(12 Chòm Sao) The Vampire's Legend

Chương 12: Chương 12




- Anh có thể... Tránh xa ra một chút được không?- Sư Tử dè dặt ngoẹo cổ sang một bên lúc thấy bàn tay to của Song Hoàng định đụng vào mặt mình.

Song Hoàng để bàn tay khựng lại giữa không trung, khuôn mặt hơi cúi xuống, làm cho mái tóc che đi một nửa khuôn mặt anh, khiến Sư Tử không tài nào đoán được nét mặt cùng cảm xúc của anh ta. Ngay sau đó, Song Hoàng lập tức nhếch đôi môi lên, ngước đôi mắt sắc xảo kia nhìn thẳng về phía cô, ánh mắt đầy toan tính khiến cô bỗng cảm thấy rùng mình vì phần nào đó trong cô có cảm giác, mình chính là một phần của những thứ người đối diện đang nghĩ tới.

Song Hoàng buông tay ra, giải thoát cho Sư Tử khỏi không gian chật hẹp giữa anh và bức tường, vui vẻ lùi lại vài bước, ngón tay dài giơ tay khẽ miết nhẹ đôi môi của cô trước khi cô kịp nhận ra rằng anh đã lùi lại.

- Một tuần nữa là tiệc đính hôn của đại công tước của gia tộc Minlery Queen cùng với thần quan chúc phúc của gia tộc Santi Clare sẽ được diễn ra tại dinh thự của đại công tước. Nếu cô đồng ý đi với tư cách là partner của tôi, tôi sẽ nói cho cô nghe mục đích của Cự Giải về việc nhờ cô đến đây.

- Từ khi nào mà anh lại gọi trống không tên của tên chết tiệt đó?- Sư Tử không nhíu mày, cũng không có bất kì thái độ nào, chỉ nhàn nhạt mở miệng, như là chuyện này không liên quan tới cô.

Song Hoàng mỉm cười, anh biết chắc đã đánh trúng trọng tâm, miệng khẽ mỉm cười:

- Chẳng phải cô cũng biết rồi sao? Tôi với hắn ta, bạn thì có thể, người làm thì không.- Mỉm cười, cái nụ cười làm cho người khác run sợ, anh khẳng định rõ ràng quan hệ của mình và Cự Giải, khiến cho Sư Tử phải suy nghĩ xem có nên tin anh ta hay không.

Cô nhìn anh cảnh giác, vì bây giờ, chuyện cô thắc mắc đã được làm rõ, anh ta chỉ "giả" là người của Cự Giải, và anh ta có thể trở mặt bất cứ lúc nào. So với anh ta, cô chẳng là gì, anh ta có thể một lần bóp chết cô mà không chần chừ, vậy tại sao anh ta lại đưa ra đề nghị này? Cô có nên đồng ý không đây?

- Chẳng lẽ cô nhát gan đến mức đi dự tiệc cũng không dám đi cùng tôi?- Song Hoàng mỉm cười ma mị, cố tình đánh vào lòng tự trọng cùng sự kiêu ngạo của cô.

- Ai nói tôi sợ? Được! Đi thì đi! Ai sợ anh chứ?

Sư Tử bực bội quát lên, nhưng ngay sau đó, đôi mắt to đẹp lại trân trối nhìn vào khuôn mặt đắc thắng và đôi môi đang nhếch lên châm chọc, ngay khi nhận ra bản thân vừa mới bị lừa vào tròng. Sư Tử nhăn mặt rủa thầm, tại sao cô lại la lớn như vậy chứ? Chết tiệt!

- Tốt!- Song Hoàng mỉm cười rất vui vẻ - Vậy ngày mai, chúng ta sẽ bay sang Pháp địa phận của gia Minlery Queen.

Anh không đợi cô đồng ý hay không, đã nhanh chóng để lên tay cô hai tập hồ sơ rồi bước ra ngoài, hướng thẳng về phía thang máy, không để cô nói một câu nào khiến cho Sư Tử trố mắt nhìn anh ta, đôi mắt ngập tràn lửa giận.

Cô thảy mạnh tập hồ sơ xuống bàn giám đốc, nghiến răng kèn kẹt. Chết tiệt! Hắn ta nghĩ hắn ta ai chứ? Dám nói chuyện kiểu đó với cô! Giỏi thì lại đây, cô chấp tay đôi, bày đặt dùng chiêu khích tướng làm gì? Đúng là đồ gan thỏ! Cô thề, chắc chắn sẽ có ngày cô cho hắn ta một trận, và hắn ta sẽ phải quỳ xuống xin cô tha thứ! Hừ, chắc chắn là như vậy!

