Thiên Bình ngó qua cô nàng đang đứng bên cạnh. Anh biết cô là Sagitt, mà Sagitt thì có quan hệ rất tốt với đại thần Scorpi, chẳng lẽ Nhân Mã không biết Thiên Yết chính là Scorpi?
Hai người này rốt cuộc lại đang muốn chơi trò gì đây?
Thiên Bình cười khổ, chợt nhận ra trong đám người của Nắng này chẳng có ai bình thường.
==========*****===========
Quán Nắng mở đến gần trưa thì đám nhân viên cuối cùng cũng được thấy lại bóng dáng của những người khách cũ. Bạch dương v*t vờ như xác chết, mặt trắng bệch như người bị bệnh lâu năm. Trong khi đó thì Sư Tử rất hào hứng hô to: “Chị của mấy đứa đã tới rồi đây!”
“A, chị Sư Tử!” Xử Nữ mỉm cười “Chúc một ngày tốt lành!”
“Ố? Đúng là đã đổi câu chào rồi nè!”
Sư Tử nhanh chóng kéo Bạch Dương tìm một chỗ ngồi hợp lý. Anh chàng thì thật chỉ muốn có cái ghế nào dài dài để nằm lăn ra ngủ.
“Đúng là đồ bất lịch sự!” Sư Tử khinh bỉ “Tôi tách chỗ đây. Không ngồi với tên này đâu.”
“Để xem...” Song Tử bưng cafe lướt qua như một cơn gió rồi biến mất sau quầy, để lại câu nói mờ ám chẳng rõ đầu đuôi.
Sư Tử có tật giật mình, khuôn mặt lập tức đỏ bừng lên rõ rệt.
“Chị uống gì ạ?”
“Ngưu Ngưu cho chị ly Granita Strawberry.”
Kim Ngưu chột dạ nhớ lại ngày hôm ấy, cái ngày mà thức uống lạ lẫm này được thêm vào menu. Cho đến tận bây giờ, Kim Ngưu vẫn chưa biết cách làm Granita Strawberry, mặc dù ở nhà đã kêu người pha cho mình vài chục ly uống.
“Còn thầy Bạch thì sao ạ?”
Sư Tử không suy nghĩ nhiều, nói luôn: “Matcha không đường.”
Kim Ngưu đơ ra một lúc, rồi mới gật đầu vâng dạ chạy vào trong quầy, lòng ngổn ngang nhiều suy nghĩ. Tại sao Sư Tử lại kêu mấy món nước y chang hôm ấy vậy? Chỉ là vô tình, hay Sư Tử còn muốn ám chỉ điều gì khác? Kim Ngưu không biết nữa, nhưng một thứ cảm giác gì đó kỳ diệu lắm đang lan toả trong lòng cô lúc này. Nó nhắc cô về những ngày xưa cũ. Quán cafe bây giờ tuy đã mang diện mạo mới rồi, nhưng những kỷ niệm vẫn vẹn nguyên chưa bao giờ phai nhạt.
“Hôm nay mọi người xinh thế nhỉ?”
Còn lại một mình, Sư Tử chống cằm quan sát mọi thứ, thỉnh thoảng lại lẩm bẩm linh tinh.
“Nắng” bây giờ đã trở thành một không gian ngập tràn ánh sáng theo đúng nghĩa đen. Ba bức tường hướng ra đường lớn và đồi cỏ ba lá được lát kính chống tia tử ngoại. Khách trong quán có thể ngắm cảnh bên ngoài mà không bị chói mắt. Bức tường còn lại được quét vôi cẩn thận, sơn lên đó một lớp mỏng màu xanh rêu kèm theo những nét vẽ đậm chất cổ điển nhưng cũng không kém phần trẻ trung, bắt mắt.
Sư Tử ngẩng đầu, thấy trần nhà cũng làm bằng kính. Nhưng vì đang là buổi trưa, nên Xử Nữ đã phái người kéo một tấm bạt bằng vải màu nâu che lại. Tấm bạt này là loại di động, có thể tuỳ tình trạng thời tiết mà thu lại hay bung ra. Sư Tử tưởng tượng bản thân sẽ đến quán cafe vào một buổi tối đầy sao, chắc là sẽ lãng mạn lắm.
