Sau chiến thắng lịch sử của Đội tuyển U23 Việt Nam tại bán kết, tôi vẫn còn xúc động. Cho đến bây giờ, nhiều người vẫn chưa thể tin được vào chiến thắng này của U23 Việt Nam. Một chặng đường dài, một chặng đường đầy cảm xúc. Đó là cảm giác của tôi, 3 ngày về trước.
Nhưng, cho đến giờ phút này (19h28 ngày 27 tháng 1 năm 2018) những giọt nước mắt của tôi chưa thể ngừng rơi.
Ngày 11 tháng 1, ngày đội tuyển U23 Việt Nam ra quân, có mấy ai tin Việt Nam mình sẽ đi xa được đến mức này? Có mấy ai tin họ sẽ tạo ra được địa chấn làm rung chuyển địa cầu như thế này? Đễn cả Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) còn không thể tin được. Họ đã đặt vé máy bay cho Việt Nam về nước vào ngày 18 tháng 1, tức là một ngày sau khi vòng bảng kết thúc.
Và đúng như mọi người đã dự đoán, U23 Việt Nam đã thất thủ 1-2 trước U23 Hàn Quốc. Nhưng, chính điều này cũng làm bao nhân dân, bao nhà báo Việt Nam bất ngờ. Lối chơi của U23 Việt Nam đã được thay đổi. Họ chơi hiệu quả hơn và đã gây không ít khó dễ cho U23 Hàn Quốc. Điển hình là pha cản phá quả penalty xuất thần của thủ thành bên ta - Bùi Tiến Dũng. Cú sút panenka của họ đi đúng hướng Tiến Dũng đứng. Không khó khăn gì để anh bắt gọn pha bóng đó.
---
Trong lòng người hâm mộ bóng đá Việt bắt đầu có những niềm tin. Không phụ lòng tin của người hâm mộ, U23 Việt Nam đã gây sốc khi đánh bại U23 Australia với tỉ số 1-0 vào ngày 14 tháng 1. Bàn thắng lịch sử được ghi bởi Nguyễn Quang Hải, cầu thủ của CLB Hà Nội.
Bản thân tôi cũng đã vỡ oà. Suốt 90 phút đó, tim tôi đập thình thịch. Lúc trọng tài báo việt vị 4 phút, tim tôi như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Hồn tôi đã lìa khỏi xác khi một cầu thủ bên U23 Australia băng xuống đối mặt với thủ môn Bùi Tiến Dũng. Rất may mắn là cú sút đó đã không vào.
Truyền thông trong nước và nước ngoài đều sôi sùng sục với chiến thắng của Việt Nam. Tất cả mọi người đều vỡ oà vào giây phút trọng tài cất tiếng còi kết thúc trận đấu.
---
Trận tiếp theo, đoàn quân của ông Park Hang-seo sẽ đối đầu với U23 Syria, một đội bóng đến từ Tây Á. Từng đợt sóng gió cứ đến và đi trước khung thành của cả hai đội. Từng tiếng hò reo cổ vũ từ phía khán đài. Từng cơn gió lạnh buốt thổi vào sân. Hai đội vẫn đứng đó kiên cường, chống chọi lại từng đợt phản công.
Trận đấu chỉ còn vài phút nữa thôi, không ai dám nhìn, chẳng ai dám xem. Bản thân huấn luyện viên Park Hang-seo, ông cũng đã núp sau cabin.
5, 4, 3, 2, 1, 0! Tiếng còi của trọng tài đâu rồi?!
Từng con số, từng câu nói của bình luận viên Tạ Biên Cương làm tăng thêm sự hồi hộp cho người hâm mộ. Rồi cái gì đến cũng phải đến, tiếng còi của trọng tài cất lên, trận đấu kết thúc với tỉ số 0-0. Cả đội U23 Syria đổ gục xuống sân. Họ đã bị loại...
