Tùng! Tùng! Tùng!
Tiếng trống trường vang lên rộn rã làm bể vụn khối không gian tĩnh lặng, báo hiệu giờ giải lao đã đến. Khắp sân trường và cả trên hành lang của những dãy phòng học, đâu đâu cũng rộ lên tiếng cười nói ríu rít y như một bầy chim hót vào buổi sáng mai. Những cánh áo đồng phục trắng xanh, rập rờn khắp sân trường. Nam sinh, nữ sinh trường cấp III Hoa Mai, người thì kéo nhau xuống căng tin, kẻ thì tụ tập một chỗ cười nói đùa giỡn. Trong lớp học 11a2, một nhóm nữ sinh cùng nhau chen chúc trên một chiếc ghế, hí ha hí hửng theo dõi tử vi trong tuần trên cuốn báo Hoa Học Trò.
“Thời gian này, Bảo Bình gặp nhiều chuyện xui xẻo trong đời sống. Bạn làm gì cũng xảy ra lỗi hoặc đổ vỡ. Thế nên hãy nghỉ ngơi và thư giãn đầu óc đi nhé!. Cuối tuần báo hiệu tình yêu của bạn sẽ trở thành mối quan hệ lâu dài bền vững hay ít nhất bạn sẽ tìm thấy nửa kia lý tưởng của mình. Cung hoàng đạo may mắn: Kim Ngưu”.
Hai cái từ “xui xẻo” vừa đặt vào mắt nhóm nữ sinh, cả bọn đã quay sang nhìn Bảo Bình đồng thanh nói: “Xui xẻo biến!”. Bảo Bình đang ngồi trên ghế lập tức bị xua đuổi như đuổi tà. Bảo Bình đứng dậy hừ mũi, liếc xéo bốn khuôn mặt xinh xắn đang ngồi cười hớn hở kia, bụng thầm nghĩ “Sao cô lại có những đứa bạn như vậy chứ. Giờ cô mà bị chó cắn mông. Ắt hẳn có đứa sẽ nói: Tội nghiệp chó con. Số em thật khổ, cắn ai hổng cắn, cắn phải đứa bị bệnh dại có đáng không em?. Dám có đứa nói vậy lắm đấy!”. Ngắt bỏ dòng suy nghĩ, Bảo Bình cười gian xảo, rồi nhanh tay cướp cuốn báo Hoa Học Trò trên tay Cự Giải. Bảo Bình vừa chạy, vừa cười nói:
“Xui xẻo là tớ đây!. Cuốn báo này không ai tới lấy…”
“Á”
“Rầm”
“Bịch”
Chai nước ngọt Pepsi lăn lóc trên nền lớp học, màu nước Pepsi đen xì văng tứ tung một mảng lớn ở giữa lối đi. Cả lớp học mắt chữ a mồm chữ o, nhìn Bảo Bình ngã nhào vào người Kim Ngưu. Quần áo của cả hai đều bị nước ngọt bắn vào, áo trắng đồng phục tèm lem đọng những vệt nước đen.
“Cậu có tin không, nếu cậu không đứng dậy, tôi sẽ ném cậu qua cửa sổ ngay bây giờ ”.
Nghe thấy giọng nói tức giận của Kim Ngưu vang lên ở bên tai. Bảo Bình xấu hổ, luống cuống đứng dậy, rồi quay mặt đi chỗ khác. Bảo Bình chẳng dám nhìn Kim Ngưu, sợ hắn lại một lần nữa phát hỏa. Lần này cô tiêu thật rồi. Thế nào hắn ta cũng tìm cách đầy đọa cô cho mà xem. Thế nhưng một giây, hai giây, ba giây trôi qua, cô chẳng nghe hắn nói gì cả. Bảo Bình len lén nhìn ra sau, nhưng chẳng thấy hắn đâu, chỉ thấy bốn cái người hại cô thành ra như thế này, ngạo nghễ đứng đó cười nói vui vẻ:
“Nàng xui xẻo, chàng may mắn. Hợp đôi quá rồi còn gì.”
Bảo Bình hừ mũi nói:
“Hợp đôi mấy cái đầu các cậu đấy!”.