“Granita Strawberry và Matcha không đường. Chúc chị ngon miệng ạ!”
Nhận ra giọng nói quen thuộc kề ngay bên cạnh, Sư Tử hào hứng reo lên: “Ngư Ngư đáng yêu!”
Song Ngư đỏ mặt, lập tức lấy khay bưng nước che lại: “Em không có đáng yêu mà!” rồi nhanh chân chạy vào quầy.
Sư Tử nhìn theo, nét mặt liền trở nên đầy lém lỉnh: “Hôm nay Ngư Ngư quả nhiên là xinh đẹp. Phải gọi Ma Kết tới thưởng lãm mới được.”
Trong khi Sư Tử còn đang mải mê gõ chữ nhắn tin, thì tiếng chuông vui tai lại vang lên leng keng thu hút sự chú ý của mọi nhân viên trong quán.
“Xin chào!” Nhân Mã mỉm cười với những người mới đến “Chúc một ngày tốt lành!”
Nhóm người đảo mắt quan sát tình hình một lúc, rồi nhanh chóng di chuyển đến quầy đặt món của Nhân Mã khiến cô nàng suýt chút nữa đã rớt nước mắt: “Có người order với mình rồi.”
“Mã Mã, lâu rồi không gặp!” Một giọng nữ cất lên, thập phần lảnh lót “Nhớ cậu quá đi!!! Cho tớ một trà sữa đào.”
“Chào cậu, Nguyệt Nguyệt! Chào Lưu đại nhân, cả anh Mạc Ảnh Quân và chị Linh Hoa nữa.” Nhân Mã nghiêng qua nghiêng lại, cốt để được thấy mặt những người xếp hàng phía sau “Mọi người dùng gì?”
Lưu Tinh Vũ uống cappuccino, Sunshine yêu cầu một ly cookie chocolate béo ngậy, Hoa Linh Lan rất mạnh mẽ gọi đen đá không đường.
“Cafe bên em có chút đắng hơn các cửa tiệm khác.” Nhân Mã tốt bụng dặn dò thêm “Chị vẫn muốn uống nguyên chất chứ ạ?”
“Không thành vấn đề!” Hoa Linh Lan cười, tiện thể chêm thêm một câu nịnh nọt “Hôm nay Mã Mã xinh quá!”
Nhân Mã lém lỉnh đáp lời: “Sao bằng chị được?”
Hai cô gái cười vang, khiến Thiên Bình tò mò nhìn qua quầy bên cạnh. Thân ảnh của bốn vị khách lạ vừa lọt vào tầm mắt, Thiên Bình đã mắt tròn mắt dẹt vì suy nghĩ đang hình thành trong đầu lúc này. Giọng nói của họ, ngay cả khí chất cũng không lẫn đi đâu được, họ thật giống với những vị đại thần trong giới âm thanh mà Thiên Bình đã có dịp được trò chuyện. Lại nhìn bộ dạng tươi cười của Nhân Mã, Thiên Bình đoán chừng cô đã quen với nhóm người này lâu lắm rồi, giống như cái cách mà Sagitt thân thiết với bộ tứ Hoa Linh Lan, Lưu Tinh Vũ, Dalziel Sunshine và Oa Oa vậy. Nếu cứ thuận theo đà suy nghĩ đó, bốn người này chính là các vị đại thần trong giới âm thanh, thì chàng trai cực phẩm còn lại chắc chắn cũng phải có mặt. Thiên Bình lia mắt về phía cuối hàng, trông thấy Thiên Yết đang đứng lặng lẽ ở đó thì rất đỗi ngạc nhiên.
“Ôi, thật xin lỗi vì đã ngáng đường!” Hoa Linh Lan làm như không quen chàng trai kia, lại diễn xuất rất đạt mà thốt ra một câu như vậy “Sao bạn không qua quầy order bên kia nhỉ?”
Tất nhiên là Hoa Linh Lan biết lý do, nhưng cô vẫn muốn nhân cơ hội chọc ghẹo Thiên Yết một chút.
Lúc bấy giờ Nhân Mã mới phát hiện ra Thiên Yết đang đứng sau các vị đại thần CV khác, áo phông đen đơn giản, quần bò trắng, mắt kính gọng vuông chễm chệ trên sống mũi cao thẳng tắp, tóc để tự nhiên không tạo kiểu cầu kỳ. Anh như vậy lại khiến Nhân Mã có chút không quen.
