Capricorn có cảm giác như mình đã ngủ một giấc rất dài, dài đến nỗi cô không tài nào nhớ được mình đã ngủ bao lâu, hay chuyện gì đã xảy ra trước đó. Khi đôi mắt tím xinh đẹp mở ra, cô cũng không thể nào nhớ lại được tất cả mọi chuyện ngay được. Chỉ là… Cô có cảm giác rất khó chịu nơi lồng ngực.
Cẩn thận ngồi dậy, đôi mắt tím lung linh như được điểm xuyết thêm ánh sáng qua ánh lửa phập phồng của ngọn lửa yếu ớt nơi lò sưởi chậm rãi lướt nhìn xung quanh.
Đây hiển nhiên không phải là nơi ở của cô, hay của bất cứ ai mà cô quen thuộc… Thế nhưng, tại sao cô lại ở đây? Lúc này, trong đầu Capricorn mới bắt đầu xuất hiện những hình ảnh đan xen nhau, về những chuyện xảy ra tại biệt thự của cô, về kẻ bí ẩn đã đánh ngất cô, về giấc mơ ấy, về Sagittarius…
Cảm giác lạnh lẽo bỗng nhiên đi khắp người cô. Cái cảm giác đau đớn lúc bị tên lạ mặt kia đánh ngất như vẫn còn, từng cơn nhói đau sau giấc mơ và cả khoảng thời gian ở trong nơi lạnh lẽo đó như những chiếc đinh nhọn hoắc ghim vào lòng của cô.
Khẽ đưa tay lên má, Capricorn có cảm giác như cái tát trời giáng cô nhận được lúc đó không phải là mơ, mà là sự thật, và cả… Giọng nói của Sagittarius…
Đôi mắt của cô nhuốm một màu ảm đạm.
Thế nhưng, cô cũng không thể cứ ngồi đây được. Đặc biệt là khi tỉnh táo thế này.
Cô phải gặp Cancer!
Mặc dù giấc mơ đó đã khiến cho cô sợ hãi và mất tự chủ, nhưng lúc này cô biết rất rõ rằng giấc mơ đó chính là một chìa khóa quan trọng. Giấc mơ của Capricorn đã giải đáp được rất nhiều thứ và Cancer cần phải biết! Trước khi có bất cứ chuyện gì xảy ra, cô phải ngăn bọn họ lại và cứu cô gái kia! Cô ta chính là mấu chốt của vấn đề. Đúng vậy, chỉ cần cô gái đó… Tuy nhiên, trước hết, cô phải thoát khỏi nơi này và liên lạc với Ara.
Capricorn dường như đã quá vui sướng khi nhận ra được tầm quan trọng của giấc mơ đó. Thế nhưng cô lại quên mất việc cô đã bị một kẻ lạ mặt đánh ngất. Và hiển nhiên họ sẽ không để cô muốn làm gì thì làm khi đã bắt cô tới đây.
Ngay khi bàn tay thon dài vừa chạm vào cánh cửa, nó đột nhiên mở ra.
- Sagittarius? - Capricorn ngạc nhiên nhìn người trước mặt.
Nhất thời, trong đầu cô hiện lên những hình ảnh khác nhau. Từ hình ảnh ngô nghê của anh lúc vừa tỉnh lại trong nhà cô cho tới bóng dáng mỉm cười của anh hôm cô đi, rồi cô lại bất chợt nghĩ đến kẻ lạ mặt đã tấn công cô và cả giọng nói quen thuộc ngày đó…
Đôi mắt Capricorn bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, phẳng lặng như mặt nước hồ thu.
Cô đưa bàn tay lên, chạm vào làn da lạnh lẽo trên gương mặt Sagittarius, cất giọng hỏi:
- Anh đã nhớ lại rồi sao?
Đáp lại cô, Sagittarius gật đầu, bàn tay to lớn của anh giơ lên, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đang chạm vào má anh, khẽ kéo tay cô đặt lên môi mình…
- Sagittarius… - Capricorn không hề có ý định rút tay lại, cô chỉ nhìn anh - Anh là ai?