Nói xong Bảo Bình đi ra khỏi lớp học, vừa đến cửa lớp học thì lại bị bọn người Song Tử, Nhân Mã, Sư Tử, chặn ngay cửa. Nước ngọt dính rít rịt trên da khiến Bảo Bình khó chịu, Bảo Bình liền đẩy Song Tử sang một bên rồi nói:
“Cậu đấy, bị táo bón thì ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, rồi ăn khoai lang đi. Đứng ngay ở cửa lớp học làm cái quái gì. ”
Song Tử sửng sốt trước câu nói của Bảo Bình. Cái gì mà bệnh táo bón, khoai lang gì chứ. Cậu có còn ăn mì gói nữa đâu, mà lấy đâu mắc bệnh táo bón chứ. Đúng là đồ thần kinh. Nhân Mã và Sư Tử đứng ngay bên cạnh Song Tử phụt cười trước câu nói chẳng hiểu đầu, cũng chẳng rõ đuôi của Bảo Bình. Mãi đến khi vào lớp học, nghe thấy bọn con gái xôn xao nói mấy cái chuyện tử vi gì gì đó trên báo Hoa Học Trò. Các cậu mới hiểu căn nguyên bệnh táo bón của Song Tử từ đâu mà ra.
Lớp học vào giờ ra chơi chả khác nào một cái chợ, bọn con trai rượt đuổi nhau, cười nói đánh đấm bụp bụp loạn xạ các kiểu. Đám con gái thì ngồi buôn chuyện, từ chuyện xoài lắc nhà ông Năm nhảy sang chuyện quán chè nhà bà Ba ngon cỡ nào. Rồi thì đề môn Toán hôm kia khó quá, hổng biết cái đề Hóa kiểm tra giữa kỳ tiếp đến thế nào. Cả lớp học 11 a2 đang hoạt động sôi nổi, thì lớp phó học tập Xử Nữ chạy hồng hộc vào lớp, khuôn mặt đỏ bừng bừng vì tức giận, khiến cả lớp phải im bặt. Cuối lớp học một nhóm người Song Tử, Nhân Mã, Ma Kết, Thiên Yết, Sư Tử, Kim Ngưu cùng nhìn nhau nháy mắt cười thầm. Song Tử nở một nụ cười đắc ý với các anh em của mình. Nhưng chưa được bao lâu các cậu lại nghe thấy tiếng nói của Xử Nữ cùng với mấy người Bạch Dương, Song Ngư, Cự Giải và Thiên Bình.
“Chẳng biết cái tên nào ăn no rửng mỡ, lừa tớ chạy vòng vòng khắp trường tìm cô Bích Liên. Tớ trù ẻo cái tên đó một ngày bị tào tháo rượt, à không...phải là một tuần bị tào tháo rượt, cả tháng bị táo bón.”
Lúc này đây, cả đám người Thiên Yết, Nhân Mã, Ma Kết, Sư Tử, Kim Ngưu cố nén cười nhìn khuôn mặt Song Tử biến sắc đỏ rồi lại sang xanh giống như con tắc kè bông. Chẳng là mấy phút trước Song Tử có bày trò “Giáo viên gọi”. Xử Nữ được một, hai học sinh nữ nào đó mà cô không quen mặt báo rằng: “Cô Bích Liên quên ký tên vào sổ đầu bài của lớp 11 a2, cô nhờ Xử Nữ đem xuống thư viện trường giúp cô”. Chuyện thầy cô giáo quên ký tên phê chuẩn vào sổ đầu bài vẫn thường hay xảy ra. Cám ơn hai bạn học sinh kia xong, Xử Nữ liền cầm cuốn sổ đầu bài chạy xuống thư viện tìm cô Bích Liên nhưng chẳng thấy đâu. Có người nói rằng cô đang ở Căng tin trường, Xử Nữ lại chạy ngược lại lên Căng tin trường. Giờ ra chơi học sinh tụ tập ở căng tin đông nghẹt, cả đám chen chúc nhau mua đồ ăn thức uống.
Chạy một vòng sân trường Xử Nữ đã bắt đầu thấm mệt, ngồi nghỉ trên ghế đá nhà trường Xử Nữ chăm chăm nhìn từng dòng học sinh khẽ lướt qua người mình, thấp thoáng đằng xa bóng dáng áo dài tím than của cô Bích Liên nổi bật cả một tông trắng xanh của học sinh. Xử Nữ hì hụt chạy theo hướng khu vực giữ xe dành cho giáo viên.
Cô Bích Liên khẽ đẩy gọng kính thấp xuống nhìn cuốn sổ đầu bài trong tay Xử Nữ, rồi tươi cười hỏi:
“Lớp em loạn cả lên, giờ muốn cô phê chuẩn thêm gì nữa đây.”
“Cô đã ký tên vào sổ đầu bài lớp em rồi sao?” Xử Nữ khó hiểu hỏi cô Bích Liên.