Bên kia chiến tuyến, U23 Việt Nam hoà mình vào niềm vui trên khán đài. Họ... Chính họ, đã bước vào vòng Tứ Kết. Một bước ngoặt lịch sử cho nền bóng đá Đông Nam Á nói chung và bóng đá Việt Nam nói riêng. Bình luận viên Tạ Biên Cương vỡ oà và đã khóc trong hạnh phúc. Người Việt Nam một lần nữa vỡ oà!
Niềm vui này là niềm vui vô bờ bến.
---
Chúng ta bước vào trận tứ kết với U23 Iraq với một tinh thần cao chót vót. Phút thứ 12, sau quả đá phạt góc của Quang Hải, Phan Văn Đức đã móc bóng về phía khung thành và Công Phượng đã kịp ra chân cận thành, mở tỉ số cho U23 Việt Nam. Niềm vui còn chưa kịp lắng xuống, thì một tiếng còi của trọng tài - Christopher Beath - đã gây ra một làn sóng phẫn nộ.
Duy Mạnh và Xuân Manh đã nhảy lên tranh cướp bóng với Aymen Hussein và chàng tiền đạo này đã ngã xuống. Đó là một tình huống không rõ ràng và chính Aymen Hussein đã ghi bàn thắng gỡ hoà cho U23 Iraq trên chấm 11m. Rất đáng tiếc, khi mà thủ thành Bùi Tiến Dũng đã chạm được chân vào bóng.
Hiệp 1 kết thúc với biết bao cảm xúc. Bước sang hiệp 2 với quyết tâm giành chiến thắng. Nhưng hai đội vẫn cầm chân nhau và phải bước sang hiệp phụ. Tại đây, Aymen Hussein đã giúp Iraq vươn lên dẫn 2-1. Bản lĩnh và tinh thần đã giúp Việt Nam gỡ lại 2-2 nhờ công của Phan Văn Đức. Niềm vui còn chưa kịp lắng xuống thì Hà Đức Chinh đã ghi thêm một bàn nữa. Tỉ số là 3-2 nghiêng về phía đoàn quân của Huấn luyện viên Park Hang-seo.
Nhưng kịch tính vẫn chưa dừng lại ở đó.
Khi thời gian chỉ còn 4 phút nữa, Việt Nam đang phản công và để mất bóng. Iraq đã chớp ngay thời cơ và ghi bàn thắng thứ 3.
1 phút cuối, Iraq họ tấn công dồn dập. Trong một pha lơ là, Việt Nam đã suýt phải ôm hận, khi mà Fu Ming phiên bản Úc đã quên không bắt việt vị. Rất may mắn khi mà thủ môn Bùi Tiến Dũng đã băng ra kịp thời.
120 phút kết thúc với tỉ số 3-3, buộc hai đội phải bước vào loạt đá luân lưu.
Ta thắng Iraq với tỉ số 5-4 trên chấm 11m. Thủ môn Bùi Tiến Dũng sắm vai người hùng khi đã cản phá xuất sắc cú đá đầu tiên của Iraq. Văn Thanh, Quang Hải, Đức Chinh, Xuân Trường và trung vệ Bùi Tiến Dũng đều hoàn thành tốt phần của mình.
Việt Nam tiếp tục hành trình lịch sử khi bước vào trận Bán kết gặp U23 Qatar.
Ngay sau trận đầu, hàng loạt người dân Việt Nam đã đi bão. Cơn bão màu đỏ mang tên U23 Việt Nam lộng hành từng tuyến phố. Phố đi bộ Hoàn Kiếm thất thủ với biển người và biển cờ. Những tiếng hô VIỆT NAM VÔ ĐỊCH vang lên trên từng tuyến phố. Nồi, niêu, xoong, chảo được mang ra dùng như chiêng, trống.
Đã lâu lắm rồi Việt Nam mới chìm trong niềm vui sướng, niềm hân hoan như thế này. Ngày 20 tháng 1, ngày lịch sử của Bóng đá Việt Nam. Một đêm thức trắng của nhân dân cả nước.
