12 Chòm Sao Xuyên Không

Chương 48: Chương 48: CÓ THAI ???




Tướng Quân phủ của Triệu tướng quân sáng nay vẫn thật tươi đẹp.

Nữ tỳ Thu Hương như thường lệ bưng chậu rửa mặt đến cho đại tướng quân tiện thể ngắm nhìn “cảnh đẹp” mấy ngày nay của tướng phủ.

Thu Hương nhìn ra sân, thấy một đôi anh em đẹp đến không còn thiên lý đang đánh nhau, đao quang kiếm ảnh khiến cả người không biết võ công như nàng cũng muốn khen một câu hảo.

Liếc qua thư phòng lại có thêm một cặp mĩ nhân như hoa như ngọc đang luyện thư thi họa, dưới gốc đào hoa lại có một đôi nam nữ tựa đào hoa chi yêu đứng trò chuyện (ý là đẹp giống như yêu tinh ấy). Từ mái đình nhỏ vọng ra tiếng đàn dịu nhẹ, trước đình lại có một mĩ nhân đang nhảy múa, bên cạnh có thêm một nam nhân nở nụ cười ôn nhu ngắm nhìn.

Chuyển mắt qua cái bàn đá trong sân, chính là một mĩ nhân khác đang đánh cờ với lão quản gia, bên cạnh cũng được một nam nhân chốc lát lại đút cho ô mai ướp lạnh. Nói đến lão quản gia, Thu Hương mỉm cười. Lão quản gia nuôi tướng quân từ nhỏ, có thể coi là sư phụ của người. Đối với phương diện nào cũng thập phần hài lòng, chỉ có kì nghệ là dạy mãi không được. Từ khi BẢO BÌNH cô nương đến đây, lão quản gia như trẻ lại mấy chục tuổi, suốt ngày lôi kéo người ta đấu cờ.

Chần chừ một lúc, Thu Hương vội cất bước đến phòng tướng quân. Trên đường đi lại gặp mấy nữ tì đi từ phòng bếp ra che miệng cười lại nghĩ đến vị công tử yêu thích nầu nướng kia, ai~ nam nhân vừa ôn nhu vừa nấu ăn ngon như vậy, chỉ tiếc là đã thuộc về người khác mất rồi.

Cửa phòng tướng quân vẫn đóng kín. Thu Hương chuyển sang ôm chậu nước bằng một tay, định gõ cửa thì nghe trong phòng có tiếng nói :

- Nam nhân cũng có thể mang thai sao ?

Thu Hương khựng lại, ý nghĩ trong đầu xoay chuyển cực nhanh. Lát sau bỏ cánh tay định gõ cửa xuống, cất tiếng gọi :

- Tướng quân, nô tỳ là Thu Hương

- A, Thu Hương sao, vào đi

Thu Hương cố giữ gương mặt bình tĩnh, nhẹ nhàng bước vào phòng. Đôi mắt lia khắp nơi, cuối cùng dừng lại trên…cái bụng của Triệu Lam.

Triệu Lam bị Thu Hương nhìn đến cả người lạnh ngắt, hỏi :

- Thu Hương, ngươi..

- Tướng quân, người gần đây có chỗ nào không khỏe không ?

- Ách…không

- Có phải thích ăn chua không ?

- Hình như có một chút – Triệu Lam ngu ngơ đáp. Thời tiết đang nóng, dạo này hắn cũng thích ăn chút ô mai, chắc cũng gọi là muốn ăn chua đi.

- Có phải ăn nhiều hơn bình thường không ?

- Ừ - Triệu Lam gật đầu liên tục “Tất nhiên nga, trong phủ đột nhiên có đầu bếp giỏi như vậy, phải hảo hảo hưởng thụ chứ”

Thu Hương hít một ngụm khí lạnh, dè dặt hỏi :

- Có phải muốn ăn các món thanh đạm một chút, nhìn thấy thịt cá sẽ muốn nôn không ?

- Ừ - Triệu Lam tiếp tục gật đầu. Đúng là gần đây hắn ăn thịt cá hơi nhiều, giờ chỉ nhìn là muốn nôn rồi.

Nhưng mà sao ánh mắt Thu Hương lại làm hắn lại cảm thầy kì kì nga. Có cảm giác mình vừa thừa nhận một tội lỗi kinh thiên động địa nga.

- Tướng quân, hôm nay không cần thượng triều, tiếp tục nắm nghỉ đi.

Thu Hương xoay người chạy thẳng ra ngoài, bỏ lại một Triệu Lam còn ngu người, chưa hiểu xảy ra chuyện gì. Một đợt gió lạnh thôi qua, vài con quạ bay ngang kêu quác quác.

Điềm xui nga.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.