12 Nữ Thần

Chương 316: Chương 316: Trái đất hình cầu




Luyện thể là rèn luyện thể chất qua những hoạt động như vận động, bổ sung dinh dưỡng, qua đó giúp cơ thể khỏe mạnh, dẻo dai, bền bỉ, nhanh nhẹn...

Còn luyện hồn là rèn luyện linh hồn, khiến linh hồn phát triển, linh hồn càng lớn thì càng tích trữ được nhiều linh lực và linh hồn càng đậm đặc thì uy lực của linh lực cũng càng mạnh.

Để rèn luyện thể chất cần có những bài tập thể thao và chế độ dinh dưỡng thích hợp, tương tự, để phát triển linh hồn cũng cần có bài tập và dinh dưỡng thích hợp cho linh hồn.

Dinh dưỡng cho linh hồn thường là linh dược, linh đan, linh quả... Còn những bài tập để phát triển linh hồn được gọi là công pháp luyện hồn.

Công pháp luyện hồn có rất nhiều loại với tác dụng khác nhau, nhưng về cơ bản, tất cả công pháp luyện hồn đều dẫn đến một đích đến chung là phát triển linh hồn trở nên lớn và đậm đặc.

Nhưng ngoài lớn và đậm, linh hồn còn có một số đặc điểm khác, một trong số đó là chất, chất của linh hồn.

Chất của linh hồn là gì?

Không ai chú ý đến bởi vì gần như tất cả linh hồn đều cùng một chất, chỉ khác nhau về độ lớn và đậm đặc. Điều này dẫn đến một quy tắc bất di bất dịch là nếu hai người luyện hồn có linh hồn giống nhau về độ lớn và độ đậm đặc, dùng cùng một linh thuật tấn công nhau thì kết quả là bất phân thắng bại.

Vậy nếu hai người luyện hồn có linh hồn cùng độ lớn, cùng độ đậm đặc, hay nói cách khác là cùng cấp bậc và cấp độ này lại khác nhau về chất thì khi tấn công nhau sẽ thế nào?

Rất khó để hình dung, nhưng chắc chắn kết quả sẽ không đơn giản chỉ là bất phân thắng bại.

Lúc này, Dương đang mơ hồ cảm nhận được linh hồn hắn đang trong một quá trình biến đổi về chất. Quá trình này diễn ra hoàn toàn bị động và Dương cảm nhận được linh hồn của Hoài Bão và Sùng Hạo cũng trải qua quá trình này, giống như linh hồn cả ba đang có một sự giao thoa đồng điệu, kẻ kích hoạt quá trình này là Sùng Hạo, còn Dương và Hoài Bão là hai linh hồn hưởng ứng, thúc đẩy và đóng góp vào quá trình biến đổi.

Trong quá trình này, Dương dần hiểu ra rằng Sùng Hạo đang sáng tạo ra một cách luyện hồn mới, không chỉ phát triển về độ mạnh và đậm đặc mà còn khiến linh hồn thay đổi về chất.

“Đạo của ta là Chiến Đạo!”

Khi nghe Sùng Hạo nói, linh hồn Dương như nhìn thấy một ngõ cụt, ngõ cụt này không nói lên sự cùng đường, mà ngõ cụt này thể hiện rằng ba người bọn hắn chính là những kẻ khai hoang, từ những bước đi đầu tiên của ba người bọn hắn, ngõ cụt này có một ngày sẽ trở thành đại lộ đông đúc người theo bước.

“Linh hồn của ta là Chiến Hồn!”

Câu tiếp theo của Sùng Hạo như khiến linh hồn Dương bừng tỉnh, bản chất linh hồn hắn thay đổi từ dạng linh hồn phổ thông mà ai ai cũng có trở thành một dạng linh hồn hoàn toàn mới, chiến hồn.

Khác biệt ở đâu? Ở chữ chiến. Chiến hồn vì chiến mà sinh, vì chiến mà mạnh. Nếu linh hồn bình thường phát triển nhờ công pháp và dinh dưỡng thì chiến hồn phát triển nhanh nhất trong chiến đấu.

