36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 196: Chương 196: Tử Yên thật sự có chị sinh đôi sao? (4)




“Mẹ người yên tâm đi, chuyện này con sẽ đi tra rõ ràng!” Lăng Sở Tiêu đảm bảo với Dương Thư Huệ, sau đó cũng không thảo luận vấn đề này nữa, mà hỏi Dương Thư Huệ: “Mẹ, Tử Yên đem mẹ đến bệnh viện nào chữa trị vậy.”

“Bệnh viện nào?” Nói đến chuyện này, Dương Thư Huệ không nhịn được cầm gậy quăng về phía con trai mình: “Mẹ anh không ngã cũng không đột quỵ, nhưng những năm nay tôi lại vẫn sống trong mơ màng, là bởi vì con dâu cho tôi uống thuốc, mới dẫn đến cả ngày tôi mơ mơ màng màng, cô ta a, mỗi tuần đều cho tôi đi châm cứu, cũng là vì để tôi không còn tri giác, không tin thì anh đến bệnh viện quý tộc Hoàn Mỹ hỏi cho rõ, tôi a, sau này sẽ ở cùng Tử Yên, anh sống cả đời với con dâu tốt đi!”

Dứt lời, bà thở phì phì, chống gậy muốn đứng dậy.

“Mẹ, mẹ nói vậy là có ý gì?” Lăng Sở Tiêu vội vàng đỡ lấy mẹ mình, lời mà bà ta nói, ông ta nghe không hiểu gì cả, nên mới muốn mẹ mình xác nhận lại một chút!

“Có ý gì? Anh đi hỏi dì Trương, dì Trương rõ ràng nhất, tôi không muốn nói chuyện với anh, nói với anh tôi tức giận muốn chết!” Dương Thư Huệ không muốn với con trai những chuyện mà mình đã gặp, con trai và con dâu đã lớn tuổi như vậy, còn để bọn họ ly hôn, bà ta cũng không làm được, nhưng lòng dạ hẹp hòi độc ác của con dâu, bà ta cũng không muốn thấy!

Bây giờ bà ta chỉ muốn sống với đứa cháu gái nhỏ mình yêu thương thật tốt, những chuyện khác, cái gì bà ta cũng không muốn nghĩ đến, sau đó bà ta chống gậy đi ra cửa.

“Bà chủ, chúng ta về sao?” Dì Trương đứng ở sảnh tiếp tân thấy Dương Thư Huệ đi ra, bà lập tức tiến lên đỡ bà ấy.

“Dì Trương, tôi và tài xế vào xe chờ bà, Sở Tiêu có vài lời muốn hỏi bà, bà cứ thành thật trả lời là được!” Dương Thư Huệ ngẩng đầu nhìn dì trương, bời vì trước kia lúc trước bà ta muốn nói chuyện của Lăng Tử Yên và Ái Vi cho Lăng Sở Tiêu, bà ta cúng không muốn đề dì trương biết, nên mới để bà chờ ở bên ngoài, bây giờ, bà ta cần để dì trương gặp Lăng Sở Tiêu, vậy nên cho bà vào phòng tiếp tân đi!

“Được, tôi sẽ trở về sớm!” Dì Trương gật đầu một cái, vô cùng nghe lời mà đi vào phòng tiếp tân, đem những chuyện Vệ Tư Dung đã ngược đãi, châm chọc Dương Thư Huệ tất cả đều nói cho Lăng Sở Tiêu nghe!

Sắc mặt Lăng Sở Tiêu trở nên tái xanh, trước kia sau sự việc náo loạn trên hôn lễ của Lăng Tuyết Lan và Chung Khải Trạch ông ta cũng đã tự mình hỏi Vệ Tư Dung, nhưng bà ta đã giả thích nên ông ta cũng tin tưởng, lại không nghĩ rằng, thì ra chuyện mẹ bị ngã đột quỵ chỉ là giả!

Người đàn bà này nhất định là có lòng dạ rắn rết! “Cháu gái giống cô mình!” Vivi trả lời: “Tôi chỉ cần chứng minh mình và Lăng Quân Dao có quan hệ mẹ con ruột thịt là được!”

“Nhưng hai người phải có chung một ADN, đây chính là một sơ hở!” Lạc Thanh Nhã cau mày lại, kế hoạch này, cũng không hoàn mỹ: “Hiển nhiên là Lăng Sở Tiêu rất yêu thương Lăng Tử Yên, một khi ông ta điều tra xong chuyện này, nhất định sẽ nói cho Kỳ Minh Viễn, một khi Kỳ Minh Viễn biết, lấy đầu óc của anh ta, nhất định sẽ nghi ngờ cô, đến lúc đó vở kịch của cô cũng kết thúc…”

“Không thể nào!” Ái Vi rất tự tin nói: “Lăng Quân Dao không phải là em gái ruột của ông ta sao? Chỉ cần tôi có thể chứng minh mình là con gái ruột của Lăng Quân Dao, là cháu gái ruột của ông ta, thì ông ta sẽ vạch trần tôi sao? Dù sao ở thập niên, một người mẹ chưa lập gia đình đã sinh con, cũng không tốt đẹp gì, Lăng Quân Dao thông minh, nên sau khi sinh song nói đứa trẻ đó là được nhận nuôi không được sao?”. Truyện chính ở == TRUмtгцуen .m e ==

“Vậy cô giải thích thế nào về chuyện DNA…”

“Lăng Sở Tiêu khẳng định tôi là chị sinh đôi của Lăng Tử Yên, Kỳ Minh Viễn sẽ nghi ngờ nữa sao? Anh ta không nghi ngờ, thì DNA có giống nhau hay không, thì có cái gì khác nhau chứ?”

“Vậy cô sắp xếp cẩn thận một chút!” Lạc Thanh Nhã tháo tai nghe xuống, trong lòng cô ta rất khâm phục Ái Vi.

Nhưng mà bây giờ đã có sơ hở lộ ra, kịch hay cũng đã sắp bắt đầu!

Vivi cũng tai nghe xuống, tiếp tục giải quyết chuyện trên tay, cô ta thật sự rất không thích nhưng bản báo cáo này, vì vậy cô ta liền đẩy báo cáo về phía trước: “Không xem, tự cô xem đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.