- Được rồi. Chúng ta bắt đầu tuyển chọn nhân vật chính và bắt đầu tập luyện đi là vừa – Chị Thanh đứng dậy tuyên bố với tất cả mọi người có trong đoàn.
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau né tránh bởi vì , họ chỉ có một tuần lể để diễn tập. Mà chả biết ái kịch bản này nó thế nào cả. Lỡ chẳng may, bản thân dính vào một vai nào đó, thì cả tuần lễ sẽ phải vùi mình vào luyện tập. Còn đâu là tự do nữa.
- Vậy bây giờ ai xung phong nào. Xung Phong thì bước lên phía trước – Chị Thanh cầm kịch bản gõ gõ trên mặt bàn.
Chẳng ai chịu bước lên phía trước hết.
Chị Thanh tức giận đập bàn mắng:
- Tại sao không có ai đứng lên hết vậy hả. Nếu vậy thì chị sẽ gọi đích danh tên vậy.
Mặt mũi ai cũng xanh xao hết, mong sao đừng rơi trúng mình.
- Hiểu Huy, em đóng vai chú lùn thứ 7.
- Sao lại là em ! – Hiểu huy thở dài lên tiếng.
- Không là em chứ là ai? Vai chú lùn út mà, rất thích hợp với người như em. Đừng lo, vai công chúa sẽ giao cho bạn gái…..- Chị Thanh liếc nhìn nhỏ một cái rồi tằng hắng nói – Giao cho Đổng Ngọc vai công chúa bạch tuyết.
Diệp Hân cũng liếc nhìn Hiểu Huy, tâm trạng bỗng nhiên thấy buồn. Nhỏ tham gia hoạt động đoàn vốn là vì Hiểu Huy . Bây giờ gặp nhau thường xuyên thế này, còn có Đổng Ngọc nữa. Đúng là có chút ngượng ngùng.
- Công chúa Bạch tuyết…..
- Bạch tuyết và 7 chú lùn…..
Tất cả mọi người kêu lên đồng loạt.
- Đúng vậy, vở kịch mà chúng ta phải diễn chính là Bạch tuyết và 7 chú lùn.
- Vậy thì cần gì kịch bản mà phải đi viết chứ? – Có người thắc mắc lên tiếng.
- Vấn đề là, kịch bản này đã được cải biên lại rồi – Chị Thanh lên tiếng – Trong cái cũ có cái mới, trong cái nhàm có sự thú vị bất ngờ.
Cả đám tròn mắt nhìn Diệp Hân, nhỏ bèn vênh mặt kiêu ngạo. Liếc ngang qua mặt nhỏ Ngọc đang nhìn nhỏ ganh ghét, Diệp Hân được nước lên mặt cười nhạt.
- Vậy cũng hay. Người như em đóng vai công chúa mới thích hợp. Còn người khác, chỉ nên dùng cái đầu điên điên viết kịch bản.
- Vậy là em nhận lời rồi đúng không? – Chị Thanh hỏi ngược lại Đổng Ngọc.
- Em nhận lời, nhưng mà phải để Hiểu Huy đóng vai hoàng tử em mới chịu – Đổng Ngọc ỏng ẹo nói.
- Chị thấy Hiểu Huy đóng vai chú lùn thứ 7 thích hợp hơn – Chị Thanh lắc đầu nói – Em thấy thế nào Hả Huy.
- Em thì sao cũng được – Hiểu Huy tỏ ra bàn quang.
- Không được. Bạn ấy phải đóng vai hoàng tử cơ – Đổng Ngọc cương quyết nói.
Thấy nhỏ Ngọc cương quyết nói, chị Thanh cũng đánh chấp nhận, chị thở dài nói.
- Được rồi, là do hai đứa muốn như vậy đó nha.
Diệp Han và nhỏ Hằng nháy mắt nhau cười chế giễu.
- Được rồi, vai bà phù thủy, mẹ kế của Bạch Tuyết, ai nhận thì bước lên phía trước.
Mặc dù rất thích vai bà mẹ kế, nhưng Diệp Hân lại không muốn thời gian quý báu của mình vào tập luyện. Để tránh tình trạng bị nắm đầu khi tất cả mọi người đều đứng yên. Nhỏ bước lùi một bước.
- Diệp Hân, vậy là vai bà mẹ kế giao cho em vậy .
- Hả, sao kì vậy chị - Rõ rang là nhỏ đã bước lùi một bước mà. Nhỏ phải ở sau mọi người chứ, sao lại giao cho nhỏ.
- Chẳng phải em đã xung phong nên bước lên sao.
Diệp Hân bèn nhìn lại xung quanh mình, nhỏ thấy thật là choáng khi mà tất cả mọi người đều ở sau lưng nhỏ hết trơn. Cả nhỏ Hằng cũng ở dưới.
- Sao kì vậy? - Nhỏ nhìn nhỏ Hằng hỏi.
- Bà bước lùi một bước, nhưng người ta bước lùi hai bước lận.
Hóa ra thế, nhỏ tính tới tính lui nhưng vẫn không tính ra ý trời.
