Bạch tuộc không tiết lộ thêm thông tin gì nữa. Conquest, theo sự hướng dẫn của định vị sao xung, bay về phía tọa độ mục tiêu đầu tiên.
Vẫn chưa phải lúc để thông báo cho Don và Chamberlain về chi tiết của nhiệm vụ. Conquest thực sự đã rút ngắn thời gian di chuyển ước tính xuống ba lần, Cố Trường An không phải không nghi ngờ, nhưng tất cả mọi người đều đang ở đây, nên anh đành phải nhịn lại, để đó hỏi sau.
Trước mắt, bọn họ vẫn tuân theo lịch của nhiệm vụ tuần tra để làm việc và nghỉ ngơi. Dựa theo lịch làm việc, giờ là đến ca trực của Don và Chamberlain.
Hai người kia vẫn không thèm nhìn nhau, một người xụ mặt tháo AI xuống, một người giám sát số liệu trên màn hình.
Cố Trường An do dự một lúc. Anh cân nhắc xem có nên nói chuyện riêng, khuyên nhủ Don thượng tá một chút hay không.
Nhìn qua thì Don có vẻ đã bình tĩnh lại.
Đúng là Don vừa mới tháo AI của mình xuống, nhưng mà đột nhiên bị mất đi một người bạn thân thiết - mặc dù đối với người ngoài cũng chỉ là một hình tượng giả của AI - thì đối với Don, người bạn này vẫn rất quan trọng. Nên là, việc giận dỗi này, Cố Trường An có thể hiểu được - anh cũng chưa bao giờ là một cấp trên quá nghiêm khắc.
Vì thế, lúc Seryozha vỗ vai hỏi tại sao còn chưa đi, Cố Trường An chọn đi cùng Seryozha rời khỏi khoang điều khiển, đi về phía phòng huấn luyện.
Cố Trường An và Seryozha vừa rời đi, phòng điều khiển lại càng im lặng đến đáng sợ, chỉ có âm thanh be bé của thông báo vận hành đều đặn vang lên.
Trên màn hình, bội số của số liệu không ngừng tăng. Sắc mặt Chamberlain lộ vẻ căng thẳng - tốc độ của tinh hạm này vượt xa công nghệ của Loại Địa Cầu!
Không cần biết chi tiết của nhiệm vụ này là gì, nó chắc chắn là loại nhiệm vụ khó lòng sống sót trở lại Loại Địa Cầu.
Chamberlain, một tín đồ sùng đạo, không thể không đọc một lời cầu nguyện thầm lặng trong lòng vào lúc này, xoa dịu nỗi hoảng sợ sâu thẳm bên trong.
Hắn không bao giờ hối hận khi gia nhập Tiên phong doanh. Khi thực hiện mỗi một nhiệm vụ, hắn đều chuẩn bị tâm lý cho việc không thể sống sót trở về. Nhưng xét cho cùng, không ai có thể thong dong bình tĩnh trọn vẹn trước sự sống và cái chết.
Don mặt không cảm xúc, AI bị ném sang một bên, nhìn về vũ trụ vô biên phía trước.
Phần lớn vũ trụ đều là chân không lạnh băng.
Màu đen vĩnh hằng của vũ trụ khiến cho bất kể ai chỉ cần chăm chú nhìn chân không rộng lớn có một không hai này dường như đều cảm thấy lạnh thấu xương.
Don vô thức chạm tay lên bên sườn phải. Bên dưới quân phục là di vật duy nhất mẹ anh để lại - một chuỗi tràng hạt hồng quá dài, quá mức sặc sỡ.
Don cảm nhận được tràng hạt phồng lên dưới lớp vải, lập tức nhận ra mình đang làm gì, liền thu tay.
Anh không nên dựa vào thứ an ủi giả dối này.
Bạch tuộc núp ở góc màn hình, thận trọng đánh giá Don, xúc tu xoay tròn, một lúc sau mới “chạy” ra khỏi màn hình, đến phòng huấn luyện nhìn Cố Trường An.
—
Thiết kế của phòng huấn luyện được người Zuke phỏng theo những bức ảnh phòng huấn luyện Tiên phong doanh mà cựu thượng tướng đã đưa cho.
