(12 Chòm Sao) Song Sinh Trả Thù

Chương 12: Chương 12




Thiên Bình khóc không ra nước mắt. Vốn dĩ cậu chỉ muốn trêu ba cô nàng nổi loạn nhất cái trường này thôi, đâu ngờ hậu quả lại vượt mức mong đợi như vậy. Trông cái bản mặt âm độ của Song Tử là Thiên Bình biết mình chắc chắn sẽ không thể bảo toàn tính mạng nữa rồi.

_ Mấy ngày nay giận cũng đủ rồi, đừng giận nữa. Mau tha cho tụi này đi.- Cự Giải xuống giọng nài nỉ. Suốt cả một tuần họ không mở miệng nói với mấy cậu một chữ làm họ bực bội, tủi thân muốn chết.

_ Giải nói đúng đó, mấy cậu cứ coi lần này như là nâng cao kĩ năng giao tiếp đi. Chứ nhìn cái bản mặt của mấy cậu tụi tôi không sống nổi đâu.- Thiên Yết liếc mắt nhìn Ma Kết, khuôn mặt cô vẫn hằn học, hàng mi dài khẽ chau lại.

Ba anh chàng cao cao tại thượng mà giờ lại đi nài nỉ ba đứa con gái trói gà không chặt, cảnh này mà để người khác nhìn thấy không biết sẽ ra sao đây? Còn ba anh chàng của chúng ta mặc kệ bị mất hình tượng còn hơn là bị người ta không quan tâm.

Năn nỉ hoài năn nỉ mãi, cuối cùng trong lòng mấy sao nữ cũng có chút dao động, tuy ngoài mặt vẫn lạnh như băng. Được lát, như nghĩ ra điều gì, Bảo cười tươi rói, bảo:

_ Muốn tụi tôi tha lỗi cũng được, nhưng xíu nữa phải lên biểu diễn cùng tụi tôi.- Nếu đã không thể từ chối biểu diễn thì Bảo Bình cô nhất định phải kéo cả bọn cùng xuống nước.

Hai nàng Tử và Kết cười thầm trong lòng vì dụng kế hay hết sức của Bảo. Bên mấy anh nam thì đang hết sức rối bời, mấy anh đường đường nằm trong ban hội đồng quyền lực mà cũng có lúc phải làm con rối cho người khác bàn tán sao?

_ Không đồng ý thì....- Kết chưa nói dứt câu thì giọng Yết đã xen vào.

_ Chúng....chúng tôi đồng ý.- Phải khó khăn lắm cậu mới nặn ra được câu nói này. Ôi đời ơi, cuộc đời của Yết ta chính thức kết thức oanh liệt trong ngày hôm nay.

_ Cứ kết thúc vậy đi.- Nở một nụ cười đắc thắng trên môi, cả Bảo, Kết và Tử đều vô cùng thỏa mãn trong lòng.

Ba anh chàng buồn rầu đi ra điều khiển mọi người bên ngoài. Sau phần phát biểu dài dằng dẵng của hiệu trưởng, giờ phút các sao đứng lên sân khấu đã chính thức bắt đầu. Cũng may đứng cạnh ba sao nữ nhà chúng ta nên mấy anh nam cũng chẳng có mấy nỗi run sợ, nhanh chóng hòa hợp với nhạc nền.

Arigatou

Kimi ga ite kurete hontou yokkata yo

Donna toki datte itsumo

Waratte irareru

Tatoeba, hanare teitemo nannen tatte mo

Zutto kawaranai desho

Watashitachi best friend

Suki dayo, daisuki dayo

Konna osoi jikan ni gomen ne

Hitori ja seppa tsumatte kita no

Kimi no koe sukoshi kike tara

Ganbareru

Nand e mo uchi ake rareru

Mama nimo ie nai koto mo zenbu

Dare yorimo waka tte kureru

Ureshi i toki wa jibun no koto mitai ni yorokonde kurete

Dame na toki wa chanto shikatte kureru sonzai

Arigatou

Kim i ga ite kurete hontou yokatta yo

Donna toki datte itsumo

Waratte irareru

Tatoeba, hanare teitemo nannen tatte mo

Zutto kawaranai desho

Watashitachi best friend

Suki dayo, daisuki dayo

Tsuyoga tte mo suguni bare teru

Hekonderu toki wa

Massaki ni meru kureru yasashi sani

Mou nando mo sukuwa rete

Naki tai toki wa omoikkiri nake baii

Ga wa ni iru kara tte

Dare yorimo tsuyoi mikata

Sonna kimi ni watashi wa nanika shite agerareteru kana?

