12 Chòm Sao Và Hành Trình Ngược Thời Gian

Chương 30: Chương 30: Chương 29




Chương 29

- Tiếp theo, phần thi cuối cùng, thi giữa Quân Chi tiểu thư và Thiên Yết cô nương... - Tiếng lão giám thi vang lên, hai người được nhắc đến đó đều không phản ứng. Một thì băng lãnh vạn phần, còn lại thì dù cố tỏ ra bình tĩnh vẫn không thể ngừng những giọt mồ hôi trải dài trên vầng trán. Thiên Yết đương nhiên không phải đả kích tinh thần, cô vốn dĩ chính là như vậy, chỉ có thể diễn tả bằng một chữ: Lạnh

Bước lên đài, phải, đã bước lên đài rồi. Cô lướt qua ả mà bước lên bằng đôi mắt lạnh lùng vô cảm, mà thật ra cô chưa từng xem ả tồn tại, thứ rác rưởi đó... Không nên tồn tại, bởi lẽ, sự tồn tại đó chỉ làm vấy bẩn nhân gian mà thôi.

- Quân Chi tỉ tỉ, mời...

- Được thôi, bản tiểu thư không ngán- dù cho cả người đang run lên bần bật nhưng ả vẫn lên giọng thách thức...

Hai người cứ thế cô một câu, tôi một câu. Thấm thoát, đã hai tiếng trôi qua vẫn bất phân thắng bại. Phía dưới, mọi người bắt đầu mất bình tĩnh, đã quay về hơn một nửa. Các sao cũng ngán ngẩm, Bạch Dương không chịu nổi liền than phiền:

- Mồ, sao hai người không thi gì đó khác đi, chán chết đi được...

- Tiểu Bạch à... - Xử Nữ lên tiếng nhắc nhở.

- Phải đó, tớ cũng thấy chán - Bảo Bình đồng tình với Bạch Dương, và hình như anh làm cho thằng nhóc nào đó cảm thấy ghen tuông.

- Tớ đồng ý với Bạch Dương - Thiên Bình, Ma Kết, Kim Ngưu lên tiếng.

- Quyết định ở hai bà cô trên kia kìa - Sư Tử ngán ngẩm chỉ về phía đang thi đấu.

Cuộc nói chuyện của các sao đều lọt hết vào tai hai ' bà cô' trên đài thi đấu. Quả thật, nếu cứ mãi như vậy thì không phải là cách hay. Đã hai tiếng liền trôi qua rồi nhưng vẫn bất phân thắng bại. Thiên Yết nở một nụ cười ma mị, nhìn Quân Chi cô ngạo nghễ lên tiếng:

- Sao chúng ta không tìm cái khác nhỉ? Ta cũng chán quá rồi!

Quân Chi dường như chỉ chờ có vậy, ả ngay lập tức đốp ngay. Bởi đấu với cô một hồi thể nào cũng thua, ả có bao nhiêu vốn liếng chữ nghĩa đều đã tuông ra hết rồi còn đâu!

- Võ thuật thì sao?

- Tỉ thích thì ta chiều thôi

Ngu, ngu, ngu sao trên đời lại có người ngu đến vậy chứ? Đấu cái gì không đấu lại đi đấu võ thuật với Thiên Yết. Chị Yết ở tương lai là đai đen Karate chứ không phải chuyện giỡn chơi đâu. Tay vuốt lọn tóc màu mận của mình, cô nhếch môi nhìn Quân Chi đầy khinh bỉ.

- Một ngày sau tái đấu, tỉ tốt nhất đừng luyện công tới chết đi, ha ha - Thiên Yết cười bỏ đi, để lại phía sao một bộ mặt mốc đang phừng phừng lửa giận. Đối với loại vô liêm sĩ dám nhận bừa là con của mẫu thân Nguyệt Liên, cô việc gì phải nương tay cơ chứ, đánh cho ả chết mất xác luôn càng tốt. ( chậc chậc, ác thế hả chị, riêng em nghĩ, đem xác cho anh Bảo Bình nghiên cứu còn ác hơn nhiều lắm cơ!!!)

- Oa, thi đấu võ thuật với Tiểu Yết kìa, Quân Chi tiểu thư này gan dữ thần - Cự Giải cảm thán

- Có thể đánh bại Trần Bích Thiên Yết, loại người này lục tung cả thế giới cũng chẳng có mấy người đâu! - Song Tử cười ma mãnh, đúng thật là ngu, không biết ả ta có được ăn nhiều muối i ốt không mà đần thế không biết...( QC: sao chửi người ta ngu hoài vậy Leby: ê ê, trả mic đây, ngươi nói cũng chẳng ai nghe đâu, đồ nguuuuuuuuu ????)

E hèm, Leby đăng liền hai chương xem như bù đắp cho mọi người, chuỗi ngày sắp tới... Chương sẽ ra very very slow đó nha! Bye bye

Little Butterfly

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.