Sư Tử bực bội ngồi trên ghế sofa rủa xả, lấy cái gối mềm đặt trên ghế sofa trong phòng để lên đùi, tay đập liên tiếp vào cái gối, tưởng tượng đó là cái mặt gian xảo của Song Hoàng, đánh liên tục. Cô nháy mắt đã đá phăng chuyện bị Song Hoàng dọa cho hết hồn mấy lần liên tiếp, còn sợ hãi anh sẽ một tay bóp chết cô qua một bên, hùng hùng hổ hổ ngước mặt lên trần nhà, thề rằng chắc chắn sẽ cho anh ta một trận, còn khiến cho anh ta phải quỳ xuống van xin. Tuy rằng ngày hôm sau cô cảm thấy lời thề ngu ngốc này sẽ mãi không thực hiện được, nhưng cô cũng không ngờ, sau này, chuyện này đúng là có xảy ra thật. Tuy nhiên, đó là chuyện của sau này, nên tạm thời gác sang một bên.

Sau khi đánh đến mỏi tay mà cái gối chả bị gì còn Sư Tử thì mệt mỏi dựa vào sofa, thở hồng hộc thì lúc này, khi cơn giận của cô đã vơi đi một nửa, Sư Tử mới có thể bình tĩnh suy nghĩ lại. Thần quan chúc phúc của gia tộc Santi Clare sao? Là vị thần quan chúc phúc duy nhất còn sót lại, là Santi Clare Mistle Aries sao? Cô xoa xoa cằm. Vì Thiên Yết làm quản gia của gia tộc Santi Clare nên cô đã tìm hiểu rất kĩ mọi việc xoay quanh gia tộc đó. Tuy thông tin tìm được bị hạn chế, nhưng vẫn có vài cái dùng được. Mistle Aries là con gái thứ hai của chị của Cự Giải, còn được gọi là Bạch Dương, mẹ là một vampire cấp A và Bạch Dương được sinh ra vào khoảng 600 năm trước. Là một thần quan chúc phúc với linh lực rất mạnh. Tính tình rất tốt, là bạn thân của Thiên Yết. Sư Tử vô thức sờ mũi, nếu cô nhớ không nhầm, Thiên Yết từng kể bạn thân của cô ấy bị một tên khó ưa quấy nhiễu và không hiểu sao, cô lại có suy nghĩ, hai người Thiên Yết nhắc đến là Bạch Dương, và vị đại công tước này. Có điều, hắn ta tên gì nhỉ?

~o0o~

- Nhân Mã, đây là điện thoại anh đúng không?- Ma Kết chìa bàn tay nhỏ nhắn ra, trên đó là một cái điện thoại cảm ứng màu đen to, trông rất kiểu cách với lớp vỏ bọc ngoài nhiều hoa văn tinh tế.

Đây là thứ cô tìm thấy trong chiếc áo khoác cũ của Nhân Mã.

Nhân Mã nhìn chiếc điện thoại, dùng cả hai tay cầm nó lên, vân vê mãi nhưng lại cẩn thận, như là cầm một thứ rất trân quý, sau đó lại nhíu mày.

- Tôi không biết nữa.

Ma Kết khẽ nhíu mày. Cô đã kiểm tra kiến thức của anh ta, rất tốt nếu cô không muốn nói là quá hoàn hảo. Chẳng lẽ anh ta chỉ không có kí ức về mọi việc diễn ra xung quanh mình, mà vẫn nhớ được những kiến thức đã học sao? Có gì đó mách bảo cô anh ta đang nói dối, nhưng nghĩ lại thì, anh ta nói dối làm gì chứ? Nếu anh ta có nhà thì ở đây làm gì, mà càng không thể nào là người nghèo được. Cái điện thoại đó rất mắc tiền, không phải ai muốn cũng mua được, vậy mà người này lại có, phải nói, người này quá giàu đi chứ! Việc gì phải lừa cô? Chắc là do cô nghĩ quá nhiều rồi.

Nhận ra mình đang đăm chiêu suy nghĩ trước mặt người khác, Ma Kết không khỏi xấu hổ trước ánh mắt hiếu kì của người đối diện, nhất thời, lớp phòng bị của cô mất đi. Một mùi thơm xộc vào mũi cô, đánh thức hết mọi giác quan khát máu đang ngủ yên của vampire, như là muốn thôi miên chính cô hút máu anh chàng trước mắt này, mùi hương thật sự rất ngon...

