Tôi vừa về tới Tinh Thành thì lập tức tới quán rượu mà mọi người họp mặt tìm đồng đội. Vừa vào đã thấy bầu không khí rất nặng nề. Thành viên Đội Phi Thường đang ngồi quanh một bàn tròn, mặt người nào cũng lạnh lùng. Thấy tôi trở về, tất cả mọi người gật đầu với tôi. A Lang đại ca ra hiệu bảo tôi ngồi xuống. Tôi vội vã kéo ghế, không dám cười nhe nhởn nữa. “Mọi người, về chuyện Hắc Ám Tà Hoàng hạ chiến thư với đội ta, mọi người nhìn nhận thế nào?” A Lang đại ca dò hỏi ý kiến của đồng đội trước tiên.
“???” Mặt tôi đầy vẻ nghi hoặc, chiến thư gì cơ?
“Hoàng Tử vừa về, chắc cậu ấy còn chưa biết xảy ra chuyện gì phải không?” Tiểu Long Nữ thấy tôi nghi hoặc, vội vã giải thích với tôi: “Vừa nãy chúng tôi gặp bốn người đội Hắc Ám Tà Hoàng ở điểm hồi sinh, bọn họ. . . đặc biệt là tên Minh Hoàng đó, đúng là chưa ăn mắng đủ. . . . . .”
“Là chưa ăn đòn đủ, lại có thể mắng tôi biến thái. (Không phải anh là biến thái sao? Tôi nghi ngờ.)” Khuôn mặt Gui lạnh lùng, tôi hoảng hốt. Cũng ngầu đấy. . . . . .
“Đúng vậy, bọn họ còn nói Doll là pháp sư vong linh kì quặc. . . . . . Híc!” Doll rưng rưng nước mắt. (Chuyện này. . . có vẻ cũng là sự thật, tôi nhỏ một giọt mồ hôi lạnh.)
“. . . Bọn anh đánh nhau với họ ngay tại điểm hồi sinh, chẳng qua lần này bởi vì đội NPC bảo vệ trong thành đột ngột đi tới, bọn anh đành phải dừng tay bỏ chạy.” A Lang đại ca căm phẫn bất bình đấm xuống bàn.
“Hừm, nếu không phải vì đội bảo vệ, chúng tôi đã giết bọn họ về cấp 1 từ lâu rồi.” Gui siết tay chặt đến mức nghe thấy cả tiếng khớp răng rắc.
“Sau đó, đội Hắc Ám Tà Hoàng lại PM Gui, hạ chiến thư với cậu ấy, quyết định phân cao thấp tại Đại hội Đội phiêu lưu một tháng sau.” Nói đến cuối, Tiểu Long Nữ cũng đấm mạnh lên bàn vài quả. . . . . . Xem ra, lúc tôi và Tà Linh không có mặt, xung đột giữa hai đội chúng tôi đã hừng hực khí thế. Nếu đúng như Tà Linh nói thì hai đội sẽ trở thành đối thủ của nhau. Haiz! Đều là họa từ hai chữ người đẹp. . . . . . (Không phải tôi gây họa đâu!).
Tôi tự hỏi có nên nói lại đoạn đối thoại giữa tôi và Tà Linh không, nói ra để mọi người không còn có ác cảm với đội Hắc Ám Tà Hoàng như vậy nữa? Dù sao hết thảy chỉ là hiểu nhầm.
“Haiz! Chúng ta hì hục đánh rồng bao lâu đều công cốc rồi, không cầm long tiên, lần này ít nhất cũng mất 50 vàng.” A Lang đại ca không chịu được mà thở dài cảm thán. Mọi người đánh mệt đến mức nằm dài dưới đất, nhưng lại xảy ra chuyện này, khiến chúng tôi không có chút chiến lợi phẩm nào.
Long tiên của tôi . . . . . . Không cầm? Đầu tôi trống rỗng ba giây, rồi lập tức đứng dậy. Bụp bụp hai tiếng, nắm đấm của tôi khiến cái bàn thủng hai lỗ.
“Đội ~~ Hắc ~~ Ám ~~ Tà ~~ Hoàng, Hoàng Tử tôi không thể đội trời chung với các người.” Tôi hét vang ~~~~~
“. . . Vậy, chúng ta lập tức tiếp nhận chiến thư của họ. Nội trong một tháng phải gia tăng luyện cấp. Với tình thế này, một tháng sau ắt phải tới Đại hội Đội phiêu lưu để cho bọn họ thấy sức mạnh của Đội Phi Thường chúng ta.”