Vậy dựa theo câu hỏi cũ, nếu hai linh hồn cùng cấp độ nhưng khác chất, một là linh hồn thường, một là chiến hồn, hai linh hồn này dùng cùng loại linh thuật tấn công nhau sẽ thế nào?

Đáp án là, đòn thứ nhất hòa nhau, đòn thứ hai chiến hồn chiếm ưu thế, và càng về sau chiến hồn càng áp đảo, vì chiến hồn càng chiến càng mạnh, càng chiến càng phát triển.

Rồi Dương nhìn thấy hư ảnh một vị chiến thần uy nghi hùng dũng hiện ra sau lưng Sùng Hạo, một vị chiến thần sáu cánh thần thái trang nghiêm sau lưng Hoài Bão, Dương biết sau lưng mình cũng có một hư ảnh chiến thần ẩn trong bóng tối, ba vị chiến thần này không phải chỉ hiện ra cho oai, mà Dương biết rằng đây là điềm báo cho hình dạng chiến hồn của chính bọn hắn trong tương lai, khi chiến hồn đã phát triển đến mức độ vô cùng khủng bố.

“Ta gọi nơi này là Lãnh Địa...”

Sùng Hạo, Hoài Bão và Dương, dưới chân mỗi người xuất hiện một vòng tròn hoa văn có biểu tượng đặc trưng của mỗi người. Vòng tròn này là một trong những năng lực đặc hữu của người mang chiến hồn và được người sáng tạo ra chiến hồn là Sùng Hạo đặt cho cái lên Lãnh Địa.

Lãnh Địa có một số tác dụng mạnh mẽ trong chiến đấu, chiến hồn càng phát triển thì Lãnh Địa càng mở rộng.

“... xưng hiệu là Bạch Long...”

Theo thời gian, những cái danh hiệu từn chấn động ba miền một biển là Bạch Long Bá Vương, Vô Sắc Tiên Vũ, Hắc Vũ Tiên Long đã trở nên dài dòng lỗi thời, bọn hắn không còn là những thiếu niên mười ba tuổi háo thắng ngày nào. Một xưng hiệu mới để đánh dấu sự đổi mới, đánh dấu một bước trưởng thành là điều tất yếu.

Bạch Long Sùng Hạo, Ma Vũ Hoài Bão...

Dương vẫn đang suy nghĩ danh hiệu mới cho riêng mình.

“... cấp bậc là Chiến Hoàng!”

Chiến hồn là một dạng biến chất của linh hồn, và quá trình này cần diễn ra kéo dài xuyên suốt từ lúc bắt đầu luyện hồn cho đến tận khi linh hồn đạt đến đỉnh cao nhất.

Về cơ bản, trong thời kì đầu, chiến hồn chưa thể hiện sự khác biệt so với linh hồn bình thường, thời kì này là thời kì người luyện hồn từ cấp Linh Sĩ đến cấp Linh Vương.

Sự khác biệt của chiến hồn chỉ thể hiện rõ ràng nhất khi vượt qua cấp Linh Vương và đột phá.

Chiến hồn vượt qua cấp Linh Vương có những khác biệt rõ rệt so với linh hồn thường đạt cấp Linh Đế. Vậy nên với vai trò người sáng tạo, Sùng Hạo đặt cho cấp bậc chiến hồn vượt qua cấp Linh Vương một cái tên mới để phân biệt với cấp bậc Linh Đế: cấp bậc Chiến Hoàng. Nói cách khác, Chiến Hoàng và Linh Đế là hai cấp bậc tương đương nhau về sức mạnh nhưng khác về bản chất.

“Ta tự xưng là Ma Vũ, đột phá thành Chiến Hoàng, lập ra Ma Vũ Lãnh Địa!”

Sau khi Sùng Hạo đặt tên cho năng lực và cấp bậc, đến lượt Hoài Bão xưng danh.

Lúc này, Dương cảm giác được linh hồn đã đạt đến đỉnh điểm để có thể đột phá thành Chiến Hoàng.

Trong đầu hắn cũng đã nghĩ ra một xưng hiệu...

