Tại bệnh viện Zodicare
Song Ngư đang thờ thẫn ngồi ngoài phòng chờ, ánh mắt vô hồn hướng về phòng phẫu thuật. Cô đang rất lo cho tính mạng của người đó.
- Song Ngư ah, Bảo Bình sao rồi? - Kim Ngưu cuống quít hỏi
- ......... - Song Ngư không trả lời, mắt cứ thẫn thờ nhìn về hướng phòng phẫu thuật
Mọi người biết có chuyện không hay xảy ra nên cũng không hỏi nhiều. Chỉ lại gần ghế mà ngồi. Cự Giai đến bên em gái mình, ôm trầm lấy cô, nhẹ nhàng hỏi:
- Thế có chuyện gì xảy ra?
Song Ngư hơi bất ngờ vì cái ôm, nó thật ấm áp. Phải rồi, chị của cô luôn ở bên cô mà. Một lần nữa, Song Ngư lại lộ rõ vẻ yếu đuối của mình. Cự Giai cứ để cho Song Ngư khóc. Cô biết từ nhỏ con bé đẫ cố mạnh mẽ rồi. Sau khi bình tĩnh lại, cô thuật lại sự việc cho mọi người
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~FLASHBACK~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Tớ yêu.... .- Bảo Bình nói đến đây thì ngất lịm đi
- BẢO BÌNH!!!!!!!!! Tớ sẽ cứu cậu đừng lo - Song Ngư hét lớn rồi chạy ra ngoài tìm người giúp
Sâu trong con hẻm, có một thiếu niên bước ra, ánh mắt có vẻ vô cảm nhìn người ở dưới rồi lại nhìn người con gái đang cầu xin sự trợ giúp
Song Ngư nhận thấy có người đang lại gần Bảo Bình, vội vàng đứng trước mặt che chở cho anh
- Anh định làm gì cậu ấy - Song Ngư giận dữ
Hắn ta không quan tâm đến lời nói của cô, hất cô sang một bên, cõng Bảo Bình lên vai, lạnh giọng hỏi:
- Còn không đi? Không còn nhiều thời gian đâu - Hắn ta nói rồi chạy vụt đi mất
- Khoan đã.... - Song Ngư hoàn hồn rồi chạy theo hắn
Tại bệnh viện....
- Bác sĩ, cậu nhóc này bị mất quá nhiều máu. Cần phẫu thuật và truyền máu gấp - Nữ y tá đứng bên cạnh nói với bác sĩ
- Tôi biết. Mau nhanh lên. - Ông bác sĩ thoáng đổ mồ hôi vì ca cấp cứu này
Một y tá ra nói qua về tình hình của Bảo Bình cho Song Ngư rồi mời ra ngồi chờ. Quay ra thì đã thấy người con trai đó biến mất
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ ENDFLASHBACK~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mọi người thầm hiểu ra sự việc. Ai cũng nhanh chóng an phận trên ghế. Nhìn họ bên ngoài thì có vẻ bình tĩnh nhưng thực ra là đang ngồi trên đống lửa. Thỉnh thoảng lại có một cô ý tá chạy ra với bao nhiêu là vỏ thuốc sát trùng rỗng. Mọi người cố gắng gặng hỏi bao nhiêu thì lúc nào cũng nhận lại là câu nói “ chúng tôi đang cố gắng hết sức”
Sau hơn hai giờ đồng hồ, đèn phòng phẫu thuật cuối cùng cũng tắt. Một ông bác sĩ già bước ra, mặt vẫn còn trắng bệch do căng thẳng. Mọi người lao đến chỗ ông ta:
- Cậu con trai đó làm sao rồi? - Song Tử lao đến đầu tiên. Song Ngư vẫn còn đang đơ ở trên ghế
- Ông tin nếu không cứu được cậu ấy là mai tôi san bằng bệnh viện không? - Cự Giai thay mặt Song Ngư hăm dọa nói
- Cự Giai em bình tĩnh đi. Để cho ông bác sĩ nói nữa chứ - Sư Tử ngăn Cự Giai lại. Vẻ mặt thì trông bình tĩnh thế này nhưng bên trong đang ghen
- Ông nói đi chứ - Ma Kết sắc sảo nhìn ông
- Dạ, ca phẫu thuật đã thành công.
Nghe tới đây mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Chúc mừng Song Ngư. Không để ý đến cái bộ mặt méo xệch của ông bác sĩ
- Nhưng tỉ lệ phẫu thuật của cậu không cao cộng thêm bị hành hung gây thương tích quá lớn. Hơn nữa, vết thương trước của cậu cũng chưa hoàn toàn bình phục nên .... - Nói đến đây tên bác sĩ không dám nói nữa
- Ý ông là ...? - Xử Nữ đã bị cái sự dề dà này mà làm cho sốt ruột
- Cậu ấy sẽ khó lòng tỉnh lại. Tùy vào ý chí của bệnh nhân mà có thể cậu ấy sẽ phải sống thực vật - Tên bác sĩ khó khăn nói vì có mấy cái ánh mắt thiện cảm của mọi người
Mọi hy vọng của Song Ngư đều bị đập tan. Mọi ước mơ được làm lành với Bảo Bình, được đi chơi, được ở bên anh đều bị phá tan. Không thể nào!!!!!!!!!
Thấy Song Ngư và mọi người còn đang thẫn thờ, Thiên Yết cảm ơn lão bác sĩ rồi kéo mọi người vào phòng bệnh của Bảo Bình
=======================================================
Tình hình là rất tình hình. Chap sau là chap cuối của truyện tình nhà Ngư Bảo. Sau đó sẽ là chuyện của 12 sao và đến truyện tình của Ngưu Song và Yết Bình nha
Các readers ko phải cung Ngư hay Bảo xin hãy vote cho ta. Ta hứa coup nào cũng sẽ được ta chiêu đãi ngược một quả. Không hiện tại thì sẽ là tương lai. Nên đừng quá lo lắng. Có gì nhớ cmmt nha.