“Đại hội Đội phiêu lưu là cái gì thế?” Tôi ngẩn ngơ nhìn Tiểu Long Nữ.
Theo thường lệ, cô ấy lại trừng mắt lườm tôi xong, bắt đầu giải thích: “Nửa năm một lần, Cuộc Sống Thứ Hai sẽ tổ chức một Đại hội Người phiêu lưu. Dùng cách đấu theo cặp, tuyển ra đội phiêu lưu ưu tú nhất. Yêu cầu đội có sáu thành viên, phần thưởng là một vùng lãnh thổ.”
“Chúng tôi chẳng những muốn đánh bại đội Hắc Ám Tà Hoàng, còn muốn trở thành quán quân, để toàn bộ Cuộc Sống Thứ Hai biết Đội Phi Thường chúng ta.” A Lang đại ca hô vang đầy khí thế.
“Hoàng Tử, cậu còn nhớ lời thề của chúng ta không? Tạo nên truyền thuyết đó!” Tiểu Long Nữ PM tôi. “Đây là cơ hội rất tốt, tôi tin rằng, cái gọi là truyền thuyết không phải là leo lên bảng cao thủ đệ nhất, mà là. . .”
“Tôi biết, nếu chỉ muốn leo lên bảng cao thủ đệ nhất, vậy tôi sẽ không chọn lựa cách luyện cấp hiện tại. Tiểu Long Nữ, bây giờ tôi không muốn tạo nên truyền thuyết của một mình Hoàng Tử, tôi muốn cùng nỗ lực với mọi thành viên Đội Phi Thường, cùng nhau tạo nên truyền thuyết.” Tôi kiên định nhìn Tiểu Long Nữ.
“Ừ!” Tiểu Long Nữ cũng cười trả lời tôi.
“Chúng ta cùng cố gắng, cùng tạo nên truyền thuyết ở Cuộc Sống Thứ Hai.” Tôi đưa tay phải ra.
Tiểu Long Nữ lập tức đặt tay phải của cô ấy lên mu bàn tay tôi, A Lang đại ca cũng chụp bàn tay sói to lớn của anh ấy lên, bàn tay nhỏ bé của Doll, và cả mu bàn tay thon dài của Gui. “Tạo nên truyền thuyết.” Chúng tôi hét lên.
Sau đó, Doll đột nhiên đưa bàn tay nhỏ bé của em ra, dùng ngón trỏ đếm: “Anh Hoàng Tử một, chị Tiểu Long Nữ một, anh Lang một, anh Gui một, và cả Doll một. Tất cả năm người! Có vẻ không đủ người tham gia đại hội!”
. . . . . . !
“Tìm ma pháp sư đi!” A Lang đại ca kiến nghị. “Lần này nếu không phải vì ma pháp sư Minh Hoàng của đội Hắc Ám Tà Hoàng thì chúng ta có thể chiến thắng vẻ vang rồi. Đáng tiếc bởi vì Lôi Nộ Cửu Thiên đó lại khiến hai bên cùng chuốc lấy thất bại. Cho nên, anh nhiệt liệt đề nghị tìm pháp sư.”
“Tán thành!” Tất cả mọi người đều tán thành. Nhưng tôi thầm nghĩ rằng khi chúng tôi muốn tìm ma pháp sư thì lại tìm được pháp sư vong linh Doll này, muốn tìm cung thủ lại biến thành thi nhân lãng du Gui. . . . . . Lần này muốn tìm pháp sư, tiền đồ thật đáng lo ngại. . . . . . Và cả tổ hợp nghề nghiệp và chủng tộc kì quặc gì mà chúng tôi không có?
“Đi Công hội Người phiêu lưu tìm được không?” Gui đề nghị.
“Phản đối!” Bốn người còn lại trả lời đồng thanh.
Gui sờ mũi.”Vậy phải tìm thế nào đây?”
“Ừmm. . . . . .” Tất cả mọi người đều phiền não. Còn một tháng nữa. Để bồi dưỡng sự ăn ý, tốt nhất là tìm được người càng nhanh càng tốt.
Trong khi thành viên Đội Phi Thường đang chau mày đến mức có thể ép chết muỗi. . . . . .
“Xin hỏi các bạn đang tìm ma pháp sư phải không? Tôi vừa mới ở bên cạnh, cho nên nghe thấy. . .” Một giọng nói dịu dàng vang lên.