---
U23 Qatar là đội bóng đến từ khu vực Tây Á giống như Iraq và Syria. Đất nước của họ nổi tiếng với những mỏ dầu lớn và sự giàu sang của họ. Chính điều này đã dấy lên nghi vấn họ mua trọng tài.
Họ còn mua được cả lễ bốc thăm World Cup 2022, thì một trận đấu nhỏ thế này đã là gì.
Lí do dẫn đến nghi vấn này là quả penalty phút thứ 39. Một lần nữa, đây là một pha bóng không rõ ràng. Đương nhiên, Akram Afif đã thực hiện thành công cú đá đó.
Hiệp 1 kết thúc với tỉ số 1-0 nghiêng về phía U23 Qatar.
Sang đến hiệp 2, Việt Nam tấn công khởi sắc hơn, sau khi huấn luyện viên Park Hang-seo tung Hà Đức Chinh và Nguyễn Phong Hồng Duy vào sân. Mọi cố gắng đã được đáp trả ở phút 69, khi mà Quang Hải đã ghi bàn sau khi đội bạn để lộ một khoảng trống. Trước đó, U23 Việt Nam đã có một cú đá phạt gián tiếp nhưng rất tiếc bóng đã đi vọt xà ngang.
Đáng chú ý, ở phút thứ 48, Duy Mạnh đã bị đội bạn sút bóng vào mặt. Những giây tiếp theo làm hàng loạt người hâm mộ bóng đá phẫn nộ. Khi mà cả đất nước đang câm nín trước viễn cảnh Duy Mạnh nằm sân, hai cầu thủ bên phía U23 Qatar đã vờn bóng. Họ chuyền qua chuyền lại mà không hề quan tâm đến đối thủ của mình. Chí ít, họ cũng đã phải đừng gần đó xem xét tình hình. Duy Mạnh đã bị choáng và chảy máu mũi. Một vài phút sau thì anh bị thay ra.
Trận đấu tiếp tục với những pha ăn miêng trả miếng của cả hai đội. Gần hết giờ, phút thứ 88, sau một pha lộn xộn trước khung thành và trên vạch vôi của thủ môn Bùi Tiến Dũng, Qatar đã có bàn thắng thứ 2 để một lần nữa vươn lên dẫn trước.
Cho đến lúc này, cả hai bàn thắng của Qatar đều đến từ những tình huống không rõ ràng.
Không hề chịu thua, U23 Việt Nam đã lập tức phản công và chỉ 1 phút sau...
VÀOOOOO!!!!
Không còn lời nói nào có thể diễn tả được cảm xúc lúc đó. Hân hoan, vui sướng, bất ngờ,...
Một cú ra chân không thể nào tuyệt vời hơn nữa của Nguyễn Quang Hải, chàng tiền đạo tốt nhất của U23 Việt Nam.
Một lần nữa, trận đấu lại bước vào hiệp phụ.
Hai đội tiếp tục tranh giành nhau từng cơ hội. Bao nhiêu lần thót tim, bao nhiêu lần như muốn gục ngã... Người hâm mộ Việt Nam giờ đây đã hân hoan trở lại.
U23 Việt Nam đã xuất sắc vượt qua hai hiệp phụ và lại bước vào loạt penalty.
Khi mà Quang Hải sút trượt quả đầu tiên của Việt Nam, tôi cứ ngỡ rằng Việt Nam sẽ bị loại. Nhưng, phép màu đã xuất hiện. Tiến Dũng đã xuất sắc cản phá quả tiếp theo. Tỉ số vẫn được giữ vững là 1-0. Đương nhiên, Xuân Trường đã thực hiện xuất sắc nhiệm vụ và gỡ hoà 1-1, đưa loạt sút trở về vạch xuất phát.