“Anh uống gì ạ?” Đối diện với Thiên Yết, giọng cô lại tự nhiên hạ xuống nhỏ hơn bình thường, chút ngại ngùng xẹt qua nơi đáy mắt in bóng khuôn mặt đẹp trai của anh.
“Sữa chua đá xay.” Thiên Yết mỉm cười nhẹ “Cảm ơn.”
Nhân Mã “vâng” một tiếng, không hiểu sao mà mặt lại đỏ lên rõ rệt. Cảnh tượng được dịp thu vào tầm mắt tụi Hoa Linh Lan, khiến đám người không kiềm được mà trầm trồ vô cùng lộ liễu: “Gian tình!”
Thiên Yết rời khỏi quầy đặt món của Nhân Mã để chọn một chỗ ngồi phù hợp, khi đi ngang Thiên Bình còn liếc nhìn anh chàng một cái, rồi mỉm cười nhẹ, nụ cười bí ẩn chẳng rõ ý tứ. Thiên Bình ngớ ra một hồi, mới biết Thiên Yết vừa ra hiệu gì đó cho mình. Anh nghĩ chắc là Thiên Yết biết trong lòng anh có suy đoán, và Thiên Yết đang yêu cầu anh giữ bí mật.
Vậy Nhân Mã thì sao?
Thiên Bình ngó qua cô nàng đang đứng bên cạnh. Anh biết cô là Sagitt, mà Sagitt thì có quan hệ rất tốt với đại thần Scorpi, chẳng lẽ Nhân Mã không biết Thiên Yết chính là Scorpi?
Hai người này rốt cuộc lại đang muốn chơi trò gì đây?
Thiên Bình cười khổ, chợt nhận ra trong đám người của Nắng này chẳng có ai bình thường.
“Xin chào! Chúc một ngày tốt lành!”
Thiên Bình nghe tiếng Nhân Mã, giật mình ngoái đầu ra cửa chính. Thân ảnh cao ráo của Ma Kết từ từ bước vào, thu hút mọi ánh nhìn của thiếu nữ trong quán. Anh gọi 1 ly bạc hà đá xay rồi trực tiếp bước đến bên Sư Tử đang ngồi nghịch điện thoại ở góc phòng.
“Sao tự nhiên lại gọi anh tới?” Nhác thấy Bạch Dương đối diện Sư Tử đang ngả người ra lưng ghế ngủ khì, Ma Kết khẽ nhíu mày khó chịu, rồi rất tự nhiên mà thả mình ngồi xuống bên cạnh cô trên chiếc ghế dài bằng nhung êm ái “Đang làm gì thế?”
Sư Tử cảm thấy hơi thiếu tự nhiên khi Ma Kết ngồi gần mình, cũng tự động nhích người ra xa anh một chút. Cô hết nhìn Bạch Dương, lại nhìn Song Ngư đang bưng nước chạy việc trong phòng, đáy mắt xẹt qua vài tia khó xử.
Ma Kết hình như cũng nhận ra biểu cảm của cô, lòng buồn vô hạn.
“Hôm nay Chủ Nhật đẹp trời ở trong phòng mãi thì phí lắm.” Sư Tử cười hì hì, cố gắng tạo khoảng cách với anh “Ra đây thưởng lãm cái đẹp.”
“Hả?”
Ma Kết còn chưa kịp hiểu thì Sư Tử đã ngoác mồm gọi to: “Ngư Ngư ới ời!!”
Song Ngư lập tức cứng người khi phát hiện ra hàng loạt ánh mắt đang chĩa về phía mình đầy vẻ dò xét. Riêng các chàng trai trẻ trong quán vẫn đang cố gắng ghi nhớ tên Song Ngư, để sau này có dịp thì gọi cho tiện.
Song Ngư lấy khay bưng nước che mặt, thận trọng tiến đến bên Sư Tử: “Có chuyện gì ạ?”
“Đây! Ma Kết của em đây!”
Mặc dù Song Ngư biết Sư Tử chỉ là đang có ý tốt muốn giúp cô, nhưng Sư Tử làm thế này khiến cô giận kinh khủng, cứ như muốn cho cả thế giới biết cô thích Ma Kết không chừng. Thế là Song Ngư nhíu mày, hậm hực bỏ đi sau khi để lại một câu cộc lốc: “Không liên quan tới em.”
