi nghiêng sang một bên, Bạch Dương theo thói quen cười đáp lại. Khuôn mặt vốn xinh của cô thêm phần đáng yêu, khác hẳn với sự bực bội bên trong.
Xử Nữ bản thân rất thích những thứ dễ thương, vừa nhìn Bạch Dương đã sáng rỡ cả mắt. Cô bé trước mặt cô xinh chẳng khác nào một con búp bê sứ cả!!
Tay đột nhiên nắm lấy đôi tay của Bạch Dương, Xử Nữ thích thú hẳn ra.
“Em dễ thương quá! Chị thật lòng đấy!!”
Khỏi cần chị nói thì tôi cũng biết!
“Vậy ạ, chị nói làm em ngại quá!”
Có hai đứa nào đó vốn đang xem trận đấu lại nhiều chuyện rình mò “việc thiên hạ”, để rồi che mồm che miệng xì xào.
“Diễn đạt nhể?”
“Đồng tình! Lừa gạt người ta ngon ơ luôn!”
“Chứ gì nữa, bình thường chẳng khác nào bà chằn lửa!”
“Không, thiếu rồi! Cả hai đều là chằn lửa thành tinh hết!!”
Hai cô gái đang nói chuyện lại nghe như tiếng ruồi kêu bên tai, mắt đồng loạt lườm hai đứa đang xì xào to nhỏ kia.
“Mã, cướp bóng đi!!”
“Chạy! Chạy nhanh coi thằng quỷ này!!”
Sư Tử và Ma Kết làm vẻ ngây thơ không biết gì, tiếp tục theo dõi trận đấu như bản thân rất ư là vô tội.
***
Kim Ngưu ngồi trên hàng ghế khán giả, mắt một giây cũng không rời khỏi Nhân Mã. Đôi mắt mở to luôn chỉ mở to vì sách, lại thích thú không bỏ lỡ dù chỉ một khoảnh khắc. Không chỉ nhìn Nhân Mã, cô nhìn cả từng đường bóng trên sân.
Sở thích của Kim Ngưu, ngoài sách ra chính là những môn thể thao. Từ bóng đá đến bóng chuyền, kể cả bóng chày hay sumo và đấm bốc, tất cả cô đều thích mê mệt, nhất là bóng rổ mà Nhân Mã theo đuổi. Thích! Cực kì thích!!
“Nhân Mã đáng yêu ghê! A! Lấy bóng được rồi kìa!! Cố lên!! Hạ gục đối thủ đi!!!”
Cứ đụng đến thể thao và em trai thì cái bản tính nhút nhát của Kim Ngưu lại trôi theo mây xanh ngàn gió, hoàn toàn bình thản mà hò hét.
“Kim Ngưu đó hả?”
Tiếng gọi khiến Kim Ngưu ngạc nhiên quay sang, mắt chớp vài cái nhìn cô gái trước mặt. Một cái, rồi liên tục không ngừng. Từ cái vẻ mặt thích thú, chẳng mấy chốc trở nên đỏ ửng.
“L-L-L-Lớp phó?!!!!!”
Xử Nữ bịt chặt tai, đầu hơi ngả ra sau theo âm thanh cực độ từ Kim Ngưu. Cuối cùng, cô cười trừ.
“Gọi tớ Xử Nữ được rồi!”
Lớp phó? Gọi cái danh đó càng khiến cô nhớ đến tên hội trưởng khốn kiếp kia!!
Kim Ngưu hơi ngần ngại đưa mắt nhìn Xử Nữ, rồi lại quay đi.
“Cậu.. Cậu sao lại ở đây vậy?”
“À! Hôm nay có trận của Bảo Bình nên tớ đến xem!”
Nhìn nụ cười tươi tắn của Xử Nữ, Kim Ngưu không khỏi ngưỡng mộ. Xử Nữ thật hoạt bát!
“Còn cậu?”
Đưa mắt xuống cái máy ảnh Kim Ngưu đang cầm và giơ về phía sân đấu, Xử Nữ hơi thắc mắc.
“À, tớ đi cổ vũ cho em trai! Còn cái này.. tớ muốn chụp ảnh lúc thằng bé thi đấu!!”
Không ngờ Kim Ngưu cũng có em trai cơ! Tuy nhiên so với tình chị em nhà cô, tình chị em của Kim Ngưu rõ ràng sâu sắc hơn hẳn..
Ngưỡng mộ ghê.
Ganh tỵ ghê.
Kim Ngưu muốn hỏi, nhưng lại chẳng biết phải hỏi như thế nào, cuối cùng cứ ấp úng không thành lời.
Cô không hề nhận ra, ánh mắt Xử Nữ có chút thay đổi.
“Cự Giải không có tới! Giờ này tên bún thiu đó đã dậy đâu, tớ cũng chả thèm gọi theo chi cho mệt! Tổ công giữ trẻ chứ có làm gì nên trò đâu!!”
“À..”
Kim Ngưu vừa ngạc nhiên vì Xử Nữ hiểu được ý của cô, vừa có cảm giác sờ sợ.
Nụ cười thân thiện của Xử Nữ có gì đó trông rất lạ. Mà có khi, cô tưởng tượng cũng nên.