Oanh! Ma Kết sực tỉnh! Cô phải bình tĩnh lại! Cô ôm chặt lấy cổ mình, điều hòa hơi thở. Cô không được hút máu người này, hắn ta quá yếu, cô sẽ giết chết hắn ta mất! Ma Kết cố gắng giữ bản thân thật bình tĩnh, cố gắng không nghĩ tới dòng máu thơm ngon, ấm nóng đang chảy dưới da thịt của người con trai đối diện, chối bỏ sự ham muốn, thèm khát của bản thân. Tuy nhiên, cái gọi là bản năng thì không phải muốn chối bỏ là được. Cơn khát mà Ma Kết kìm lại hơn 1 tuần giờ vì chút lơ là không phòng bị của cô mà bị bộc phát, hai cái răng nanh vốn đã được cô che giấu giờ lại lộ ra, khiến cho Ma Kết hoảng sợ.

Nhân Mã đứng đối diện nhìn Ma Kết hết ngượng nghịu cúi đầu xuống rồi lại mở to mắt trân trối nhìn vào khoảng không, giờ lại ôm chặt lấy cổ. Đôi mắt ra vẻ không hiểu gì, anh giơ tay lên, định chạm vào người cô.

- Cô có sao không?

- Đừng chạm vào người tôi!

Ma Kết hất văng bàn tay Nhân Mã, lùi lại. Cô đang cố gắng bảo vệ anh ta. Tuy nhiên, Nhân Mã lại có vẻ như không biết điều đó, khi mà ánh mắt anh hiện rỏ vẻ thất vọng cùng hụt hẫng. Cô cố hết sức lùi lại, tắt thở hoàn toàn để không thể nào ngửi được mùi máu thơm ngon của Nhân Mã nữa. Lưng cô đụng trúng cánh cửa, cô vội vàng quay đi, chạy thẳng ra khỏi phòng, bỏ lại Nhân Mã cùng với ánh mắt thất vọng cùng với chút hoang mang, tay phải cầm chiếc điện thoại, bàn tay trái chơ vơ, cô đơn giữa không khí, cứ giữ như thế từ khi bị Ma Kết hất ra.

Ánh mắt của Nhân Mã nhìn theo cánh cửa vẫn còn mở nhưng người mở nó đã chạy đi, anh không làm gì cả. Chỉ đơn giản là nhìn theo nó, như là chờ đợi một thứ gì đó xảy ra, nhưng lại chẳng có gì xảy ra. Anh đứng đó rất lâu, lâu đến mức anh cũng không biết mình đã như vậy bao lâu, chỉ là, khi Ma Kết gọi anh vào buổi chiều, anh mới giật mình hoàn hồn lại.

~o0o~

Ma Kết ôm chặt cái cổ đang nóng lên như vừa mới bị lửa thiêu chạy thẳng vào phòng, bàn tay nổi đầy gân xanh. Cô há miệng ra hít thở chút không khí, cố gắng kiềm chế cơn khát lại, bàn tay rảnh rỗi quờ quạng đống chai lọ được đặt trên bàn trang điểm thay cho những loại mỹ phẩm cao cấp. Bàn tay nắm được cổ một cái chai nhỏ, bên trong chứa những viên thuốc hình tròn nhỏ, màu đỏ tươi sóng sánh như máu. Khiến cho ai nếu nhìn sơ cũng tưởng là máu cô đặc lại. Tuy nó không phải, nhưng, cũng phần nào giống như thế...

Dốc thẳng ba viên thuốc màu đỏ vào miệng, lấy ngay ly nước đặt sẵn trên bàn uống nhanh vào. Có điều, có lẽ là do uống quá nhanh nên cô bị sặc, ho khan, phun ra một ngụm chất lỏng nóng hổi màu đỏ tươi. Đó không phải là máu của cô mà là huyết đơn!

Loài vampire bọn cô không phải là không có trái tim. Họ hoàn toàn không có ý định sẽ đi giết người vô tội như những gì bọn hunter vu khống. Tuy là đôi khi bọn họ bắt người, nhưng đấy chỉ là những trường hợp hiếm khi họ tìm được dòng máu hiếm mà mình ham muốn, còn bình thường, họ sẽ tự kìm chế cơn khát của mình lại bằng thứ mà họ đã sự dụng rất nhiều công nghệ khác nhau để tạo ra - huyết đơn. Nó được tạo ra từ máu của vampire thuần chủng và loại máu thuần khiết nhất của con người. Mỗi lần, chỉ cần lấy một lít máu thuần khiết, có thể tạo được hàng tỷ viên huyết đơn. Đó là nhờ sự phục hồi máu nhanh đến đáng sợ của vampire thuần chủng. Nhờ vậy mà bọn họ vẫn có thể sống chung với con người mà không có quá nhiều vụ việc xảy ra.