Chúng tôi đồng loạt quay đầu nhìn lại, một giai nhân thanh tú lập tức đập vào tầm mắt chúng tôi. Giai nhân thanh tú bị chúng tôi năm nhân hai là mười mắt nhìn, ngượng ngùng đỏ mặt, nói lắp bắp: “Ừm. . . vậy, vậy tôi xin tự giới thiệu bản thân trước. Tôi là Vũ Liên, là ma pháp sư tộc người, chuyên tu hệ hỏa, tu thêm hệ thổ. . . . . . Và cấp độ bây giờ là 38.”
Chúng tôi đều sốc nặng. Ma pháp sư tộc người? Nghề nghiệp và chủng tộc bình thường như vậy? Làm sao có thể?
“Cô là nữ?” Ánh mắt Tiểu Long Nữ nhìn chằm chằm vào ngực của Vũ Liên. Ừm! Cũng ấn tượng đấy.
“Đúng vậy. . .”
“Cô thích đàn ông?” Tôi hỏi nghiêm túc.
“. . . Ừ.”
“Chị thích tình yêu và chính nghĩa không?” Mặt Doll tràn đầy tình yêu và chính nghĩa, hỏi.
“. . . . . . ?”
“Cô không thể tranh giành Hoàng Tử cao quý mỹ lệ với tôi được!” Mặt Gui lo lắng, nhưng ngay sau đó đã bị tôi đá bay ra ngoài, còn tưởng anh ta đã trở nên mạnh mẽ rồi, kết quả vẫn ghê chết như vậy.
“Tại sao bạn muốn gia nhập đội chúng tôi?” A Lang đại ca hỏi nghiêm túc.
Mặt Vũ Liên lộ vẻ ngưỡng mộ, nói: “Vừa mới thấy các bạn nói chuyện, vô cùng ngưỡng mộ tình cảm giữa các bạn, nếu tôi cũng được trở thành một người trong các bạn thì tốt quá.”
Lý do bình thường như vậy? Tất cả thành viên của Đội Phi Thường đều nhỏ một giọt mồ hôi lạnh, lẽ nào. . . . . . ?
“Cuối cùng. . . . . . chúng ta cũng tuyển được đồng đội bình thường rồi ư?” Tôi nói lắp bắp.
“Bạn biết những ma pháp nào?” A Lang đại ca không bị vui vẻ làm cho lú lẫn, vẫn hỏi kỹ lưỡng.
Vũ Liên trả lời: “Em biết Hỏa Tiễn Thuật, Hỏa Cầu Thuật, Hỏa Trụ, Hỏa Tường, Hỏa Chi Liệp Sát, Lưu Tinh Vũ, hệ thổ thì biết ít hơn, chỉ biết Địa Ngục Chi Nha, Địa Liệt Thuật, Ngạnh Thổ Khôi Giáp.”
A Lang đại ca lập tức đứng dậy: “Vũ Liên tiểu thư, xin chào. Chúng tôi là Đội Phi Thường, đội viên năm người, chiến sĩ Hoàng Tử, đạo tặc Tiểu Long Nữ, linh mực Sửu Lang, pháp sư vong linh Doll, thi nhân lãng du Guiliastes, gọi cậu ấy Gui là được rồi. Chúng tôi rất hoan nghênh tiểu thư gia nhập.”
*********
Chúng tôi lập tức kéo Vũ Liên đi luyện công trong sơn cốc. Thấy rằng có ma pháp sư có lợi ích to lớn như thế nào. . . . . .
Tôi nhảy phắt về phía sau, Hỏa Trụ lập tức bùng cháy trên người quái vật Nhân Mã. Tôi cẩn thận cản nó lại, để tránh quái vật có thể chạy tới làm ma pháp sư Vũ Liên bị thương. Chẳng bao lâu, một con Nhân Mã bùng cháy liền ngã xuống như thế. Mà từ đầu đến cuối không hết năm phút, không ngờ có thể đánh bại Nhân Mã mạnh hơn rồng loại nhỏ. Tôi cần những mười mấy phút mới có thể đánh bại rồng loại nhỏ. Có pháp sư quả nhiên là chuyện tốt.
“Vất vả rồi, Vũ Liên.” A Lang đại ca vỗ lưng ma pháp sư Vũ Liên.
“Đâu có, đây là việc Vũ Liên phải làm mà.” Vũ Liên đỏ mặt, ngượng ngùng trả lời.
“Cuối cùng cũng tuyển được đồng đội bình thường, thật cảm động!” Tôi kích động. Cuối cùng Đội Phi Thường cũng có một người bình thường. Chuyện này thật sự khiến người tôi chấn phấn.
