(12 Chòm Sao) The Vampire's Legend

Chương 16: Chương 16




Chương 16

- Muốn nghe tin tốt hay tin xấu?- Cancer mỉm cười bất đắc dĩ nhìn cả bọn khi họ đã ra khỏi hầm và đang thả cơ thể xuống những chiếc ghế lông cao cấp.

- Cứ nói đi.- Libra mệt mỏi phẩy tay.

Anh chẳng còn hơi sức đâu nữa mà để ý, cứ nghe hết để còn biết cách xử lí. Hơn nữa, anh liếc về phía Taurus, Taurus có vẻ như đã dễ chịu hơn và đồng ý hợp tác với Cancer rồi. Nếu như vậy thì với hai con người tài năng này cộng với cả Song Hoàng, anh và Aquarius, anh không tin là sẽ có chuyện gì không giải quyết được.

- Tin tốt là, Leo đã có dấu hiệu sự lan tỏa của độc tố chậm lại.- Cancer liếc nhìn Song Hoàng đang thở phào nhẹ nhõm- Nhưng tin xấu là, Aries trốn rồi!

- CÁI GÌ?- Libra đứng bật dậy, gào lên- Sh*t!

Anh rút lại lời nói của mình, chắc chắn có chuyện mà anh có thể sẽ không giải quyết được, đó chính là chuyện về Aries.

Libra lập tức rời khỏi lâu đài của Taurus, giang rộng đôi cánh xanh thẳm như đại dương bay trên bầu trời, quay lại lâu đài của gia tộc Minlery Queen. Anh không biết Aries nắm thông tin ở đâu mà lại có thể trốn đi nhưng nghĩ lại thì trước khi đi Cancer đã thông báo cho Scorpius rằng Leo đang trúng độc, tuy không nói rõ nhưng cũng đủ khiến cho cô ta quên mất nhiệm vụ của mình là canh chừng Aries, lo đi chăm sóc Leo nên mặc dù có được kết quả là độc tố đã ngừng lan ra nhờ những loại thảo dược quý hiếm của cô ta nhưng lại tạo điều kiện cho Aries trốn đi. Chết tiệt!

"Xoảng"- Cánh cửa kiếng phòng Libra vỡ nát, và người làm vỡ nó là anh.

Libra dùng đôi cánh rộng che chắn cho bản thân đồng thời phá cửa, đôi cánh của anh ngay khi vào phòng từ từ nhỏ lại và biến mất để anh nhẹ nhàng đáp xuống những mảnh thủy tinh đó nhưng đôi mắt anh chẳng buồn quan tâm. Đôi mắt lạnh lùng ấy hiện tại chỉ chú ý đến người con gái đối diện, kẻ đã tạo cơ hội cho Aries bỏ trốn-Scorpius.

Scorpius ngồi trong căn phòng, run rẩy nhìn Libra. Cô không có sức mạnh sát thương, cô sẽ chết chắc nếu Libra muốn giết cô và theo như ánh mắt đáng sợ đầy giận dữ ấy thì đúng, hắn ta sẽ giết cô, và cô biết lí do tại sao. Cô cố gắng giương đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn, cố tỏ ra rằng mình không sợ hắn ta nhưng cả cô và hắn đều biết rõ rằng cô đang sợ hãi.

Libra giơ bàn tay trái hơi co lại, ngửa ra, những viên pha lê nhọn hoắc được làm bằng băng xuất hiện, lơ lửng trong sự điều khiển của anh. Anh phẩy nhẹ bàn tay, những cột băng lao thẳng vào người cô.

Libra nhìn Scorpius, nụ cười giễu cợt được vẽ trên môi. Anh không quan tâm cô có phải là người được bọn họ bảo vệ hay không nhưng anh sẽ không bao giờ để yên cho những người đã tạo cơ hội cho cô trốn thoát, kể cả có là cô ta đi chăng nữa, kẻ đó vẫn phải nhận hình phạt của mình.

Scorpius sợ hãi nhắm chặt mắt lại, không dám tiếp tục nhìn vào những viên pha lê lấp lánh được mài giũa đang lao thẳng về phía cô.

"Vù..."- Một cơn gió lạnh thổi đi những thứ vũ khí nguy hiểm ấy trong tích tắc.

Cơn gió như có sương mù mờ đục rồi lại từ từ hợp lại thành một con người. Người duy nhất điều khiển được gió và có thể tự do đi lại ở đây-Aquarius.