“Ơ? Con bé này?”
Ma Kết im lặng chẳng nói gì, chỉ cười buồn. Anh biết Sư Tử dạo gần đây đang cố tình gán ghép mình với Song Ngư. Nhưng thực sự giữa anh và cô nàng chẳng có gì cả. Nếu quen thì cũng đã chia tay rồi. Giờ thì hai người là bạn tốt, xen lẫn với chút tình nghĩa sư đồ đã hình thành tự năm xưa.
Sư Tử lại cắm mặt vào điện thoại, chẳng có chút hứng thú gì với anh. Bị anh vặn hỏi thì cô chỉ trả lời là dự án công ty còn đang trong giai đoạn tìm nhân sự, mà cô phụ trách chính bên mảng ngoại giao nên đang bận mặt tắt mày tối.
Ma Kết không có việc gì làm, lại lia mắt sang anh chàng Bạch Dương đang ngủ khì đối diện, trong vô thức mà buông ra một tiếng thở dài buồn bã. Khuôn mặt Bạch Dương lúc ngủ thật bình yên, khiến người ta trông vào thật khó tránh khỏi bị thu hút. Mặc dù Sư Tử không nói, nhưng Ma Kết cũng lờ mờ đoán ra cô thích Bạch Dương, cũng lờ mờ đoán ra lý do tại sao cô lại thích Bạch Dương đến thế. Ở Bạch Dương hội tụ đủ các yếu tố mà Sư Tử cần. Có lẽ Sư Tử không cần người lặng lẽ ở bên cô như một cái bóng, không cần một người trưởng thành chững chạc để che chở cho cô trước những giông tố của cuộc đời. Cái cô cần là niềm vui khi được ở bên một ai đó, là cảm giác thoải mái để tự nhiên mà nở nụ cười.
Có lẽ Ma Kết đã sai. Khoảng thời thơ ấu anh ở bên cô vui tươi như nắng hạ. Nhưng càng lớn lên, anh lại càng hướng sự chú ý của mình về phía cô, khiến cô cảm thấy bị bó buộc. Nếu Ma Kết của ngày hôm nay vẫn có thể vô tư cười đùa bên cạnh cô như lúc trước, thì có phải cô sẽ thích anh, như cái cách mà anh vẫn thích cô suốt quãng thời gian dài đằng đẵng ấy?
Ma Kết không biết nữa, cũng chẳng muốn suy nghĩ thêm. Giờ đây, anh chỉ có thể lặng lẽ thả hồn theo những suy nghĩ vẩn vơ vô định. Anh nghĩ về Sư Tử, về Bạch Dương, về thứ tình cảm hai mươi năm vừa qua chẳng khác nào thứ đồ bỏ đi trong mắt kẻ khác. Lần đầu tiên anh biết đến một khái niệm mới trong tình yêu: người đến sau chưa chắc đã là kẻ thất bại. Anh mới là kẻ thất bại, thất bại trong mọi vấn đề.
“Đây là bạc hà đá xay. Chúc thầy ngon miệng!”
Ma Kết giật mình ngó qua, thấy Song Ngư đang bận rộn bày bạc hà đá xay và trà đá lên bàn gỗ thấp. Cô hơi khom người xuống, để mái tóc dài tuỳ tiện phủ lên vai. Hôm nay cô còn trang điểm, khiến khuôn mặt vốn xinh đẹp nay lại càng thêm rực rỡ bởi tác dụng của phấn má hồng và son màu đỏ san hô.
“Em đang xài son gì thế?”
Ma Kết tự nhiên đâm bang chọt vào một câu nói như vậy khiến Song Ngư chột dạ ngẩng đầu: “Sao vậy?”
Nét mặt Ma Kết lập tức chuyển về chế độ nghiêm túc: “Môi em đang khô lại kìa. Em dùng son có chứa chì đúng không?”
Song Ngư định gân cổ lên cãi rằng son hàng hiệu của Kim Ngưu đại tiểu thư thì làm sao mà có chì được, nhưng chợt nghĩ lại thấy câu nói của Ma Kết sao mà mờ ám thế, thì liền im bặt. Mặt cô đỏ lên, và cô chỉ có thể lắp bắp mấy chữ chữa thẹn: “Liên quan gì tới thầy?”
