"Được, chúc chị ngủ ngon!" Lăng Tử Yên thấy Vivi muốn rời đi, theo bản năng mà nói chúc cô ta ngủ ngon, sau khi nhìn thấy cô ta xoay người, mới đóng cửa phòng ngủ lại, trước đây bọn họ rất ít khi khóa trái cửa, bây giờ có Vivi ở đây, Lăng Tử Yên cứ cảm thấy cô ta khác với Dương Thư Huệ, vì vậy đặc biệt chú ý, cố ý khóa trái cửa phòng lại.
"Cô ấy đi rồi hả?" Kỳ Minh Viễn thay xong đồ ngủ thì bước ra khỏi phòng thay đồ, nhìn thấy trong phòng chỉ còn mỗi cô vợ nhỏ cười cười mà đi đến phía anh.
"Ừ." Lăng Tử Yên đưa một chiếc bình đến cho anh.
Kỳ Minh Viễn không có thói quen uống sữa, nhưng là cô vợ nhỏ đưa qua, anh cũng nhận lấy, nhìn thấy tóc cô vẫn còn hơi ướt, liền ôm cô ra ban công chậm rãi mà uống.
Sữa bò là do công ty sữa tươi đưa đến lúc tối, đã qua xử lý, không hề có mùi sữa tươi nữa, mùi vị cũng không tệ!
Kỳ Minh Viễn uống một ngụm nhỏ, rồi đặt lên lan can, ôm lấy cô nhóc vào lòng mình.
"Sao lại không uống?" Cô cắn ông hút, nghi ngờ mà ngẩng đầu nhìn anh.
"Không thích!" Kỳ Minh Viễn cúi đầu nhìn cô cười, bộ dạng cô cắn ống hút mà nhìn mình, thực sự là quá đáng yêu rồi, liền cúi đầu xuống hôn lên trán cô một cái: “Uống nhanh đi, uống xong còn đi ngủ!"
Lăng Tử Yên nhắm mắt lại, nhận lấy nụ hôn của anh, khóe miệng khẽ nhếch lên, anh chỉ là hôn lên trán cô một cái, rất nhanh liền rời đi, Lăng Tử Yên cũng không nói gì, dựa vào anh, tùy ý cho gió đêm thổi, vô cùng thoải mái!
"Uống hết của anh luôn đi!" Sau khi nghe thấy cô uống hết sữa rồi, trong ống hút truyền đến âm thanh rột rột, anh buông cô ra, một tay cầm lấy bình sữa trong tay cô, một tay lấy bình mà mình đặt trên lan can đặt vào trong tay cô.
"Sẽ béo mất!" Lăng Tử Yên cầm bình sữa trong tay, lại không muốn uống! Này thực sự là!
"Hôm qua chị ngủ sớm, hôm nay cũng tỉnh sớm, nghĩ nằm trên giường thì lãng phí thời gian quá, nên dậy để làm bữa sáng, tay nghề của chị không tốt lắm, cũng chỉ làm được những thứ này, mọi người đừng chê nhé, cứ để cho chị làm cho mọi người cái gì đó!"
Vivi trả lời xong câu hỏi của Lăng Tử Yên, mới đặt khay đến trước mặt Lăng Tử Yên, sau đó cầm một chiếc khay khác đưa đến trước mặt Kỳ Minh Viễn, lúc này còn làm hai động tác hất tóc với Kỳ Minh Viễn, mang ý tứ khiên khích rất rõ ràng.
"Cảm ơn chị!" Kỳ Minh Viễn lập tức thu hồi lại ánh mắt, không nhìn cô ta nữa, lấy bình sữa đậu này bên cạnh, rót sữa đậu này vào cốc không trước mặt Lăng Tử Yên, cười mà nói với cô vợ nhỏ: "Không phải là đói bụng rồi sao? Nhanh ăn đi!"
Thái độ của Kỳ Minh Viễn làm cho trong lòng Lăng Tử Yên cảm thấy dễ chịu hơn, cô không biết nên làm ra biểu cảm như thế nào mà nhìn người chị của mình, rồi cũng không dám tiếp tục nhìn cô ta, chỉ giống như Kỳ Minh Viễn mà nói với Vivi: “Cảm ơn chị, chị vất vả rồi!" Sau đó lại nhìn sang Kỳ Minh Viễn: “Cảm ơn chồng!" Đồng thời lấy miếng thịt bò trong đĩa mình bỏ sang đĩa của Kỳ Minh Viễn: “Thịt bò này quá dầu mỡ rồi, em ăn một miếng là được, tốt qua anh vất vả rồi, ăn nhiều một chút!"
Không thể trách cô nói như vậy được, cho dù là chị, cô cũng không cho phép làm mấy trò đó trước mặt mình, khiêu khích chồng của mình, này cứ xem như là cho Vivi một lời nhắc nhở, Lăng Tử Yên mong cô ấy có thể tự mình hiểu lấy, đừng có phá hoại quan hệ của hai người.
Bởi vì, cô thực sự xem cô ấy như là chị gái.
"Được." Kỳ Minh Viễn sủng ninh mà cười với cô, không thèm nhìn Vivi, chăm chú ăn bữa sáng.