[12 Chòm Sao] Nhục Dục

Chương 76: Chương 76: Làm điều mà ngươi muốn nhất!




Cự Giải rơi xuống vực thẳm vậy mà không chết, phúc lớn mạng lớn, ở hiền gặp lành. Không biết kiếp trước nàng đã cứu bao nhiêu người để kiếp này Tạ Bối ra tay, rắp tâm hãm hại đến cỡ nào cũng không chầu trời. Lúc nàng mờ mờ ảo ảo mở mắt, gương mặt kề sát xa lạ nhưng cảm giác đối với người đó lại gần gũi vô cùng.

"Tỷ tỷ tỉnh rồi!" Ma Kết mừng rỡ nắm lấy tay Cự Giải.

Cự Giải nhíu mi, nặng nhọc ngồi dậy cũng vì thế mà động vết thương bên hông trái, nàng buốt nhói, cổ họng khô khốc: "Nước... nước..."

Ma Kết gật đầu như gà mổ thóc, lật đật chạy đi rót nước: "Nước đây tỷ tỷ!"

Sau khi uốn cạn tách trà nóng, Cự Giải cố gắng chống người tựa vào thành giường nhìn nữ nhân trước mặt: "Ma Kết?"

Ma Kết cười tươi như hoa: "Muội đây!"

Còn chuyện quái nào không xảy ra nữa không? Nếu có thì ập đến một lúc luôn đi.

"Tại sao tỷ lại ở đây? Muội cứu tỷ sao? Sao muội lại ra hình hài này? Tỷ hôn mê bao nhiêu lâu rồi!?"

Nhiều câu hỏi dồn dập đến như vậy khiến Ma Kết có chút lúng túng, hoang mang, không biết nên giải thích từ đâu cho Cự Giải hiểu. Đương lúc ấy cánh cửa phòng bật mở, người bước vào là Nhân Mã. Hắn thay Ma Kết trả lời những câu hỏi của Cự Giải, vì hắn biết nữ nhân này lòng đang rối như tơ: "Là ta cứu ngươi, hình hài của Ma Kết cũng do ta ban phát, ngươi đã hôn mê ba ngày."

"Thế còn Thiên Tử Hoàng!?" Cự Giải chợt nhớ đến Thiên Tử Hoàng, trước khi rơi xuống vực thẳm Thiên Sát Đao đã cướp y từ tay nàng.

"Hắn không sao." Nhân Mã vừa nói vừa bắt mạch cho nàng, mạch tự vẫn còn rất yếu, nhưng đủ để dụ được Thiên Yết ra mặt, tựa tiếu phi tiếu: "Chúc mừng!"

Cự Giải nhướng một bên mày: "Chúc mừng? Vì điều gì?"

"Ngươi có hỷ rồi! May vết thương không làm ảnh hưởng nhiều đến bào thai!"

"Có hỷ!?" Cả Ma Kết cùng Cự Giải đồng thanh lên tiếng: "Là con của ai cơ chứ?"

Nhân Mã nhếch mép: "Đó còn phải đợi đến lúc ngươi hạ sinh, ta mới có thể giúp ngươi kiểm nghiệm đứa trẻ là hài tử của ai."

Không, có thể chứ. Thời gian bên và cùng Thiên Tử Hoàng thực hiện chuyện đó mới cách đây không lâu... có thể nói chưa quá một tuần...: "Đứa trẻ bao nhiêu tuần tuổi!?"

"Hừ!" Theo như mạch đập, khả năng trời phú của Cốt Dạ hắn đây thì... hắn vận một chút yêu khí len lỏi vào mạch tự Cự Giải, đoán chừng: "Gần một tháng..."

"Một tháng!?" Cự Giải đờ đẫn, đứa trẻ này... là con của Thiên Yết ư?

"Chẳng qua cơ thể ngươi mang Cổ Trùng, có thể sẽ ảnh hưởng đến thai nhi. Ta khuyên ngươi tốt nhất nên phá bỏ." Nhân Mã rút tay lại, lạnh lùng đưa ra lời khuyên bảo.

Ma Kết trừng mắt: "Ngươi không thể chữa được sao? Rõ ràng ngươi nói với ta..."

Nhân Mã ngắt lời: "Ta có thể trị nhưng với điều kiện sức khỏe cùng cơ thể của nàng ta không có sự can thiệp khác, hay vấn đề về thai nghén. Nếu không... chỉ cứu được một mạng, mạng còn lại sống thực vật đến hết đời."

"Này!" Ma Kết tức giận quát tháo: "Ta chết rồi ngươi còn mang về cứu được, thì hai mạng sống sờ sờ có gì mà không thể hử? Chỉ do ngươi không muốn cứu người thôi! Giống như... giống như Thiên Bình..."

"Haha...!!!" Nhân Mã cười lớn: "Được rồi, ta cứu được chưa? Đừng tức giận nữa!"

Hắn đứng dậy ôm lấy Ma Kết vào lòng, vuốt ve mái tóc đen dài của nàng đầy yêu thương, một phần là muốn bịt miệng nàng lại, không cho nàng nháo: "Chỉ là..." Nhân Mã đưa mắt nhìn Cự Giải, nàng ngẩng đầu, ngước đôi mắt trắng đục đối diện gương mặt toát lên vẻ âm hiểm của hắn: "Nếu Thiên Yết chịu ra mặt, ta sẵn sàng giúp ngươi cùng hài tử của hắn khỏe mạnh đến hết phần đời còn lại."

"Thật sao?" Cự Giải ngây ngốc hỏi tiếp: "Thế ngươi sẽ làm gì hắn?"

Khóe môi Nhân Mã mím thành đường chỉ dài rồi biến nó thành nụ cười mỉm chi híp mắt: "Làm điều mà ngươi muốn nhất!"

Cự Giải cũng cười, uất hận tràn ngập trong nụ cười méo mó ấy: "Ta phải làm gì tiếp theo?"

Ma Kết bị Nhân Mã giữ lấy, giam chặt trong lòng muốn nghẹt thở. Tai nàng ong lên nghe được từ có từ không chứ chẳng nhìn được biểu hiện trên mặt của hai người cạnh bên lúc này, dáng vẻ của họ đúng là y hệt nhau.

"Ta giúp ngươi tiếp cận hắn!"

Tiếp cận rồi làm gì nữa? Có lẽ trong lòng Cự Giải đã có sẵn câu trả lời, chỉ là với một người đơn giản yết đuối như nàng liệu có dễ dàng xuống tay với Thiên Yết không tim không phổi kia. Nàng cũng không biết nữa, nhưng để có thể sống sót trở về. Và... đứa trẻ này không có tội lỗi gì, sao lại nhẫn tâm giết chết nó chứ?

Cự Giải đưa tay sờ chiếc bụng phẳng lì của mình, nơi đây đang có một tiểu Yết lớn dần, nàng phải cứu nó, cứu cả bản thân cùng Ma Kết nữa.

Ma Kết thoát ra khỏi vòng tay ghì chặt của Nhân Mã, khuôn mặt nàng đỏ bừng thở hồng hộc, ho khan liên hồi: "Ngươi... khụ khụ... muốn giết ta hay gì!?"

Nhân Mã vuốt lưng cho Ma Kết, cười khoái chí: "Bộ dạng mới này cũng không mấy khó coi nhỉ!?"

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.