“Ta đột phá...”

XOẸT... ẦM!

Khi Dương vừa mở miệng nói, một tia sét màu lam bạc đột nhiên giáng xuống đập thẳng vào mồm Dương. Cú giáng này không chỉ đấm vỡ a lô của Dương, còn khiến linh hồn hắn bất ổn, bóng tối, lãnh địa và hư ảnh chiến thần của hắn đều tan biến, quá trình đột phá rơi vào hỗn loạn. Mối liên kết cân bằng cũng bị hủy hoại và cả Sùng Hạo lẫn Hoài Bão đều lỡ cơ hội đột phá.

“Đột phá xịt rồi?” Có người ngơ ngác hỏi.

“Cứ tưởng có gì hay ho!” Người khác tiếc rẻ nói.

“Chỉ là lũ hề Mặt Đất mà thôi!” Người thì khoái trá cười châm chọc.

Cũng có người khó tin: “Tại sao Tà Phật Bình Thường đang đột phá lại bị trời đánh?”

Người khác lí giải: “Ngươi quên sự tích Bình Thường sáng tạo ra Hắc Phù Đổng bị Thần Lôi Thẩm Định bỏ bảo đánh người sao? Gọi kẻ này là Tà Phật cũng có cái lí của nó, phải tà ác đến mức nào mới bị trời đánh chứ!”

Thật ra người đánh Dương chính là chủ nhân của Thần Lôi, Nữ Thần Lôi, Lam Ngân. Trước đó, Thuận Thiên biến dạng thành Chấn Thiên, cấp bậc thần bảo tăng lên khiến nàng cảm ứng được, vô thức phát ra một tia Thần Lôi.

Cũng vì phát ra tia Thần Lôi này mà Lam Ngân cảm nhận được Dương đang đột phá, liền canh đúng khoảnh khắc linh hồn Dương bộc phát, cũng là lúc ánh sáng bảo vệ của ba hòn đá bị nhiễu loạn trong khoảnh khắc, nàng liền hung hăng bắn một tia Thần Lôi đâm thẳng vào mồm Dương, tiếc là Địa Tâm Cảnh áp chế nên Thần Lôi không thể đánh nát đầu Dương như nàng mong muốn.

Mà lúc này, giữa bầu trời Địa Tâm Cảnh, chiến kén khổng lồ đã biến mất, thay vào đó là cơ thể một phụ nữ đang bị những sợi tơ màu đỏ tía đan lên khắp cơ thể, tạo thành một chiếc đầm màu đỏ tía phủ lên người nàng.

Nàng là Thiên Hương trong cơ thể của Lam Ngân, vết thương trên mặt Lam Ngân, vốn là vết thương xảy ra trong cuộc chiến hai mươi mấy năm trước, khi linh hồn Thiên Hương dựa vào phương pháp đặc biệt cố xâm nhập vào cơ thể Lam Ngân qua mắt của nàng, vết thương này giờ đã biến mất, trả lại một gương mặt đẹp khuynh quốc khuynh thành.

Nhưng đó không phải điều Thiên Hương quan tâm, nàng quan tâm là một dòng chảy sức mạnh khủng khiếp đang tồn tại trong cơ thể nàng, sức mạnh này được hấp tụ từ tinh dịch của côn trùng trong Địa Tâm Cảnh, truyền vào chiếc kén qua đường ống dẫn tinh và lưu trữ trong này qua nhiều nghìn năm, ngoài ra, để đủ linh lực, chiếc kén còn phát động rễ địa tâm để hút lấy linh lực và cả linh hồn của rất nhiều sinh vật trong Địa Tâm Cảnh.

Tuy nhiên, Thiên Hương vẫn chưa hài lòng, vì sức mạnh nàng có được vẫn không thoát khỏi cảnh bị lực lượng vô hình nào đó trong Địa Tâm Cảnh áp chế.

Lúc này, Thiên Hương nhìn thấy Lam Ngân trong thân xác của nàng đang điên cuồng lao đến.Thục Trinh đang ở dưới lòng đất trong cung điện Nữ Hoàng của bá vương trùng.