Tuy nhiên, Ma Kết người vã đầy mồ hôi, thở hồng hộc ngã người xuống giường. Tại sao cô chỉ lơ là một chút, liền ngay lập tức nổi lên cơn khát? Lúc này, cô mới nhớ, lần đầu tiên gặp anh, cơn khát của cô cũng xuất hiện, nhưng lúc đó, một phần vì Nhân Mã bị thiếu máu, một phần vì cô vừa uống huyết đơn và một phần, cũng là vì cô cảnh giác hơn nên hoàn toàn kìm lại được. Vậy mà hôm nay... Tuy nhiên, cô ở trong một căn phòng có con người bị chảy máu, cơn thèm khát cũng khó mà nổi lên, vậy mà giờ, cô lại khát máu đến vậy, có khi nào... Máu của Nhân Mã là máu thuần khiết sao?

~o0o~

Canada, lâu đài Santi Clare

Ở trong một căn phòng lớn, người con trai nhíu mày nhìn chiếc điện thoại đang rung lên, trên màn hình là dòng chữ: Cap - Ma Kết.

Cự Giải đăm chiêu nhìn chiếc điện thoại, nãy giờ Ma Kết đã gọi không biết bao nhiêu lần rồi nhưng anh không có tâm trạng để nghe. Việc của hai cô gái vampire đã khiến anh đau đầu lắm rồi, vậy mà Ma Kết cứ gọi điện không biết bao nhiêu cuộc rồi.

Chán nản, Cự Giải giơ tay, ấn nút nghe:

- A lô, có chuyện gì thế?

- Cự Giải! - Ma Kết quát nhẹ - Song Ngư còn ở trong Santi Clare không?

- Còn. Sao vậy?

Cự Giải nhíu máy, giọng Ma Kết hôm nay hơi lạ, hình như đang thở dốc, rốt cuộc là có chuyện gì?

Cự Giải bật máy tính, nối điện thoại vào máy, bàn tay ấn nhanh lên nút loa lớn rồi bắt dầu lướt trên bàn phím, màn hình máy tính màu trắng bỗng nhiên biến mất, chỉ còn lại một mau đen tuyền cùng với những dòng chữ màu vàng như đan chạy đua, kéo dài liên tục trong lúc Ma Kết nói chuyện với anh.

- Cự Giải, nghe tôi nói cho kĩ, cậu bằng mọi giá phải bảo về Song Ngư!

- Hả? - Bàn tay trên bàn phím chợt dừng lại - Cậu đang nói gì vậy hả?

- Song Ngư chính là người cuối cùng! Cô ấy là mảnh ghép cuối cùng, tôi vừa nhìn thấy một ảo ảnh, có lẽ sắp tới sẽ có chuyện xảy ra ở lễ đính hôn, nhớ phải bảo vệ Song Ngư thật cẩn thận!

Cự Giải im lặng không trả lời, tay phải ấn phím "enter".

Màn hình vi tính lại được thay đổi, lúc này là một bản đồ, còn chấm đỏ đang nhấp nháy trên màn ảnh là Ma Kết. Cự Giải nhíu mày, Ma Kết đang ở New York? Ánh mắt anh nhìn tọa độ của căn biệt thự lớn của Ma Kết, nhanh chóng ghi nhớ lại nhưng rồi lại chú tâm nhìn một thứ khác trên màn hình...

Ma Kết đang làm gì với....

Đôi mắt Cự Giải mở to đầy ngạc nhiên và sợ hãi, không thể nào!

- Cự Giải, có nghe tớ nói không đấy?

- Ma Kết, nhà cậu có ai không?

- Hả?

Ma Kết ở đầu dây bên kia ngạc nhiên, sao tự nhiên lại hỏi về vấn đề này? Chẳng lẽ có gì không ổn sao?

- Lập tức bay đến Pháp đi! Ngay ngày mai! - Cự Giải nói một cách gấp gáp rồi nhanh chóng tắt điện thoại, không nói thêm câu nào.

Anh tháo pin ra khỏi điện thoại, bắt đầu vùi mình vào chiếc máy tính, bàn tay thon dài tiếp tục uốn lượn trên bàn phím. Anh làm việc rất lâu nhưng trong đầu anh luôn luôn vang vọng những câu nói của Ma Kết.

"Bằng mọi giá phải bảo vệ Song Ngư"

"Song Ngư chính là người cuối cùng!"

Hết hồi 1: Tia sáng đầu tiên

Người cuối cùng - Song Ngư​


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.