Ma Kết nhướng mày: “Không liên quan tới tôi nhưng cũng liên quan tới em chứ. Em cứ dùng son có hàm lượng chì cao một thời gian dài sẽ dẫn đến thâm môi, như vậy thì sau này chẳng ai thèm hôn đâu.”
Bùm! Đồng chí Song Ngư đã hy sinh anh dũng. Trong khi đó thì Sư Tử ngồi kế bên đang ôm bụng cười ngặt ngoẽo.
“Môi của em là để bạn trai em hôn. Thầy có hôn đâu, đừng có quan tâm người ta kiểu như vậy nữa!”
Nói rồi, Song Ngư hùng dũng hất tóc bỏ đi. Gọi là “hùng dũng” vậy, nhưng đôi chân của cô đã run lẩy bẩy, sắp khuỵu xuống đến nơi rồi.
Tại sao Ma Kết lại đột nhiên quan tâm đến... môi của cô như vậy? Song Ngư không biết nữa. Nhưng khi tự chạm vào môi, cảm nhận nơi những đầu ngón tay bắt đầu xuất hiện cảm giác thô ráp, thì cô hơi lo thật. Đằng nào cô cũng phải có bạn trai, không phải Ma Kết thì cũng là người khác để giúp cô tìm quên mối tình đầu thực sự, nhỡ người ta từ chối hôn cô thì sao?
Nghĩ thế, Song Ngư vội chạy vào nhà vệ sinh để rửa trôi hết son trên môi đi. Khó sạch thật! Phải chăng đúng như Ma Kết nói, thỏi soi cô đã bôi có hàm lượng chì rất cao? Song Ngư từ bấy đến giờ được giáo dục trong môi trường gia giáo và cổ hủ, chưa đi làm thì chưa được trang điểm. Hôm nay là dịp đặc biệt nên cô chỉ nhờ Nhân Mã quệt vài thứ linh tinh lên mặt thôi, hoàn toàn không biết gì về thành phần cũng như tác dụng phụ của từng loại mỹ phẩm. Cứ như thế, son trên môi Song Ngư lem nhem ra khắp vùng xung quanh mặt mà cô chẳng biết cách nào để tẩy hoàn toàn. Cho đến khi Kim Ngưu vào nhà vệ sinh rửa tay và phát hiện ra Song Ngư đang đứng trước gương với khuôn mặt đáng thương như chực khóc.
“Oái! Ngư Ngư, em bị sao thế?”
Song Ngư đỏ mặt, sắc đỏ của sự xấu hổ như hoà vào sắc đỏ nhân tạo của lớp son đã bị cô trây ra khắp mặt: “Em muốn tẩy trang.”
“Sao thế?” Kim Ngưu ngạc nhiên “Em trang điểm lên nhìn rất xinh mà!”
Song Ngư ngập ngừng chẳng biết có nên khai ra sự việc hay không, nhưng khuôn mặt của Kim Ngưu nhìn cô lúc này thực chân thành đến nỗi khiến cô cứ tự nhiên mà tuôn hết mọi vướng bận trong lòng.
Kim Ngưu nghe xong, muốn phụt cười mà không dám. Ồ, hoá ra không chỉ có Song Tử rành về son phấn, mà thầy Trịnh nhà Song Ngư cũng có tìm hiểu qua thật này. Kim Ngưu cảm thấy bản thân được an ủi, tinh thần lập tức vui vẻ trở lại. Cô vỗ vai Song Ngư, nhiệt tình tư vấn: “Trước khi bôi son màu lên, hẳn chị Mã Mã đã cẩn thận thoa son dưỡng lên trước cho em rồi, sẽ không sao đâu.”
Song Ngư nghe thế, lại suy nghĩ rất lung. Rốt cuộc tại sao Ma Kết lại để ý đến môi của cô như thế chứ, chỉ đơn giản là quan tâm đến việc bạn trai sau này của cô có hôn cô hay không thôi sao? Hơn nữa, anh có cả gan đưa ra kết luận vậy, chứng tỏ đã quan sát môi cô khá lâu rồi.
Hự!