Thế nhưng, lần này, Sagittarius đã lựa chọn lờ đi câu hỏi của cô. Anh áp bàn tay mềm mại của cô lên môi mình, rồi lại kéo tay cô đặt lên khuôn mặt anh. Như thể anh đang muốn cô hãy chạm vào, hãy khắc sâu trong tim khuôn mặt của anh, và đừng bao giờ quên nó.
Đôi khi, chúng ta không cần phải nói trực tiếp những gì chúng ta muốn, vì họ đã hiểu được điều đó. Cũng như có lẽ Capricorn đã nhận ra được sự khác lạ trong tính cách của Sagittarius và cả cách hành xử của anh.
Vì lẽ đó, cô đã im lặng và chờ anh.
Sagittarius đưa bàn tay cô chạm đến vầng trán cao, rộng của anh bị che khuất bởi mái tóc lòa xòa, lại đưa bàn tay cô lướt qua đôi mắt khép hờ mệt mỏi, rồi lại dẫn dắt tay cô đi tới sống mũi cao của anh, để rồi đặt tay cô lên hai má của anh. Mãi đến khi đã đưa bàn tay của Capricorn chạm đến từng đường nét trên khuôn mặt mình, anh mới lần nữa đặt bàn tay của cô lên môi mình, hôn khẽ vào lòng bàn tay của cô rồi đưa tay cô rời khỏi khuôn mặt mình.
Capricorn không nói gì cả, chỉ im lặng đứng nhìn anh.
Cô nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm của anh như đang chứa đựng một nỗi niềm nào đó, lớn lao mà đặc biệt, nhưng đồng thời cũng bí ẩn, khiến cho cô nhất thời không biết anh đang nghĩ gì.
- Sagittarius… Anh là ai?
Capricorn lặp lại câu hỏi một lần nữa, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trầm lặng của anh.
Cô có cảm giác như anh là một người hoàn toàn khác, không phải là Sagittarius vui vẻ, hòa đồng, quan tâm đến người khác như cô đã biết, mà là một con người trầm lặng, nguy hiểm và mưu mô. Thế nhưng, cho dù là vậy, cô vẫn muốn biết anh là ai, dù cô đang có cảm giác sẽ hối hận vì đã cứu anh sau khi biết anh là ai, và mối quan hệ của họ sẽ đi vào ngõ cụt…
Và Sagittarius cũng nghĩ như cô.
Anh sợ hãi cái suy nghĩ sau khi Capricorn biết anh là ai. Có lẽ cô sẽ sợ anh, sẽ kinh tởm anh và muốn lập tức rời khỏi nơi này. Thế nhưng, cô vẫn muốn biết.
- Tôi là Whitesell Arthur Declant Sagittarius.
Capricorn ngay lập tức lùi lại.
Whitesell Arthur là gia tộc đứng đầu của thể giới người thú, có sức mạnh kinh hồn được cho là mạnh mẽ ngang với vampire. Là gia tộc người thú duy nhất có khả năng biến đổi thành bất cứ loài vật nào mình muốn và cũng đồng thời là loài đáng sợ nhất khi thu phục được tất cả loài người thú trên thế giới này. Người đứng đầu của gia tộc này là một con người cực kì mạnh mẽ và bí ẩn. Đến tận bây giờ, không một ai có thể điều tra ra được người đứng đầu của Whitesell Arthur. Thế nhưng, vẫn có một dấu hiệu giúp chúng ta tránh xa dòng dõi đứng đầu này, đó chính là tên lót Declant - Tên lót của nhánh mạnh nhất, thiện chiến nhất, dẫn đầu gia tộc Whitesell Arthur.