- Thôi vậy thì em nhận va này – Nhỏ làm ra vẻ bất đắc dĩ nói.
- Haha, đúng là vai hợp với người ghê ta – Đổng Ngọc phá ra cười trêu chọc.
- Phải đó, vai hợp với người vô cùng nha – Diệp Hân cười thầm đáp :”Để rồi xem, ai hơn ai thì biết. Trứng mà đòi khôn hơn vịt . Người viết kịch bản là tui mà, haha”
- Vậy thì vai các chú lùn thì sao? Em nào nhận – Chị Thanh bèn lên tiếng hỏi.
Ngay lúc đó, Lập Khiêm bước vào nhìn Diệp Hân hỏi:
- Này! Xong chưa, mau về thôi.
Chị Thanh vừa thấy Lập Khiêm thì mừng rỡ lên tiếng hỏi:
- Nghe nói em đồng ý hát trong buổi văn nghệ của trường đúng không? Em định hát bài gì?
Diệp Hân nghe nói thì toát cả mồ hôi ra. Vốn dĩ nhỏ định hôm nay nhân cơ hội tên này vui vẻ vào ngày sinh nhật mà năn nỉ hắn ta. Chỉ tại nhỏ không muốn ông anh họ của Đổng Ngọc được nước thì hống hách nên mới hứa bừa như thế. Ai dè, vẫn chưa kịp nói đã bể mánh thế này. Tiêu rồi, tiêu thật rồi….
Nhỏ lật đật chạy về phía Lập Khiêm ngăn hắn ta lên tiếng:
- Đúng vậy, bạn ấy nhận lời rồi.
Lập Khiêm ngớ người vài giây thì cũng hiểu ra chuyện gì bèn gật đầu. Sau nó ngắt tay nhỏ một cái hỏi nhỏ:
- Bà đã hứa cái gì hả?
- Nhận lời đi, về nhà tui kể ông gnhe.
- Về nhà bà biết tay tui.
- Ừ, về nhà đi tui làm thân trâu ngựa cho ông – Nhỏ ghiến răng nói.
- Nhớ đó – Lập Khiêm cảnh cáo nhỏ xong rồi thì nhìn chị Thanh nói – Hát thể loại nào cũng được hả chị.
- Ừ, đây chỉ là buổi văn nghệ thôi. Chứ chẳng phải thi gì hết, không cần phải hát mấy bài truyền thống hay dành cho tuổi học trò gì hết.
- Vậy em sẽ hát bài :” Câu chuyện tình yêu”
- Sẵn có ban nhạc ở đây. Em có thể hát thử cho mọi người nghe hay không, để ban nhạc giúp em phối hợp cho tốt.
- Dạ được.
Lập Khiêm bèn đi vào và bắt đầu hát.
Anh đến bên em thật dịu dàng
Môi hôn kia sao nhẹ nhàng
Ru tim em lạc trong những giấc mơ...
Cơn mưa kia sao một nhiều dần
Tình cờ đưa em yêu lại gần
Trong anh ngập tràn và nhiều lúc...
Cảm xúc như dâng trào
Từng phút ta tan vào
Định mệnh nào đã mang em
Cho anh cho hai ta đến bên nhau...
Nào có đâu xa vời
Dang rộng vào tay này anh nắm lấy
Yêu thương trong em sẽ luôn nhắc tên anh...
Ngọt ngào từng khoảng khắc
Em đã thấy trong đôi mắt đó
Khi anh nhìn em mọi vật xung quanh sao đứng yên lại...
Và khi hai ta gần nhau không ai chia lìa được đâu
Rồi anh tin em sẽ hạnh phúc nhất thế gian...
Bài hát được Lập Khiêm cover lại với giai điệu trầm buồn cộng với chất giọng trong ấm của cậu ấy. Phải nói là không có điểm nào chê được. Lâu rồi Diệp hân không nghe Lập Khiêm hét sống như vậy. Nhỏ ngay người lắng nghe, những cảm xúc rung động khi lần đầu nghe cậu ấy háy ùa về.
Lập Khiêm hát xong, mọi người bèn vỗ tay ầm ĩ.
Nhỏ Hằng bèn lại gần anh của Đổng Ngọc nói:
- Thật ra mình rất thích nghe bạn hát. Sự thích đó đã phát triển thành tình yêu rồi. Mình là người rất thủy chung trong tình yêu . Có câu nói thế này :” KHông gì làm tình yêu xa cách , chỉ có hôi nách làm xa cách tình yêu” . Cho nên xin lỗi, mình đã hết yêu bạn rồi. Về nhà tắm lại đi nha. Chứ mắc công nhục mặt với người hát hay hơn mình lắm
Nhỏ Hằng cười chế giễu khiến anh họ của Động Ngọc giận tái mặt nhưng vẫn không dám nói gì.
- Được rồi, quyết định chú lùn thứ 7 sẽ giao cho Lập Khiêm đóng đi chị - Diệp Hân bèn đền nghị.
- Quá tốt rồi, quyết định vậy đi