Trước đó, sau khi kích hoạt ba hòn đá nhờ vào sự cân bằng hoàn hảo của ba người Hữu Thực, Sùng Hạo và Hoài Bão, Thục Trinh phát hiện ra một điều kì lạ.

Ai cũng cho rằng linh trận gồm ba hòn đá và những ánh sáng tinh tú kia chính là Nạp Địa Thánh Trận, nhưng Thục Trinh lại nghĩ khác, nếu gọi là Nạp Địa, tại sao lại dùng những tinh tú trên bầu trời?

Thục Trinh quyết định tiến xuống lòng đất tìm nơi ba hòn đá xuất phát bay lên để có câu trả lời.

Thục Trinh tìm đến vòm hang sâu bên dưới cung điện, nơi có một bệ đá đặt ba hòn đá để kích hoạt tinh đồ. Nhưng bệ đá lúc này trống không, dễ hiểu, vì ba hòn đá đã bay lên phía trên.

Bệ đá hình vuông cũ kĩ phủ đầy bụi đất và rong rêu. Thục Trinh nhìn kĩ bệ đá, nàng suy nghĩ rồi dùng linh lực quét sạch bụi đất trên tảng đá.

Ngoài ba vết lõm hình tam giác, Thục Trinh phát hiện ra trên bệ đá này còn có những hoa văn mờ nhạt, hoa văn này giống hệt mặt trên của hình vẽ bí ẩn mà nàng và Dương khám phá ra.

Thục Trinh liền dùng khả năng kết trận của mình để vẽ ra hình vẽ bí ẩn cho trùng khớp với kích thước của tảng đá, ngay cả hoa văn cũng trùng khớp..

Nhưng không có gì xảy ra.

Sai ở chỗ nào? Thục Trinh không biết. Rồi nàng nghĩ đến Hữu Thực, ở cạnh hắn, nàng có cảm giác chuyện gì hai người cũng làm cũng trở nên dễ dàng. Nhưng nàng buộc phải đi một mình, vì nàng cảm thấy khám phá bí mật ba hòn đá và hình vẽ bí ẩn mới là sự giúp sức lớn nhất mà nàng làm được cho Hữu Thực, dù là âm thầm, chứ không phải cùng hắn sát cánh chiến đấu như cách Đoan Trang làm cho Tiêu Hồn.

Nghĩ đến Hữu Thực, Thục Trinh lại chợt cảm giác nhớ hắn, nhớ những câu chuyện vui và cũng có phần kì lạ mà hắn kể, ngoài ra, còn có những thông tin mà nàng chưa hề biết đến, ví dụ như, Trái Đất hình cầu.

Hình tròn tượng trưng cho trời, hình vuông tượng trưng cho đất.

Ai cũng biết quan niệm cổ xưa này qua sự tích Bánh Chưng Bánh Dày, nhưng đó chỉ là tượng trưng.

Còn thật sự ra sao?

Trong quá trình tìm kiếm những hình vẽ, Hữu Thực từng nói với Thục Trinh rằng, thật ra Trái Đất hình cầu.

Và từ câu nói đó, Thục Trinh đã thử thay đổi cấu trúc hình hộp của hình vẽ nàng đang vẽ trên bệ đá, biến hình vẽ hình hộp này thành hình cầu.

Và điều kì lạ đã xảy ra, bệ đá vốn nằm im chợt như phình to lên theo sự biến đổi của hình vẽ, tảng đá và hình vẽ cùng bay lên và cùng hóa thành hình cầu, trên hình cầu là những hoa văn mà nếu Dương có mặt ở đây sẽ lập tức nhận ra đây chính là bản đồ thế giới. Tảng đá đã hóa thành một phiên bản của quả địa cầu.

Và Thục Trinh tin rằng, hình vẽ hình cầu này mới là Địa Tâm Đồ chân chính, còn tảng đá hình cầu này là thứ để kích hoạt Nạp Địa Thánh Trận thật sự!

Vòm hang chợt mở ra, cơ thể Thục Trinh tỏa sáng rồi nàng như bị tảng đá kéo bay lên...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.