Ngải Tịnh Kỳ ngơ ngẩn nhìn di động trên đất, màn hình di động còn sáng, nhưng trò chuyện giữa cô ấy và chị Dương đã kết thúc.
Chị Dương nói, cô ta bị tức chết rồi.
Nghe giọng điệu, là thật sự nổi giận, thái độ này, chỉ sợ chị Dương sẽ không giúp cô ấy xử lý chuyện xấu này nữa.
Cô ấy là do một tay chị Dương dẫn dắt, lúc cô ấy ký hợp đồng với Phong Hoàng, chị Dương đã dẫn dắt mấy nữ minh tinh tuyến hai tuyến ba, nhưng vì cô ta từ chối quy tắc ngầm, bởi vậy cuối cùng những nữ minh tinh này đều cầu xin thay đổi người đại diện. Phần lớn sau này đều nổi tiếng, nhưng không muốn thấy chị Dương, cả đám đều cảm thấy nếu không vì chị Dương, bọn họ đã sớm nổi tiếng rồi.
Nhưng Ngải Tịnh Kỳ thì khác, cô ấy vẫn luôn cần cù chăm chỉ quay phim ca hát, hoàn toàn dựa vào sự cố gắng của mình và thực lực đi đến địa vị hôm nay, cô ấy ít khi trêu chọc phiền phức, một khi có chuyện xấu, chị Dương đều xử lý giúp cô.
Bây giờ chị Dương đều không muốn xử lý giúp cô chuyện này, vậy nói lên công ty từ bỏ cô ấy.
Tát phụ nữ có thai và bà già không chỉ bị trong nước thóa mạ, ở nước ngoài lại càng không cho phép, công ty từ bỏ cô ấy, Ngải Tịnh Kỳ không có bất cứ lý do gì kháng nghị!
Cũng không kháng nghị được!
Nhưng con đường ngôi sao bị hủy đi như thế à?
Ngải Tịnh Kỳ rất không cam lòng, Lăng Tử Yên lại càng không cam lòng.
Hai người người nào cũng không mở miệng, lúc này bọn họ đều bình tĩnh dị thường, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, nhất định phải nghĩ ra một biện pháp giải quyết chuyện này.
“Haizz...” Ngải Tịnh Kỳ nghĩ mãi mà không nghĩ ra biện pháp tốt, ảo não thở dài, vừa giận vừa hờn nắm chặt tay đập lên bàn: “Chung Khải Trạch chết tiệt, Lăng Tuyết Lan chết tiệt!”
Lăng Tử Yên cũng tức giận tới mức nắm chặt hai tay, bọn họ không có ngốc, Ngải Tịnh Kỳ lặng lẽ về nước, căn bản không có ai biết hôm nay cô ấy sẽ xuất hiện ở cửa trường tiểu học Thành Công, lại càng không có người cố gắng quay cô ấy. Cho nên người có khả năng quay video nhất là Lăng Tuyết Lan.
Cô ta không chỉ quay video clip, còn xử lý video clip này, đăng lên trên mạng bôi đen Ngải Tịnh Kỳ!
Lăng Tử Yên tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra, suy nghĩ rất lâu, người duy nhất có thể giúp cô là Kỳ Minh Viễn.
Lăng Tử Yên lập tức lấy điện thoại ra, tìm số Kỳ Minh Viễn gọi đi.
“Cậu gọi điện cho ai thế?” Ngải Tịnh Kỳ nghe thấy âm thanh điện thoại gọi đi, quay đầu nhìn Lăng Tử Yên, cho rằng cô nhóc này bị chọc tức muốn tìm Chung Khải Trạch lý luận, vội vàng nói với cô: “Không được phép tìm tên cặn bã Chung Khải Trạch kia.”
“Mình không tìm anh ta.” Lăng Tử Yên lắc đầu với cô ấy, lúc này điện thoại kết nối, cô vội vàng để điện thoại bên tai: “Kỳ Minh Viễn, bây giờ anh bận không?”
“Anh lập tức đến ngay!” Giọng nói của Kỳ Minh Viễn giống như tiếng Piano truyền từ trong điện thoại ra, chỉ trong nháy mắt khiến trái tim Lăng Tử Yên bối rối không thôi dần bình tĩnh lại.
“Tôi đang ở nhà hàng Vũ Gia anh biết không?” Lăng Tử Yên nhíu mày, giọng điệu của anh nghe qua, giống như đã sớm biết cô đang ở nhà hàng Vũ Gia.
“Hứa Minh Ưu đã nói vị trí của em cho anh biết rồi.” Kỳ Minh Viễn giải đáp nghi ngờ của cô, lúc này Lăng Tử Yên mới nhớ tới, sau khi anh rời đi vào buổi sáng có gọi điện nói với cô, anh sẽ phái một vệ sĩ của anh tới, hình như tên là Hứa Minh Ưu gì đó.
“Vậy tôi đợi anh, lái xe cẩn thận một chút, hẹn gặp lại.” Lúc này Lăng Tử Yên mới cúp điện thoại.
“Tử Yên, thành thực khai báo, cậu vừa gọi điện cho ai đấy?” Ngải Tịnh Kỳ nheo mắt lại, trong đôi mắt hồ ly lộ ra chút nguy hiểm.
“Tịnh Kỳ, mình có chuyện vô cùng quan trọng muốn nói với cậu, cậu phải đảm bảo với mình, cậu sẽ không kích động nhé.” Lăng Tử Yên để điện thoại xuống, bộ dạng vô cùng nghiêm túc, nhưng rất sợ Ngải Tịnh Kỳ.