“Thế cái gì đây” Cô Bích Liên cầm cuốn sổ đầu bài chỉ vào nét ký thân quen của mình. Cô Bích Liên khẽ cốc nhẹ vào đầu của Xử Nữ, rồi mắng yêu:
“Cái con bé này, sao lúc nào cũng vội vàng hấp tấp vậy nè”.
Nhìn vào chữ ký đơn giản không thể nào đơn giản hơn với mấy cái móc câu quấn vài vòng của cô Bích Liên vào đúng ngày hai tháng mười. Xử Nữ mở to mắt, nhìn chằm chằm vào cuốn sổ đầu bài mà tức anh ách.
Kim Ngưu chẳng bao giờ tin vào mấy cái tử vi tiên đoán này nọ, nhưng ngẫm lại chuyện của Bảo Bình rồi đến chuyện của Song Tử. Cậu cảm thấy cái trò tiên đoán này, lắm lúc cũng thú vị phết. Kim Ngưu liền gọi Bảo Bình xem giúp cậu. Bảo Bình ngạc nhiên nhìn Kim Ngưu, không thể nào tin vào mắt. Cái gì cậu ấy cũng mê tít trò này á. Bảo Bình mở cuốn báo Hoa Học Trò tùy tiện lật vài trang truyện ngắn. Bảo Bình mỉm cười nói:
“Cậu ấy à, tuần này cậu nên làm thật nhiều việc tốt. Tránh việc nhờ vả người khác từ những việc nhỏ nhất. Có như vậy cậu mới gặp được nhiều may mắn, sớm gặp được tình yêu đích thực của đời mình”.
Bảo Bình càng nói, càng hăng. Kim Ngưu ngồi yên lặng lắng nghe, cậu cười nhếch mép hỏi:
“Thật vậy sao?”
“Tất nhiên” Bảo Bình gật đầu khẳng định chắc nịch.
“Bảo Bình, mua cho tôi một gói snack poca, một snack O'star, một snack mực, một oishi tôm cay, một oishi bắp ngọt, một oishi bí đỏ, một oishi phô mát miếng, một oishi pillows nhân sôcôla, một oishi pillows nhân vị sữa dứa, một oishi pillows nhân vị khoai môn. Năm cây kẹo ngậm chuppa chup, vị soda, vị dâu tây, táo, sơry, cam. Một hộp kẹo singum Xylitol. ”.
“Hả?”
Bảo Bình choáng váng, cả người loạng choạng muốn ngất xỉu. Trời đất, nãy giờ cô tốn không biết bao nhiêu là nước bọt để dỗ ngọt hắn. Ấy thế mà hắn vẫn nhẫn tâm sai vặt cô là sao. Mấy lần trước, chỉ là hắn lười biếng hoặc tùy hứng gọi cô mua một vài thứ đồ ăn vặt cho hắn. Giờ hắn lại lấy đó làm niềm vui, hắn đọc một lèo danh sách bánh kẹo dài đằng đẳng y hệt thánh chỉ của vua chúa ngày xưa. Hắn quả thật muốn chỉnh cô đây mà. Cái này có được xem là quân tử báo thù mười năm chưa muộn không ta?.
___________________________________
*Đồng hành cùng Khoai Tây và Xú Tiểu Tử
-Khoai Tây: Tớ là Khoai Tây tinh nghịch.
-Xú Tiểu Tử: Còn tớ là Tiểu Tử siêu quậy.
“Chào mừng các bạn đã đến với chương trình - Mỗi chương truyện là một câu đố của chương 21. Truyện 12 chòm sao và lớp học vui nhộn.”
Khoai Tây: Cậu nghe gì chưa?
Xú Tiểu Tử: Chưa.
Khoai tây: Cậu biết gì chưa?
Xú Tiểu Tử: Chưa.
Khoai Tây: Chuyện này ghê lắm đó.
Xú Tiểu Tử: Ờ.
Khoai Tây: Chuyện này mà cậu biết là té xỉu luôn đó.
Xú Tiểu Tử: Con lạy má, chuyện gì thì má nói mau, con còn phải lên hình tập 21 đây.
Khoai Tây: Châu Âu nằm hoàn toàn ở bán cầu Bắc đó. Chương trình- Một chương truyện là một câu đố đến đây là kết thúc hẹn gặp lại các bạn ở tập 22.” Chị em giải tán.
Xú Tiểu Tử: Trời đất quỷ thần ơi. Con vừa lên tivi chưa vòng ba mươi giây đấy ư.