36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 211: Chương 211: Kỳ Minh Viễn, em đâm xe rồi




"Cô lái xe kiểu gì thế hả? Không thấy đèn đỏ sao? Tôi đã dừng xe rồi mà cô còn đâm lên, sao cô không đâm vào dải phân cách ấy!"

Lăng Tử Yên ngẩng đầu lên, chỉ cảm thấy trên trán mình vô cùng đau đớn, đâu óc cũng trở thành một mớ hỗn độn, cô mê man mà ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn ra khỏi cửa sổ xe, chỉ nhìn thấy một người phụ nữ vừa vỗ cửa xe cô vừa hét cái gì đó.

Lăng Tử Yên quay đầu lại nhìn về phía trước, đuôi chiếc xe Rolls Royce phía trước đã bị cô đâm cho vô cùng thê thảm rồi!

Lăng Tử Yên lập tức hiểu ra, mình đã xảy ra tai nạn xe rồi, hơn nữa còn là cô đâm vào người ta.

Cũng may mà tốc độ của cô không nhanh, nên vết thương của cô cũng không nặng lắm.

"Xin lỗi!" Lăng Tử Yên mở cửa xe đi xuống, người còn chưa xuống xe, đã nói xin lỗi đối phương trước.

Đối phương cũng không chấp nhận, đưa bàn tay đã làm móng giả ra, chỉ vào Lăng Tử Yên, đôi môi vừa đỏ vừa dày kia hết hé ra lại đóng lại, vênh váo hung hăng mà chỉ trích Lăng Tử Yên: "Cô lái xe kiểu gì thế hả, chỉ học kỹ thuật trên giường thôi à? Biết quyến rũ đàn ông thôi đúng không, bằng lái của cô là do lên giường với giáo viên rồi đúng không, nhìn cái bộ dạng lẳng lơ, càng nhìn tôi càng tức!"

Người đàn bà này là vợ của một tên nhà giàu mới nổi, sau khi chồng có tiền, liền đi tìm một cô ngôi sao trẻ tuổi tuyến bảy tuyến tám gì đấy, vì thế bà ta không hề có cảm tình với những cô gái xinh đẹp như Lăng Tử Yên, hơn nữa nhìn thấy Lăng Tử Yên lái xe thể thao như vậy, lại càng cho rằng Lăng Tử Yên là quyến rũ đàn ông mới có thể lái được cái xe tốt như vậy, chửi càng ngày càng hăng say.

Lăng Tử Yên bị đối phương chửi cho mờ mịt, đầu óc đều mông lung, chớp chớp mắt, biểu cảm của cô vô cùng khó hiểu.

"Cô nhìn cái gì mà nhìn? Còn giả bộ là người vô tội hả, bà đây cũng không phải là ăn thịt cô, cô nói xem, chuyện này phải xử lý như thế nào? Tôi còn phải đi gặp khách hàng nữa, cô nói xem làm sao hả? Lái xe kim chủ của cô đi mà cũng không chịu mở to mắt ra một chút, Rolls Royce của bà đây mà cô cũng dám đâm hả?"

Bộ dáng gây sự của người đàn bà kia vô cùng vênh váo, hung hăng, hơn nữa lại là hai xe va chạm với nhau, lập tức có rất nhiều người qua đường vây xem.

Lăng Tử Yên đưa tay ra phủi phủi cái trán bị thương của mình, có thể cảm nhận được cái trán đang u lên một cục, rất đau! Nói xong liền đi đến gần Lăng Tử Yên, ngồi xổm xuống, đưa cho Lăng Tử Yên một chai nước: “Cô bé, cô có sao không?"

Lăng Tử Yên ngẩng đầu, nhìn người đàn ông đó một cái, đồ âu giày da, phong cách ăn mặc rất cao cấp, cô khoát tay với người đàn ông: “Cảm ơn, tôi không cần."

"Có cần tôi đưa cô đến bệnh viện không, trên trán cô bị thương rồi!" Người đàn ông lo lắng mà nhìn Lăng Tử Yên.

"Không cần đâu, chồng tôi sắp đến rồi, tôi ở đây đợi anh ấy là được rồi." Lăng Tử Yên tiếp tục xua tay với ông ấy, tựa đầu lên gối, khó chịu mà muốn nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút.

"Ông vẫn còn muốn đứng đó mà xum xoe hả, dáng vẻ bủn xỉn của ông, tưởng rằng cô ta sẽ nhìn trúng hay sao hả?" Người đàn bà nhìn thấy Lăng Tử Yên từ chối người đó, đứng một bên mà khinh thường, còn cười chết nhạo ông ấy.

Ông ấy còn chưa kịp nói gì, một chiếc xe Maserati màu tím đã xông vào tầm nhìn của mọi người, lúc Kỳ Minh Viễn vừa dừng xe lại, anh liền đẩy cửa xe bước xuống, bước đôi chân dài ra, nháy mắt đã thu hút ánh mắt của toàn bộ người ở đây, đợi lúc anh ra khỏi xe, người đàn bà kia liền kinh ngạc mà há miệng còn có thể nhét lọt cả cái bánh bao thịt vào trong!

"Tử Yên!" Chân Kỳ Minh Viễn vừa chạm đất, liền nhanh chóng đi đến chỗ Lăng Tử Yên, ôm lấy cô vợ nhỏ đang cảm thấy khó chịu mà ngồi trên đất, nhìn kỹ vết sưng trên trán của cô: “Cảm thấy thế nào rồi? Có khó chịu ở đâu không?"

Trong lời nói tràn đầy sự đau lòng, trên mặt lại tràn ngập sự lo lắng cho cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.