Ngày hôm đó từ trường quay về, mệt đến cổ tưởng như đứt rời ra, cậu ta vẫn như mọi ngày vội vã chạy đi nấu nước tắm. Thật ra trước kia tôi rất lười nấu, luôn tắm nước lạnh.
Ngày hôm sau cậu ta nói muốn tặng quà cho tôi. Tôi cười, nhìn cái túi nilon lớn màu đen trên tay cậu ta, thấy thật giống cái túi rác.
Tôi vừa hờ hững nói cảm ơn vừa mở ra xem, là cái gối đầu, cùng một cái chăn rất mềm mại, hoa văn là mấy con cá đang bơi màu xanh thẫm.
Khuôn mặt cậu ta hơi ửng hồng, nói thật khẽ: “Nhìn anh ở trường quay ngủ không được thoải mái, tặng cho anh, sau này muốn nằm ở đâu cũng được.”
Tôi không thể không thừa nhận, nhóc con nhút nhát trước mắt tôi lúc này, hình như vừa tặng cho tôi cả trái tim.
Tôi cũng phải thừa nhận, trong chớp mắt lúc mở ra nhìn thấy món quà này, lòng tôi…có phần rung động.