Lúc này đây, tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Ngay sau khi sút vào quả đó, đội trưởng Lương Xuân Trường đã được mọi người ca ngợi vì hành động đẹp của mình. Anh đã xin phép trọng tài ra đường biên lấy áo khoác vào cho các đồng đội. Thời tiết ở Thường Châu cực kỳ lạnh và Xuân Trường đã để ý thấy các đồng đội của mình rét run. Nhưng, chưa kịp mặc áo, họ đã chạy ra ăn mừng.
Lần lượt Đức Chinh, Văn Đức và Văn Thanh thực hiện thành công các cú sút của mình. Trong khi đó, ở bên kia chiến tuyến, Sultan Al Brake đã sút hỏng. Tiến Dũng đã cản phá thành công cú sút đó.
Cả sân như vỡ oà sau khi Vũ Văn Thanh đưa bóng vào lưới Qatar. Niềm vui hân hoan dâng trào. Không ai có thể tin được câu chuyện trước mắt mình.
Các cầu thủ Qatar gục xuống sân, Việt Nam mình hân hoan ăn mừng. Còn ai tin vào mắt mình không?
Thật không uổng công các em học sinh, sinh viên, các nhân viên xin nghỉ.
Việt Nam mình gặp vô vàn bất lợi và vẫn giành chiến thắng:
11 cầu thủ > 12 cầu thủ (tính trọng tài)
Nghỉ 3 ngày > Nghỉ 4 ngày
Đá sân này lần đầu > Đá sân này 4 trận
Trận trước đá 130 phút > Trận trước đá 90 phút
Quan trọng nhất đó là: TINH THẦN, BẢN LĨNH CỦA CÁC CHIẾN BINH VIỆT NAM ĐÃ ĐÁNH BẠI ĐƯỢC NHỮNG ĐỒNG TIỀN (theo rất nhiều nhân dân Việt)
---
Có ai tin được rằng U23 Việt Nam lại có thể vào đến chung kết một giải đấu cấp châu lục không?
Tôi hôm đó, ngay khi bước ra đường, tôi chỉ nghe thấy tiếng hô hào, những câu VIỆT NAM VÔ ĐỊCH. Những tiếng hô, những tiếng hò reo vang khắp Việt Nam đến tận 4h sáng ngày hôm sau. Lại một đêm thức trắng nữa của người dân Việt Nam.
THẬT LÀ KHÔNG THỂ TIN NỔI!
Đã 10 năm rồi, đã 10 năm kể từ AFF Suzuki Cup năm 2008, Việt Nam mới chìm đắm trong men say như thế này. Cảm ơn U23 Việt Nam! Cảm ơn các chiến binh! Cảm ơn vị huấn luyện viên kính yêu!
Đến giờ, tôi vẫn chưa tìm thấy một từ nào để diễn tả cảm xúc lúc này.
TUYỆT VỜI! QUÁ TUYỆT VỜI!
MỘT ĐIỀU KỲ DIỆU!!!
Không phải Hy Lạp 2004, không phải Bồ Đào Nha hay Leicester 2016, mà Việt Nam 2018 mới là cú sốc đáng kinh ngạc nhất. Việt Nam mới là câu chuyện cổ tích vi diệu nhất từ trước đến nay!
---
Chỉ cách đây ít phút, người hâm mộ của cả nước đang reo hò cổ vũ cho U23 Việt Nam. Chỉ còn vài phút nữa là sẽ bước sang loạt luân lưu may rủi. Nhưng, điều đó lại không xảy ra.
Ở phút thứ 119, các cầu thủ Uzbekistan đã có một quả đá phạt góc định mệnh. Lúc này hoặc không bao giờ! Trước đó hai phút thì cầu thủ cao nhất bên phái Uzbekistan đã vào sân. Đúng như vậy! Anh đã ghi bàn thắng cận thành, đem về cho Uzbekistan một chiến thắng may mắn.