Cả giới vampire đều biết, người đứng đầu người thú và hoàng đế của vampire đã bắt tay hợp tác, để cả hai gia tộc sống yên bình mà không tổn hại nhau nhưng ai cũng biết, tham vọng làm chủ thế giới của gia tộc Whitesell Arthur là cực lớn. Nếu không, họ đã không ép buộc được tất cả các tộc người thú khác quy hàng, lui về đứng dưới trướng của họ. Vì thế, hoàng đế Vampire lẫn thần dân của mình trên khắp thế giới đều không muốn đối đầu trực diện với họ. Không phải vì sợ hãi họ, mà là vì muốn bảo toàn sinh mạng cho các vampire.
Vào lúc hoàng đế của vampire và người đứng đầu gia tộc Whitesell Arthur kí kết hiệp ước hòa bình, loài vampire đang chịu một tổn thất nặng nề về số lượng vampire còn sót lại trên thế giới. Thế nhưng, cho dù là vậy, vampire vẫn đủ sức quét sạch gia tộc Whitesell Arthur, chỉ là chắc chắn sẽ phải chịu một tổn thất cực kì lớn và có lẽ sẽ là quá lớn đối với người dân của mình.
Vì vậy, người đứng đầu gia tộc Whitesell đã dựa vào điều đó, đề ra hiệp ước hòa bình với hoàng đế của vampire. Và hiển nhiên, hoàng đế vì lợi ích của thần dân, đã chấp thuận.
Nhờ hiệp ước hòa bình đó, gia tộc Whitesell Arthur và vampire đình chiến. Vampire không bị thiệt hại về số người, Whitesell Arthur có thể tự do tung hoành.
Thế nhưng, ai cũng biết rõ, gia tộc Whitesell Arthur là một gia tộc thiện chiến. Và việc có thể khiến cho loài vampire đi đến nguy cơ diệt vong đã chứng minh rất rõ điều đó. Vì vậy, khi đứng trước một người thuộc nhánh đứng đầu của Whitesell Arthur, chỉ có những người mạnh mẽ như Taurus, Cancer,… mới có thể đánh bại họ. Còn Capricorn, vốn chỉ là một vampire có sức mạnh tâm linh, và sức chiến đấu thì yếu đến mức luôn phải có Ara bảo hộ thì làm sao có thể đối chọi với gia tộc này, nói chi là nhánh chính.
Vì vậy, ngay sau khi nghe tên anh, sự sợ hãi lập tức bao trùm Capricorn.
- Mistami Sessle William Capricorn, em sợ tôi sao?
Giấu đi sự thất vọng trong đáy mắt, Sagittarius trào phúng nói.
Câu hỏi này khiến cho Capricorn sợ điếng người. Sagittarius biết cô là ai.
Gia tộc Whitesell Arthur không công khai tên thật của mình cho nhiều người, vì vậy, cho dù nhìn thấy chiếc vòng bạc mang khắc W.A.D.Sagittarius, cô cũng không bao giờ nghĩ đó chính là người của Whitesell Arthur hay thậm chí là nhánh Declant. Thế nhưng, với cái tên Capricorn, chẳng khó khăn gì khi nghĩ đến công chúa của loài vampire.
Và… Có lẽ, cũng chính vì thế nên Sagittarius mới đến gặp cô!
Capricorn cảm giác như mình đang bóp chặt trái tim của mình khi nhận ra điều đó, theo cách đau đớn nhất.
Đột nhiên Capricorn hiểu ra.
Nếu cô không phải là Mistami Sessle William Capricorn, con gái cưng của hoàng đế Vampire, Sagittarius sẽ không bao giờ đến gặp cô. Sẽ không bao giờ… Vì cô không có giá trị để anh ta lợi dụng. Và…
Đôi mắt Capricorn mở to như nhận ra điều gì đó!
- Kẻ đã đánh ngất tôi lúc đó chính là anh?
Sagittarius gật đầu.
- Anh là người xích tôi lại lúc đó? Anh đã để tôi chịu cái tát đó?
Sagittarius lại gật đầu.
Đôi mắt của Capricorn lúc này đã đỏ lên, những giọt nước mắt sóng sánh như chực trào.
- Anh bắt tôi tới đây vì tôi có lợi cho gia tộc Whitesell Arthur? Vì tôi là công chúa duy nhất của loài Vampire?
