Không hiểu một cơn tức giận từ đâu sinh ra, Lôi Tuấn Vũ đơn giản đặt mông
ngồi xuống, bưng chiếc đĩa nhỏ lên ăn… Mặc dù có hơi lạnh một chút,
nhưng hương vị thật đúng là rất ngon!
Lần đầu tiên Lôi Tuấn Vũ ăn sạch bách món trứng ốp la như vậy! Anh dường
như còn nhớ rất rõ là mình có vẻ ghét ăn trứng! Bao lâu rồi chưa ăn lại
món này, ngay cả anh cũng quên mất! Nhìn chiếc đĩa trống trơn, tâm tình
Lôi Tuấn Vũ tốt hơn rất nhiều. Lau miệng mình, đi ra cửa, Tuấn Vũ đến
câu lạc bộ giải trí tư nhân.
Chu Nhân, Tát Bối Nhi, Quách Oánh Tuyết, ba người sớm đã đứng chờ trước cửa.
“Hi, Tử Tình! Sao giờ cậu mới đến! Tới muộn sẽ phải mời cả nhóm đấy nhé!” Chu Nhân quần áo màu hồng, giữa mùa đông vẫn mặc áo hở ngực, lại thêm
quần soóc siêu ngắn, đôi chân thon dài được bao phủ bởi tất đen, nhìn vô cùng quyến rũ. Cô trước giờ đã luôn như vậy, chỉ khoác một chiếc áo da, có xe đưa xe đón, chưa bao giờ biết thế nào là lạnh.
“Ha ha, được rồi, hôm nay mình sẽ mời!” Lãnh Tử Tình cười nói. Lần nào Chu Nhân cũng đều bắt người đến cuối
cùng phải phụ trách việc thanh toán. Đương nhiên, các cô đều không ai
tiếc chút tiền ấy! Chỉ là một quy tắc bất thành văn mà thôi. Số lần Lãnh Tử Tình phải mời vẫn là khá nhiều! Cô chưa bao giờ cảm thấy có gì không ổn, cũng không phải là không thể trả nổi.
Tát Bối Nhi đeo kính mát, vẻ mặt mệt mỏi: “Chuyện này cũng không thể trách Tử Tình, mình nói này Chu Chu, làm sao mà cậu
lại có thể đến vào giữa đêm như thế được nhỉ?! Cũng may là Tuyết Nhi
quen biết với ông chủ ở đây, nếu không chỉ sợ cánh cửa này chẳng dám mở
cho cậu! Cậu ăn mặc thế này cả người không chết cóng mới là lạ!”
“Mình á? Mình nói nhé Bối Nhi, chính cậu trong người đang bực bội, đừng có
giận cá chém thớt! Mình cũng chỉ muốn chị em được vui vẻ thôi!” Chu Nhân cũng không chịu yếu thế. Vừa nhìn sắc mặt kia của Tát Bối Nhi đã
biết nhất định là có tên đàn ông nào lại trêu chọc cô rồi!
Quách Oánh Tuyết dáng người cao gầy, quần áo màu đen từ đầu đến chân, khiến
cho thân hình cô càng thêm cao ráo, mái tóc dài thả xuống, nhìn thế nào
cũng biết cô là người mẫu! “Được rồi, được rồi! Nếu đã ra ngoài để
vui chơi, vậy thì phải vui vẻ chứ! Đến đây đi, Tử Tình, chúng mình cùng
vào thôi! Mình đã giữ vị trí tốt nhất cho bọn cậu rồi!”
Lãnh Tử Tình cười cười, các cô ấy á, lúc nào cũng như vậy, vừa nhìn thấy mặt đã đấu võ mồm. Cũng không phải là công kích lẫn nhau, chỉ là muốn tự
thể hiện bản thân, dù sao cô cũng hiếm khi tham gia. Họ cũng rất ít khi
kéo cô vào, bởi vì cho tới giờ, cô vẫn luôn không phản bác lại. Phụ nữ ý mà! Không có tranh cãi thì còn gì thú vị nữa. Dần dà lâu ngày, cô đã
trở thành khán giả của bọn họ.
Hôm nay ở đây thật sự có rất nhiều người, Lãnh Tử Tình không khỏi có chút
buồn bực. Nơi này cô và mấy cô ấy cũng đã từng tới vài lần, nhưng bình
thường cũng không quá đông người. Mọi người đều có rất nhiều không gian
để tự do hoạt động. Cô hoài nghi nhìn về phía Quách Oánh Tuyết, chỉ thấy cô ấy thần bí nói: “Các chị em, hôm nay các cậu rất may mắn đấy! Từ chỗ này có thể nhìn thấy tất cả những người đàn ông đối diện! Bọn họ
đều là tinh anh ưu tú trong các ngành nghề, hơn nữa đều là những anh
chàng kim cương còn độc thân!”
“Aaa!” Chu Nhân không kìm được thét chói tai thành tiếng, “Tuyết Nhi đáng ghét, sao giờ cậu mới nói! Sớm biết thế này hôm nay mình sẽ
mặc bộ bikini kia! Mặc kệ, Tuyết Nhi, bảo người đàn ông của cậu tìm
trong quán bộ bikini hai mảnh tốt nhất ra đây cho mình!”
Tát Bối Nhi cười chế giễu: “Được rồi! Muốn hấp dẫn ánh mắt đàn ông cũng phải có vốn nhé!” Cô liền ưỡn bộ ngực cao ngất của mình lên, cười vô cùng vui vẻ, “Xem kích cỡ của cậu kìa, để thu hút một vương tiểu ngũ còn khó!”
“Cậu… Bối Nhi chết tiệt! Của người ta nhưng là đồ thật nhé! Không giống của người nào đó, ai biết bên trong
có bơm thêm thứ gì không nữa! Đàn ông sờ đến chỉ sợ thấy ghê tay thôi!” Chu Nhân cũng không chút yếu thế, châm chọc nói…