Tất cả người hâm mộ đều hụt hẫng, tiếc nuối cho pha bóng đó. Nước mắt đã bắt đầu rơi trên những gương mặt của người hâm mộ Việt Nam. Chỉ trước đó một phút, những nụ cười vẫn còn hiện hữu trên gương mặt của chúng ta. Những tiếng hộ Việt Nam! Việt Nam! liên tục xuất hiện. Điều đó đã thể hiện dược sự hãnh diện trong lòng 90 triệu dân Việt, trong lòng của hàng triệu người trên thế giới. Bản thân các cầu thủ còn không kìm được nước mắt.
Chúng ta đã chơi rất tốt, nhưng họ khoẻ hơn, họ đã chạy quen dưới những cơn mưa tuyết. Còn chúng ta, một số cầu thủ còn chưa bao giờ thấy tuyết trong đời, chưa bao giờ được đá dưới tuyết.
Các bạn còn nhớ chứ, trước khi Quang Hải thực hiện quả đá phạt lịch sử, chúng ta đã phải dọn tuyết ở trên mặt sân. Khi đó, bản thân Quang Hải mới sút được bóng. Thế mới biết được, bản thân các cầu thủ hôm nay đã bị làm khó bởi những lớp tuyết dày đặc.
Nếu CĐV đau một, thì các cầu thủ phải đau đến nghìn, triệu. Họ là người đã cống hiến, đóng góp vào chiến thắng của U23 Việt Nam, đóng góp vào câu chuyện cổ tích này.
Cảm ơn U23 Việt Nam vì những cống hiến của các anh.
Cảm ơn Quang Hải đã đem đến cho người dân Việt Nam những hi vọng, đem đến cho Việt Nam niềm tin.
Cảm ơn thủ môn Bùi Tiến Dũng vì đã chơi xuất thần trong 5 trận đấu vừa qua.
Cảm ơn Hồng Duy đã đem lại sự khác biệt.
Cảm ơn Văn Hậu vì đã cố gắng hết sức.
Cảm ơn Duy Mạnh vì đã làm tốt công việc của mình.
Cảm ơn Xuân Trường vì đã là một đội trưởng mẫu mực.
Cảm ơn Công Phượng và Hà Đức Chinh đã gây sức ép lên cho hàng thủ đối phương.
Cảm ơn Văn Thanh đã làm một lá chắn vững chắc ở cánh trái.
Cảm ơn Đình Trọng và trung vệ Bùi Tiến DŨng vì đã ngăn chặn các pha không chiến.
Cảm ơn các trợ lý huấn luyện viên (Trợ lý Lư Đình Tuấn và Nguyễn Đức Cảnh, anh Tuấn Long) vì đã làm việc hết mình và góp phần không nhỏ trong các chiến thắng của đội.
Cảm ơn các bác sĩ ở đội tuyển vì đã tận tâm giúp đỡ các cầu thủ.
Cảm ơn cả vị GĐKT vì những đóng góp thầm lặng.
Đặc biết... Cảm ơn huấn luyện viên Park Hang-seo đã dẫn dắt đã góp công vào chiến tích lịch sử này của Việt Nam. Cảm ơn ông, cảm ơn ông vì tất cả!
Cảm ơn U23 Việt Nam vì đã viết nên câu chuyện cổ tích này... Đây là một bước tiến lớn để tiến tới bóng đá thế giới.
Họ rất xứng đáng giành được huy chương bạc và giải fairplay.
Sau trận đấu này, tuy họ không vô địch ở sân bóng, nhưng họ đã vô địch trong tm người hâm mộ. Họ đã là những người hùng thật sự rồi.
Hãy đặt dấu chấm cho câu chuyện cổ tích này và cùng hướng đến AFF Suzuki Cup 2018! Chúc các anh có một năm tuyệt vời!
Họ đã thực sự cống hiến cho người hâm mộ Việt Nam và xứng đáng với điều đó! Không gì là không thể với Việt Nam ta. Ta đã có một giải đấu mĩ mãn rồi, đừng chê trách họ nữa.
VIỆT NAM MUÔN NĂM!!!!
Hà Nội này 27 tháng 1 năm 2018.
(Trích từ truyện ngắn mình viết nhá - Phép thuật giữa đời thường)