- Không có lệnh của ta, không kẻ nào được thả cô ta ra. Nếu cô ta trốn thoát, tự dâng đầu các ngươi đến.- Libra khoác lên người chiếc áo khoác đen bước ra ngoài, giọng nói vô cảm vang lên truyền mệnh lệnh cho hàng người đang quỳ đó.
- Vâng.- Ông quản gia cúi đầu- Chủ nhân...
- Cái gì?
Bước chân đều đặn dừng lại. Libra không quay người lại nhưng giọng nói lại như ma quỷ đe dọa tính mạng ông khiến ông không khỏi run lên.
- 57 vị khách đã tới và đang nghỉ trong dãy phòng khác phía Tây, nên làm thế nào ạ?
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh không dám thở ra. Phải nói thật, họ quá sức ngưỡng mộ lão quản gia đi, lúc chủ nhân đang giận dữ như vậy, mặc dù hai chân đang run rẩy nhưng vẫn nói về buổi đính hôn. Lão già à, hôn thê của chủ nhân đã bỏ trốn đấy! Chủ nhân đã đi bắt cô gái ngu ngốc đó về, lệnh không được để cô ta trốn đi, vậy mà ông còn dám nói về vấn đề này với chủ nhân sao?
Trái ngược với sự lo lắng cùng những tưởng tượng của bọn người hầu, Libra chỉ chầm chậm quay đầu lại, liếc nhìn ông quản gia đang cúi đầu, đôi mắt được giấu dưới hàng lông mày rậm rồi lại quay đầu lại, bước tiếp.
- Năm ngày nữa, vẫn diễn ra bình thường.
- Vâng.- Ông quản gia thở hắt ra, cúi gập người xuống rồi như nhớ ra gì đó, ông nói tiếp- Công chúa đã đến rồi ạ.
"Cộp"
Tiếng giày mạnh mẽ đập xuống sàn, trái ngược hoàn toàn với âm thanh nhẹ nhàng từ lúc Libra vừa mới đi ra. Đôi mắt anh thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên nhưng rồi lại nhanh chóng được giấu nhẹm đi.
- Ta biết.
Để lại Aries trong phòng, Libra bước nhanh ra ngoài, tiến về nơi được chuẩn bị riêng cho Capricorn mà anh đã dặn dò ông quản gia, khu phòng nghỉ phía Nam, nơi chỉ có quý tộc cao quý được sự cho phép của anh mới có thể bước vào.
Libra đi vào khu nhà, bước chân trầm ổn bước ngay về phía căn phòng đang sáng đèn. Tuy không hề tạo ra âm thanh nào nhưng người bên trong vẫn biết.Tiếng cười khanh khách của người bên trong căn phòng làm cho khu nhà cổ như nhộn nhịp hơn.
- Anh còn không vô đây?- Giọng nói trẻ trung, vui vẻ thúc giục Libra.
Anh từ từ bước vào, cúi đầu chào Ara rồi ngồi xuống, vừa ngồi xuống, khuôn mặt tươi cười của Capricorn liền trở nên vui tươi hơn, hớn hở hơn, đôi tay ngọc ngà nhanh chóng rót ra chiếc ly sứ được chạm trổ tinh xảo với những viên pha lê xa hoa. Màu nâu nhạt của trà cùng với làn khói trắng đục bốc lên nghi ngút. Tuy nhiên, trong đôi mắt của cô gái lại là sự tức giận và thăm dò.
- Có gì nói thẳng đi?- Libra nhìn rất rõ biểu cảm thật sự của cô, cầm lấy ly trà.
Đôi môi tao nhã nhấp một ngụm, hơi đắng.
- Anh cố tình?
Capricorn vẫn tươi cười, cô dùng hai tay bưng chén trà lên, thổi nhẹ, làn hơi trắng bay theo hướng thổi của cô, bay về cột khói trên tách trà của Libra.
- Về chuyện gì?
Libra mỉm cười, tay trái cầm lấy chiếc muỗng bạc được khắc hình con chim đại bàng múc một ít đường vào tách trà nhạt màu.
- Scorpius.
- Hửm?- Libra không nhìn cô, đôi mắt chăm chú vào tách trà của mình, tay vẫn dùng muỗng khuấy đều- Có sao?
Anh đang muốn cô tự nói ra? Capricorn cười lạnh, tốt nhất anh ta nên cho cô một lời giải thích rõ ràng. Nếu không, cô chắc chắn là mình sẽ phá nát tòa lâu đài này.
Libra mỉm cười nhẹ nhưng lúc này, đôi mắt anh đã ngước lên, nhìn vào đôi mắt của Capricorn. Cả hai dựa vào đôi mắt của mình liên tiếp công kích đối phương, chẳng hề quan tâm đến Ara đã biết ý bỏ đi từ lúc nào.
Capricorn nhướng mày nhìn anh, muốn đấu mắt với cô? Đôi mắt long lanh trừng lên, kèm theo ngọn lửa giận vừa được anh thổi bùng, hàm ý đe dọa rất mãnh liệt như muốn nói, nếu Libra không nói rõ ràng thì cô sẽ xử lí anh khiến cho Libra không tự giác đổ mồ hôi lạnh.
- Tại sao cô nghĩ như vậy?- Libra nhếch mép cười- Bằng chứng đâu?
Cho dù có chút ngạc nhiên với điệu bộ của cô gái trước mặt nhưng Libra là ai chứ? Anh là người đứng đầu gia tộc Minlery Queen, một trong bốn gia tộc lớn nhất trong giới quý tộc hoàng gia vampire, làm sao anh có thể dễ dàng sợ hãi đến thế được?