“Hoàng Tử điện hạ tôn quý mỹ lệ, cậu cũng rất bình thường.” Khôi phục bản tính phiền phức, anh ta lại bắt đầu phát huy tài ăn nói buồn nôn đó.
“Tên này chính là kẻ không bình thường nhất. Cậu ấy là nhân yêu duy nhất trong Cuộc Sống Thứ Hai đấy.” Tiểu Long Nữ nhỏ tiếng lẩm bẩm, rồi bị tôi lườm cho phát.
“Doll cũng rất bình thường mà!” Mặt Doll hồn nhiên.
. . . . . . Chuyện này chờ bàn luận sau.
“Nhưng mà, Hoàng Tử cậu nói sai rồi .” Tiểu Long Nữ trả lời tôi.
“Nói sai ? Sai ở đâu?”
“Cơ bản, có thể mắt lé bỏ qua vẻ đẹp của cậu và Gui, làm sao có thể coi là bình thường được?!” Tiểu Long Nữ phân tích: “Tôi vốn tưởng cô ấy gia nhập vì cậu và Gui. Nhưng từ lúc rời khỏi thành đến giờ, thời gian cô ấy nói chuyện với anh Lang nhiều hơn thời gian nhìn hai người rất nhiều.”
Bốn người chúng tôi cùng quay đầu nhìn A Lang đại ca và Vũ Liên đang nói chuyện rất vui vẻ, cảm thấy Vũ Liên có vẻ. . . . . . hơi đỏ mặt? Còn có phần ngường ngùng? Đang nói chuyện cùng A Lang đại ca với kiểu thiếu nữ e thẹn. . . . . . Không thể nào? Bốn người chúng tôi ngơ ngác nhìn nhau. Tiểu Long Nữ lại bày ra vẻ mặt muốn biết rõ ràng mọi chuyện. Cô ấy xông tới kéo Vũ Liên lại đây, lấy lý do nói chuyện riêng tư giữa con gái, cấm A Lang đại ca qua đây hóng hớt. Sau đó, Tiểu Long Nữ dùng tay phải chộp lấy mặt tôi, tay trái chộp lấy mặt Gui, giơ mặt của chúng tôi đến trước mặt Vũ Liên: “Vũ Liên, bạn thấy Gui thế nào?”
“?” Vũ Liên bị hoảng hồn, vẻ mặt khó hiểu.
“Cứ nói thẳng đi.” Tiểu Long Nữ nói kiên quyết.
“Gui. . .Trông rất đứng đắn!” Vũ Liên do dự, có vẻ như đang nghĩ xem nói thế nào để không làm tổn thương người khác.
. . . Rất đứng đắn? Đây là tính từ gì vậy?
Tiểu Long Nữ lại hỏi: “Vậy bạn thấy Hoàng Tử thế nào?”
Vũ Liên nở nụ cười vui vẻ, còn vỗ đầu tôi: “Hoàng Tử rất dễ thương!”
Dễ thương . . . . . Lần đầu tiên tôi nghe thấy có người miêu tả tôi như vậy, miêu tả người tuấn mỹ tuyệt thế suýt nữa loạn luân với chính mình như tôi là dễ thương?
Tiểu Long Nữ hỏi vô cùng cẩn thận: “Vậy bạn thấy anh Lang thế nào?”
Vừa nghe tới anh Lang, không ngờ Vũ Liên lại đỏ mặt luôn, cô ấy nói lắp ba lắp bắp: “A Lang đại ca rất, rất cá tính a, hơn nữa lại chín chắn, lại kiên định.” Đang nói, cô ấy có vẻ lâm vào ảo tưởng. . . . . .”Lông của anh là màu bạc xinh đẹp, là màu mà tôi thích nhất.”
Màu bạc? Chúng tôi quay đầu nhìn đám lông rối bù màu xám của A Lang đại ca. . . . . . . . .
“. . . . . . Anh ấy là người đẹp nhất, nam tính nhất tôi từng gặp.” Vũ Liên nhìn A Lang đại ca với vẻ đầy ngưỡng mộ, rồi lại quay đầu nhìn tôi và Gui, mặt tỏ ra có lỗi, nói: “Đừng lo lắng, các cậu cũng khá đẹp mà, nhất định sẽ có những cô gái thích vẻ ngoài của các cậu, đừng buồn nhé!” Cô ấy dịu dàng an ủi chúng tôi. . . . . .
“. . . . . . Thẩm mỹ quan thật thần kỳ!” Tôi hoảng hốt.
“Đội Phi Thường quả nhiên sẽ không có người bình thường.” Tiểu Long Nữ bình tĩnh kết thúc bình luận.