“Hửm? Có phải có chuyện gì mình không biết hay không?” Nhìn bộ dạng cô cẩn thận như vậy, Ngải Tịnh Kỳ cảm thấy nhất định là Lăng Tử Yên có chuyện gì đó quan trọng lừa cô.
“Đúng vậy... Mình kết hôn rồi.” Lăng Tử Yên lấy hết dũng cảm nói chuyện đăng ký kết hôn với Kỳ Minh Viễn cho Ngải Tịnh Kỳ nghe: “Sau khi ly hôn với Chung Khải Trạch, mình và anh ấy đã đăng ký kết hôn!”
“Cái gì? Lăng Tử Yên, cậu điên rồi, mới nhận sổ xanh, cậu lại đi lĩnh sổ đỏ...” Ngải Tịnh Kỳ đâu còn nhớ rõ Lăng Tử Yên hi vọng cô ấy đừng kích động, đứng bật dậy khỏi ghế, hoàn toàn quên mất bây giờ cô ấy còn chuyện bôi đen trên Facebook chưa xử lý. Chỉ có hôn nhân đại sự của Lăng Tử Yên, mới là chuyện lớn cô ấy quan tâm trước mắt.
“Tịnh Kỳ, Tịnh Kỳ cậu đừng kích động!” Lăng Tử Yên vội vàng kéo cô ấy: “Người ta không tệ, thật đó, cậu tin vào mắt mình đúng không?”
Ngải Tịnh Kỳ vừa nghe Lăng Tử Yên nói tin vào mắt mình, lập tức lại nổi giận: “Mắt cậu sao thế, nhìn xem cậu chọn Chung Khải Trạch là loại người gì? Mình mặc kệ, bây giờ cậu ly hôn cho mình, không thể đánh cược cuộc đời mình vào một người đàn ông không đáng tin...”
“Anh ấy không phải người như cậu nghĩ đâu.” Lăng Tử Yên vội vàng rót một cốc trà lài cho Ngải Tịnh Kỳ: “Tịnh Kỳ, cậu hãy nghe mình nói đã, tính tình anh ấy thật sự không tệ, nếu không sao mình có thể nhanh chóng ly hôn với Chung Khải Trạch như vậy được chứ? Nhà họ Chung là dạng người gì, trước đây chúng ta không biết, bây giờ còn chưa biết sao?”
Ngải Tịnh Kỳ tức giận nhận lấy trà lài Lăng Tử Yên đưa tới, uống một ngụm to, nghĩ một lát những lời cô mới nói, lúc này mới thoáng bình tĩnh, đặt chén trà xuống hỏi Lăng Tử Yên: “Anh ta là ai?”
“Trước mắt mình chỉ biết anh ấy là tổng giám đốc của quốc tế Hải An...” Thấy Ngải Tịnh Kỳ bày ra bộ dạng cậu đừng để bị lừa, Lăng Tử Yên vội vàng giải thích: “Mình từng xem qua thư nhậm chức của anh ấy rồi, còn có rất nhiều chứng nhận nữa, ngay cả giấy khai sinh đều đã xem qua rồi.”
“Cho nên cậu tin rồi!” Ngải Tịnh Kỳ thật sự không dám tin tưởng: “Đó là tổng giám đốc của quốc tế Hải An, quốc tế Hải An đấy, Tử Yên à, cậu có biết chị đấy rất lo lắng hay không? Người ta đường đường là tổng giám đốc của quốc tế Hải An, người ta nhìn trúng cậu ở điểm nào?”
Ngải Tịnh Kỳ là người tự mình hiểu lấy, cô ấy xuất thân từ gia đình bình thường, nhưng trước giờ không ôm mộng cô bé lọ lem, bởi vì cô ấy biết rõ, kẻ có tiền xuất thân từ nhà giàu, cũng không phải kẻ ngốc, trên người không có nhiều ưu điểm, dựa vào cái gì kẻ có tiền người ta coi trọng bạn!
Đây cũng là lý do cô ấy lo lắng cho hôn nhân của Lăng Tử Yên, một người là anh ba nổi tiếng ở nhà họ Kỳ, một người là con gái riêng của nhà họ Lăng, hai người họ, căn bản không có khả năng đi cùng đường.
Cô ấy thật sự rất lo lắng bạn tốt của mình bị người ta lừa.
“Mình tin...” Lăng Tử Yên rất kiên định với câu trả lời, Kỳ Minh Viễn khác với những người khác, trên người anh có lực uy hiếp của người ở trên cao lâu năm, không phải kẻ lừa đảo có thể tạo ra được.
“Ai da cô gái ngốc của mình...” Ngải Tịnh Kỳ còn định nói gì đó, di động của Lăng Tử Yên vang lên, cô nhìn thấy tên Kỳ Minh Viễn hiện trên màn hình, vội vàng ra hiệu cho Ngải Tịnh Kỳ đừng nói nữa.
Ngải Tịnh Kỳ vốn muốn nói gì đó nữa, nhưng thấy cô để ý cẩn thận như vậy, thì im lặng.
“Kỳ Minh Viễn!” Lăng Tử Yên để điện thoại bên tai, đợi Kỳ Minh Viễn nói chuyện.
“Anh đến rồi, em ở phòng nào thế?” Kỳ Minh Viễn ở bên kia điện thoại hỏi, người đã vào nhà hàng Vũ Gia.
“Phòng số tám.” Lăng Tử Yên trả lời.
“Được, anh ở ngay cửa!” Giọng nói của Kỳ Minh Viễn truyền tới, đồng thời có người gõ cửa phòng.
“Tôi tới đây!” Ngải Tịnh Kỳ vội vàng đứng dậy đi mở cửa, nhìn thấy người ngoài cửa xong, trên gương mặt đều là giật mình: “Kỳ Minh Viễn? Thật sự là anh à?”