Song Ngư buồn tình một hồi, không thèm suy nghĩ nữa, để mặc cho Kim Ngưu trang điểm lại cho mình.
“Cười cái gì mà cười?”
Sư Tử ôm bụng vật vã với khuôn mặt hài hước tột độ, tiếng cười lớn đến mức khiến Bạch Dương đang ngủ cũng lờ mờ tỉnh dậy.
“Gì vui vậy?”
Bạch Dương vừa dụi mắt vừa hóng chuyện, nhưng vừa thấy thân ảnh cao ráo của Ma Kết đang ngồi chễm chệ kế bên cô hàng xóm của mình (?), Bạch Dương liền trở nên đờ đẫn.
“Ma Kết, anh quan sát môi của con gái nhà người ta kỹ càng như vậy là có ý gì?”
Ma Kết rất thành thật đáp lời: “Chỉ là muốn góp ý chân thành thôi mà.”
Sư Tử nhếch môi khinh bỉ: “Đồ cù lần! Một người đàn ông chỉ nhìn môi của phụ nữ khi anh ta muốn hôn người đó thôi.”
Ma Kết cười méo xệch: “Không đến nỗi nghiêm trọng vậy chứ?”
“Tất nhiên rồi.” Sư Tử chỉnh tư thế ngồi cho thẳng lại, trực tiếp nhìn vào mắt Ma Kết mà nói “Anh phải chịu trách nhiệm!”
Bạch Dương vừa mới tỉnh dậy, chưa hiểu đầu cua tai nheo ra sao, liền bị màn đối thoại của Sư Tử và Ma Kết làm cho lú lẫn. Nói như vậy, Ma Kết đang muốn hôn Sư Tử? Rõ ràng chuyện này chẳng có liên quan gì đến Bạch Dương, nhưng anh lại cảm giác trong lòng khó chịu như vậy.
“Chịu trách nhiệm?” Ma Kết hỏi lại “Bằng cách nào?”
“Lấy thân báo đáp!”
Phụt!
Bạch Dương vừa nhấp một ngụm Matcha không đường trên bàn, vị đắng tanh đặc trưng của thứ nước khó uống kết hợp với câu nói đùa của Sư Tử khiến anh hết hồn mà phun hết cả ra bàn.
“Đây là cái gì thế???”
“Chú Thiên Bình, mau ghi chú lại: Phụ thu giảng viên Bạch Dương 10% tổng hoá đơn vì tội phá hoại cơ sở vật chất!”
Thiên Bình lập tức trao cho Xử Nữ ánh nhìn kinh dị như muốn hỏi: “Cháu đang đùa đấy à?”
Bọn Hoa Linh Lan cũng vui vẻ nhìn sang: “Bên đó có vẻ nháo nhiệt quá!”
Bạch Dương còn đang cuống quít tìm giấy lau bàn thì cửa chính của quán cafe đột ngột bật mở. Thân ảnh cao ráo mảnh dẻ của một người phụ nữ lững thững bước vào. Khuôn mặt xinh đẹp đã được che đi bởi cặp kính mát to sụ và chiếc khẩu trang đen đầy bí ẩn. Váy suông dáng dài màu kem đơn giản càng tôn lên vóc dáng hoàn hảo của người phụ nữ đương tuổi tam tuần.
“Ciao!”
Sau khi thốt ra một câu chào bằng tiếng Ý như vậy, người phụ nữ bước từng bước đầy kiêu hãnh vào quầy order, dùng hai ngón tay thon dài tháo cặp kính mát ra khỏi khuôn mặt. Câu nói bật khỏi đôi môi mang theo mỹ âm đẹp đẽ: “Cho chế một ly sinh tố thanh long không hạt.”
Nhân Mã lập tức đen mặt: “Ở đây không có món nào như thế cả.”
“Oh mama mia! Che peccato!” Người phụ nữ thở dài “Vậy lấy cho chế ly sinh tố chuối cũng được, nhớ là phải bỏ hết hạt đi nhá.”
Xử Xử aka. chị chủ quán lập tức xuất hiện bên cạnh Nhân Mã, ánh mắt thập phần cảnh giác: “Ai đấy? Nhìn quen quen.”
Nhân Mã cười trừ: “Minh tinh màn bạc Chloe. Chị đã gặp ở họp báo rồi đấy thôi.”