Lần này, Sagittarius đã suy nghĩ rất lâu. Sự chần chừ của anh đem lại hi vọng cho Capricorn, như một giọt nước ngọt mát lành giữa sa mạc, như đốm lửa nhỏ trong mùa đông lạnh giá. Tuy nhiên, giọt nước ấy rồi cũng sẽ bị cái nóng sa mạc làm cho khô cạn, đốm lửa nhỏ bé cuối cùng thì vẫn bị gió rét mùa đông làm cho tắt ngúm.
- Đúng.
Chỉ một tiếng, một từ, và tất cả mọi hi vọng của Capricorn đã sụp đổ.
Từ bàn tay cô hiện lên những phiến băng nhỏ, nhọn hoắc và sáng lấp lánh, theo đôi mắt chứa đầy giận dữ của cô phóng về phía Sagittarius. Hai tay cô dường như lạnh buốt vì hơi băng nhưng cô vẫn không muốn dừng lại, cứ thế, tạo ra những khối băng sắc nhọn nhất như muốn giết chết anh.
Thế nhưng, không có bất kì thứ gì chạm được đến Sagittarius khi mà các phiến băng của cô mỗi lần sắp chạm được anh lại đột ngột chạm phải một bức tường trong suốt thiêu đốt tất cả. Sức mạnh của Capricorn không có khả năng làm hại Sagittarius, dù chỉ là xây xát một chút cũng không.
Đến khi cả cơ thể dường như bị sự mệt cùng với hơi lạnh của băng đông cứng lại, Capricorn mới từ bỏ. Tận đến lúc này, cô mới nhận ra được, mình không phải đối thủ của anh.
Chưa bao giờ Capricorn cảm thấy hối hận như lúc này. Giá như cô không tin anh đến vậy, giá như cô cẩn thận hơn, giá như… cô không cảm mến tính cách thẳng thắn và tốt bụng của anh lúc trước. Thế nhưng, tất cả đã quá muộn. Cô đã bị bắt về đây, trở thành một con tin, một con chốt thí của hắn ta và cho gia tộc Whitesell Arthur, và tất cả những chuyện này sẽ không xảy ra nếu như cô không cứu người này vào lúc đó. Cô chỉ cần mặc kệ hắn, và tiếp tục hưởng thụ cuộc sống bất tử tự do tuyệt vời của mình…
Capricorn dùng cả hai tay ôm lấy khuôn mặt của cô, tự hỏi bản thân mình rằng: Tại sao lại như thế này? Tại sao mình lại bất lực đến thế này…
Hai hàng nước mắt lăn dài trên má Capricorn không thể nào ngừng được, và Sagittarius cũng không có ý định làm phiền cô. Anh chỉ đứng đó, lặng yên quan sát sự tuyệt vọng đến cùng cực của Capricorn, nhìn cô gái mà anh từng muốn bảo bọc khỏi mọi sự nguy hiểm đau đớn, khóc lóc vì những gì anh đã gây ra.
Có những lúc, anh đã đưa tay ra, suýt không kìm được mình mà chạy lại ôm lấy cô. Thế nhưng, có một thứ gì đó ngăn anh lại, và bàn tay trống rỗng của anh dừng lại trước không trung, lưỡng lự một chút rồi lại rút về.
Sự bất lực đó của hai người, có bao nhiêu là đau khổ, có bao nhiêu là dằn vặt, có bao nhiêu là hối hận?
~o0o~
Vốn là San định để cho phần này vs phần của Song Ngư hợp lại làm chương 40. Có điều lúc viết thì ý tưởng ra tùm lum quá, với lại thấy Capricorn đó h cũng ít đất diễn Nên quyết định để toàn bộ chương 40 cho ẻm, em Song Ngư sẽ xuất hiện vào chương 41 và dĩ nhiên cũng chỉ có một mình ẻm thôi
Sắp tới (Phần 2) thì Scorpius, Aquarius, Virgo sẽ chìm xuống nhé mọi người Capricorn và Song Ngư sắp tới thời đại hoàng kim