Libra mở to mắt nhìn con người trước mắt, người này có thể tới Minlery Queen nhanh hơn cả anh nhưng rồi nghĩ lại, bản thân đã là gió thì tốc độ liệu có còn là vấn đề? Libra hừ lạnh. Coi như cô ta gặp may.

- Tôi giao cho cậu.- Nói rồi, anh quay ra.

Đôi cánh xanh vùng ra từ lưng anh mạnh mẽ rồi vỗ cánh thật mạnh đưa cơ thể Libra bay lơ lửng trên không trung. Anh liếc mắt nhìn Scorpius đến giờ vẫn đang nhắm chặt hai mắt còn Aquarius ngẩng đầu lên nhìn anh, đôi mắt như muốn nói rằng đã hiểu. Được, Libra công nhận bản thân mình có hơi hồ đồ khi định ra tay với Scorpius vì dẫu sao Scorpius đóng vai trò rất quan trọng trong hiệp ước hòa bình của họ và coi như đây là một cơ hội cho Aquarius. Có lẽ hắn ta sẽ tìm mọi cách để Scorpius tha thứ nhưng Aquarius rất khó hiểu, anh không hiểu hắn ta nghĩ gì nhưng đây là một cơ hội trời cho hắn ta nên bản thân anh cũng có phần nào hi vọng hắn ta sẽ tìm cách nắm bắt nó. Còn bây giờ, anh quay đầu nhìn thẳng về phía trước, đã ra khỏi lãnh thổ biên giới của anh rồi, đi tìm con ngốc đó thôi!

Libra chắp hai tay lại, ngón áp út cùng ngón trỏ hai tay co lại úp vào nhau khẽ niệm chú. Một chú thuật kìm hãm mà anh cài vào người Aries từ rất lâu, thuật liên thông tâm thể.

- Đi!

Anh hô lên và ngay lập tức, cả cơ thể anh biến mất và hiện ra ở một vị trí khác mà ở nơi này, anh có thể nhìn rõ hình ảnh của một cô gái với chiếc đầm trắng muốt cùng đôi cánh xanh nhạt rũ xuống đang rơi tự do trên bầu trời. Một bên cánh của cô gái được băng lại bằng những dải băng trắng lỏng lẻo nhưng đủ để chứng minh cánh cô gái này đã bị gãy.

- Chết tiệt!- Libra lao về phía cô gái, giang rộng hai tay bắt lấy cô và ôm chặt vào lòng.

~o0o~

Scorpius vẫn nhắm chặt mắt, tiếp tục chờ đợi những cơn đau thấu xương từ thứ vũ khí nguy hiểm của Libra trong vô vọng mà không hề để ý thời gian đã trôi qua, cho đến khi một bàn tay ấm áp chạm vào má cô.

Aquarius nhìn Scorpius. Cô vẫn xinh đẹp với khuôn mặt sắc xảo mà anh không thể nào quên kể cả trong giấc ngủ. Cô gái trước mặt anh, cuối cùng anh đã có thể đứng trước cô rồi. Sự nhớ nhung da diết khiến cho trong lòng Aquarius dấy lên ham muốn được chạm vào cô, ôm chặt cô trong vòng tay của mình, thủ thỉ với cô về nỗi nhớ và sự buồn bã đã đeo đuổi anh bao nhiêu thế kỉ, mơn man lên làn môi đỏ mọng kể cho cô nghe về sự ấm áp và mềm mại của làn môi cô, kể cho cô nghe về hình ảnh tươi đẹp của cô trong kí ức anh, nụ cười như bông hoa lưu ly nở rộ kiều diễm, hôn lên đôi mắt sáng như sao trời mà anh luôn mơ thấy trong những cơn mơ...

Trước khi lí trí của Aquarius kịp ngăn cản, trái tim anh đã chủ động đưa bàn tay áp lên bầu má cô, cô mở mắt, anh giật mình. Anh trân trối nhìn cô, bao cảm xúc, ham muốn vừa sục sôi trong cơ thể vừa nãy như chực biến mất, để lại cho anh hình ảnh cô đẫm nước mắt nhìn anh, cái hình ảnh mà anh đã cố gắng quên đi lại hiện lên thật rõ nét như thể nó vừa được xảy ra và anh đang tận mắt nhìn nó, thêm một lần nữa. Aquarius cảm giác như có một cái gì đó nghẹn ứ nơi cổ họng khiến cho anh không tài nào cất lời được, chỉ có thể đáp lại án mắt thất thần của cô bằng đôi mắt sâu thăm thẳm đầy tình cảm nhưng cũng đầy sự hối hận và tội lỗi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.