Trong khi Xử Nữ còn đang quắn quéo vì trong một ngày có đến tận 2 người nổi tiếng đến thăm quán mình, thì Chloe đã lả lướt đến bên Bạch Dương: “Ối, hoàng tử của lòng em sao lại làm công việc lau bàn của hạ nhân thế này?”
Song Tử lập tức đen mặt: “Ý cô nói đám nhân viên phục vụ chúng tôi là hạ nhân?”
Chloe trực tiếp bỏ qua câu xỉa xói của Song Tử, nhanh chóng phát hiện ra Thiên Yết đang ngồi thu lu ở góc phòng làm tiểu luận, liền rất tự nhiên mà kéo anh tới bên cạnh mình. Thế là Chloe rực rỡ xinh đẹp sang chảnh giờ đây đã ngồi giữa hai chàng hoàng tử đẹp trai, lại tiện thể ký tên cho vài fan hâm mộ tình cờ có mặt ở quán cafe Nắng.
“Xử Nữ!” Bảo Bình lập tức mách lẻo “Chị ta dám mở fan meeting mà không trả tiền không gian kìa. Cứ thế này chẳng mấy chốc người ta sẽ kéo tới sập quán đó.”
Nhưng Xử Nữ không đáp lời.
“Chị đang làm gì thế?” Bảo Bình bay tận vào trong quầy, tò mò hỏi.
“Chị đang làm sinh tố chuối không hạt cho Chloe đại nhân đây.”
“...”
Bảo Bình quyết định im lặng, lần đầu tiên lĩnh hội được kiến thức mới: Chị chủ quán sùng bái người nổi tiếng thật kìa!
Sắc trời đã ngả sang màu ráng chiều êm đềm đẹp đẽ. Không gian dần tối lại. Thiên Bình và Song Tử lãnh nhận trọng trách bật đèn. Ánh sáng màu vàng cam dần lan toả, như chất xúc tác sưởi ấm trái tim con người. Tất cả mọi hoạt động đều ngừng lại, chỉ có điều hoà vẫn phả đều từng luồng hơi lạnh, và tiếng hộp âm nhạc ngân nga một giai điệu nào đó không rõ tên tuổi.
“Chúng ta đến đúng lúc quá!”
Tiếng chuông cửa leng keng không đủ để phá vỡ bầu không khí tuyệt diệu của một buổi chiều thu với đèn neon vàng và hương cafe hoà quyện mùi bánh nướng. Điểu Nha vừa cất tiếng, liền im bặt. Đại Hùng đứng bên cạnh cũng hướng lên trần nhà, đáy mắt anh phản chiếu ánh sáng lấp lánh như kim cương quý giá.
“Xin chào! Chúc một buổi tối tốt lành!”
Giọng Nhân Mã vang lên, ngọt ngào và trong trẻo. Mái tóc cô như bừng sáng dưới tác động của đèn neon, cả nụ cười của cô cũng rực rỡ không thua kém.
Dường như bầu không khí lung linh đẹp đẽ này đã tác động lên mọi thứ xung quanh, khiến chúng trở nên thật xinh đẹp và dịu dàng quá đỗi.
Ngay lúc đó, Cự Giải cũng vừa vén màn bước ra. Trông thấy những ánh đèn neon đã được bật sáng, anh ngẩn người một lúc, rồi dáo dác quay đầu tìm Xử Nữ. Anh cũng không hiểu vì sao mình lại hành động như vậy nữa, chỉ là anh muốn nhìn thấy cô lúc này. Rất muốn, rất rất muốn! Anh sẽ soi bóng mình trong đôi mắt huyền xinh đẹp của cô, để thấy khuôn mặt mình cũng theo những ánh đèn neon bừng sáng.
“Hôm nay nhiều người quen đặc biệt ghé quán quá nhỉ?”
Xử Nữ cảm thán một câu, rồi rơi vào trầm mặc. Cô thả hồn đâu đó trên bầu trời màu tím nhạt phía xa, trong vô thức nở nụ cười mà không hề biết rằng có một chàng trai vẫn luôn dõi theo mình bằng ánh mắt hiền lành hết mực trìu mến.
Sao lấp lánh, đèn lung linh. Mong rằng đêm nay sẽ là một đêm thật đẹp.