Nanika attarasuguni ton dekukara, zettai

Arigatou

Kim i ga ite kurete hontou yokatta yo

Donna toki datte itsumo

Waratte irareru

Tatoeba, hanare teitemo nannen tatte mo

Zutto kawaranai desho

Watashitachi best friend

Suki dayo, daisuki dayo

Donna toki mo inotte iru yo

Sekai de ichiban ni shiawase ni natte hoshii

Arigatou

Kim i ga ite kurete hontou yokatta yo

Donna toki datte itsumo

Waratte irareru

Tatoeba, hanare teitemo nannen tatte mo

Zutto kawaranai desho

Watashitachi best friend

Suki dayo, daisuki dayo

( Best Friend)

Dù không hiểu lời bài hát, không hiểu ý nghĩa bài hát nhưng sự thực rằng dưới chất giọng đầy cuốn hút, chẳng ai là không ngước nhìn lên chăm chú nhìn họ. Đã ngán ngẩm với mấy cái phong cách yểu điệu, thướt tha của mấy nàng nữ sinh, Tử, Bảo và Kết quyết định chọn một thể loại hoàn toàn khác. Điều này cũng không nằm ngoài dự định của Yết, Bình, Giải nên mấy anh đã nhanh nhất có thể học thuộc lời bài hát, sao cho hòa hợp thật sự với mấy nàng nhà ta.

Hình ảnh cuối cùng, sáu người nắm tay nhau thắm thiết, ngẩng mặt lên trời hô to: BEST FRIEND có lẽ sẽ là hình ảnh mãi đọng lại trong tâm trí, không chỉ những người ở đây mà còn cả những người đang hòa vào từng nhịp điệu của bài hát.

____________________________

Sau một ngày mệt mỏi với hàng tá công việc, Xử vào văn phòng hội trưởng mà ngồi sụp xuống đất, theo sau lần lượt là Ngưu, Ngư, Sư, Bạch và...cả Mã nữa. Người khác nhìn vào chắc chắn không thể ngờ rằng, thần tượng mà mình ngưỡng mộ cũng có lúc lộ rõ vẻ mệt mỏi đến thế. Đúng vậy, bề ngoài họ tạo cho mình lớp mặt nạ hoàn hảo nhưng sự thực họ chỉ là người bình thường. Xử lu bu đầu óc từ tuần trước cho tới giờ, Ngư lo lắng, sợ hãi khi phải đứng trên sân khấu, nhưng họ chưa từng thể hiện điều đó. Họ không muốn ai khác nhìn thấy bộ dạng yếu đuối của mình, chỉ trừ những người thân cận.

_ Uống nước đi. Nãy giờ nói nhiều mệt đúng không?- Mã giơ chai nước về phía Xử, hồi nãy thấy cô tươi cười như thế, bây giờ lại vác bản mặt như này, cậu mới vỡ lẽ hóa ra ban nãy chỉ là giả tạo.

Xử không nói gì, cầm luôn chai nước của Mã lên mà uống, khát không chịu nổi. Cô chẳng buồn quan tâm vì sao Mã lại ở đây nữa, chỉ cần cậu ta đừng có làm loạn là được rồi. Quả thật khi đi vào đây, Mã muốn khám phá vài thứ linh tinh nhưng sợ mình làm ảnh hướng đến vị hội trưởng tôn nghiêm kia nên cậu chẳng còn tâm trí đâu mà quậy phá.... Ngư và Ngưu cũng được chăm sóc rất tận tình, bằng chứng là Bạch Dương đi mua cho hai cô nàng cả một túi bánh thượng hạng bất chấp nắng như đổ lửa, còn Sư thì chạy ra quán mưa nước ngọt, thế có tố không chứ?

Bên Tử, Bảo, Kết, vừa kết thúc biểu diễn liền chạy ào vào nhà vệ sinh rửa mặt. Chả là mấy cô rất ghét cái mùi son phấn, cho dù là phớt nhẹ mấy cô cũng không thích. Đó cũng là lí do khi mà người trang điểm luôn phải ngược xuôi thay dụng cụ trang điểm, còn mặt mày mấy nàng thì ai cũng nhăn nhăn nhó nhó.

Lột bỏ được lớp trang điểm đáng ghét trong lòng ai cũng cảm thấy nhẹ nhòm hẳn. Ra đến bên ngoài đã thấy bóng hình thân thuộc đón đợi họ từ lúc nào. Cứ như thế, ba chàng phụng lệnh đưa người về đúng nhà quy định, bên tai luôn văng vẳng tiếng cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.