- Anh muốn có bằng chứng? Được thôi!
Cô trừng mắt dữ tợn hơn nhìn anh, khuôn mặt đỏ lên vì tức giận.
- Anh đã có tính toán với Cancer từ trước, yêu cầu Cancer mang theo Scorpius đến đây rồi bỏ đi vì một lí do gì đó mà tôi không rõ là có thật hay là do ânh bịa ra, rất-tình-cờ để cho tôi và Aquarius nhìn thấy Scorpius, mà không, để cho tôi nhìn thấy Scorpius. Ngay từ đầu, anh đã có ý định để cho tôi gặp chị ấy, nhưng anh cũng biết chị ấy sẽ lập tức chạy đi nếu gặp tôi hay Aquarius.
Hay! Libra cười thầm trong lòng, quả không hổ danh. Chỉ tiếc cho Capricorn là cô không hề hay biết đến việc anh chưa kịp bịa ra cái cớ nào thì Cancer đã chạy tới lâu đài của Taurus, anh chưa kịp làm gì thì Song Hoàng đã mang cháu gái của hoàng đế tới đây, nói cô ta bị trúng độc tố Wie số hai. Nếu cô gái trước mặt anh biết được việc đó, cô ấy sẽ suy nghĩ như thế nào đây?
Nghĩ vậy, khóe môi của Libra vô thức cong lên.
- Anh cười đểu cái gì?
- Không có gì, chúng ta tiếp tục đi. Vậy, cô nghĩ tại sao tôi phải làm như vậy? Tôi có lợi gì? Đừng quên, Cancer là thương nhân, tên đó sẽ không bao giờ chọn thứ có thiệt hại hay không đem lại lợi cho bản thân để giúp đỡ đâu.
- Vì vậy nên hắn ta mới hợp tác với anh!- Capricorn không cần suy nghĩ, lập tức đáp lời- Vì hắn ta biết nếu hợp tác với "Cáo đêm" sẽ có lợi hơn là hợp tác với hoàng tộc chúng tôi! Không có người bạn hay kẻ thù nào là vĩnh viễn, rất có thể anh sẽ trở mặt với Taurus bất kì lúc nào, đó là lí do khiến cho anh phải tìm cách để thu phục nhân tài về với mình.
Tốt lắm!
Khóe miệng của Libra tiếp tục được nhếch cao lên.
Biết được anh là Cáo đêm thì Capricorn cũng chẳng tầm thường gì. Anh thấy rất rõ, Capricorn đang phô bày ự sắc xảo của mình ra để đe dọa anh, nhưng tiếc cho cô, càng thể hiện chỉ càng làm anh muốn chiêu mộ cô đứng dưới trước của mình.
- Anh biết tôi và Aquarius đang đứng ở phía trung lập, chính vì vậy mới muốn lôi kéo chúng tôi bằng cách cho chúng tôi gặp Scorpius. Anh biết chỉ cần gặp chị ấy, chúng tôi sẽ làm bất cứ thứ gì anh yêu cầu.
Tuyệt vời!
- Nếu có chị ấy, Aquarius chắc chắn sẽ đứng về phía anh, Taurus cũng sẽ không dám đụng vào anh, còn tôi thì anh chắc chắn rằng chỉ cần có thể gặp chị ta, thần quan tương lai nắm vận mệnh- Spirit là tôi sẽ quy phục anh!
Hoàn hảo!
Libra cười ra tiếng, cười khùng khục, nụ cười đầy ma mị, thách thức và thỏa mãn.
Tốt lắm! Qủa nhiên anh không hề nhìn nhầm. Cô gái này có cái đầu rất tuyệt vời! Chỉ tiếc là nó còn hơi non nớt. Không sao! Chim con không thể nào vừa tập bay đã thành đại bàng, anh vẫn còn nhiều cơ hội để đào tạo cô.
- Ồ cô gái nhỏ, cô nói đúng đấy!- Libra nhếch mép cười, thừa nhận- Vậy chúng ta sẽ nói chuyện chính chứ?
- Anh còn gì để nói?
Capricorn khinh thường nhìn anh. Chút tự mãn nhỏ nhoi trong cơ thể như bám được thuốc tăng trưởng, không ngừng khuếch tán trong thâm tâm cô khiến cô nhất thời coi thường người đối diện.
- Rất nhiều là đằng khác chứ!- Libra vẫn giữ nguyên nụ cười- Chẳng hạn như việc cô chị gái yêu quý của cô đã chạy đến châu Á chẳng hạn?
- Cái gì?
Capricorn đứng bật dậy! Đôi mắt mở to, trân trối nhìn Libra thoải mái mỉm cười, từ từ uống trà, đôi mắt an nhàn ngắm nhìn khuôn mặt ngạc nhiên thất thần của cô.
- Vậy...- Libra cầm lấy chiếc muỗng, khuấy ly trà- Cô có muốn ngồi xuống, bỏ chút thời gian đàm phán với tôi không?
Đôi mắt cô hiện tại rất phức tạp, cả người đối diện cũng vậy, cô không tài nào đoán ra được ý nghĩ của hắn. Cắn môi, hai lòng bàn tay đã thấm đẫm mồ hôi từ lúc nào nắm chặt gấu váy, từ từ ngồi xuống.
Libra mỉm cười hài lòng. Vậy là anh sắp nắm được Capricorn rồi, ngày ấy sẽ không còn xa nữa đâu.