Phòng huấn luyện này rộng quá mức, bên ngoài có mái che cao ba mươi mét, nhưng thiết bị huấn luyện chính bên trong giống hệt như trong phòng huấn luyện của Tiên phong doanh. Cho nên, bốn người hàng ngày huấn luyện ở đây cũng không gặp phải vấn đề thích ứng.
Vấn đề hiện tại của Cố Trường An là, không biết tại sao Seryozha suốt đường đi tới đây đều im lặng một cách kỳ lạ.
Không phải kiểu im lặng không khó xử lúc trước.
Seryozha có vẻ không vui lắm.
Đã thấy phản ứng của Don lúc trước, Cố Trường An dựa theo đó mà đoán - chẳng lẽ AI của Seryozha cũng là một người bạn thân thiết của hắn?
Thế thì khó đây.
Don là một Alpha khó kiềm chế, nên Cố Trường An cũng chỉ để ý đến việc Don có cần khuyên nhủ hay không, không để ý đến việc Don có tình nguyện bị khuyên nhủ hay không.
Mà Seryozha thì mạnh mẽ cao lớn, tính cách cũng lạnh lùng, có thể nói là, ở mọi phương diện Seryozha đều phù hợp với tưởng tượng về Alpha mạnh nhất của nhân loại.
Hôm đó lúc mới lên tinh hạm, Seryozha chủ động kể chuyện đời mình, Cố Trường An đã tưởng thật ra Seryozha là người hay nói, nhưng sau nhiều ngày ở chung, Cố Trường An lại phát hiện kỳ thật Seryozha vẫn ít nói như thế - đấy là tính cách của cậu.
Như vậy, có lẽ hôm đó Seryozha nói nhiều hơn bình thường là tại vì thượng tướng nhắc đến chuyện tinh hạm mất tích, cậu nghĩ đến cha mẹ nên xúc động.
Nên là, Cố Trường An cũng không biết có nên chủ động nhắc đến vấn đề hay không.
Huống chi, Alpha trẻ tuổi đặc biệt sĩ diện, nếu Seryozha hiểu nhầm việc Cố Trường An quan tâm dò hỏi là coi khinh cậu, có lẽ họ sẽ cãi nhau mất.
Cố Trường An thân thiện nên được yêu thích trong số những Alpha đề cao tính người, mà những Alpha đề cao tính sói thì sau khi bị anh đánh bại lại càng tôn kính anh.
Trước khi quen Seryozha, một là do phải giấu kỹ giới tính, hai là toàn tâm toàn ý vào chức vụ của đại tá, thời gian nghỉ ngơi chỉ thích huấn luyện, nên thật ra Cố Trường An cũng không có bạn bè thân thiết, không có kinh nghiệm nói chuyện với bạn bè.
Cho nên Cố Trường An vừa băn khoăn vừa không có kinh nghiệm, cuối cùng cả đường cũng im lặng theo.
Đến tận lúc thay xong trang phục huấn luyện, hai người vẫn chẳng nói lời nào.
Seryozha nghiến răng.
Cậu rất muốn đánh một trận mô phỏng với Don thượng tá.
Ai thua về sau nên tránh xa Cố Trường An mười mét.
Seryozha nhìn dáng người Cố Trường An, không tưởng tượng được một người không cường tráng như thế có thể có lực phòng ngự cao như vậy, có thể bị Trùng tộc đá một cái mà vẫn không hề hấn gì.
Cũng không phải là cậu không thích dáng người của Cố Trường An.
Bờ vai không quá rộng cũng không quá gầy, cơ bắp dẻo dai không khoa trương, lúc mặc trang phục huấn luyện màu trắng mềm mại vẫn có thể tôn lên dáng người.
Eo Cố Trường An thon chắc có lực. Kể cả trong lúc luyện tập đối chiến anh xoay hông tung cú đá hay lúc anh khom người sử dụng máy tập tạ, Seryozha đều có thể thấy được vòng eo của anh đẹp đẽ như thế nào cách một lớp vải đồng phục huấn luyện. Vòng eo ấy so với eo của cậu ước chừng nhỏ hơn một nắm tay.
Đôi chân dài miên man lại càng đẹp hơn - đặc biệt khi đeo ủng chiến đấu, tỉ lệ đẹp như người mẫu vậy.
Dáng người như thế, ai sẽ không thích cơ chứ?
Nhưng Seryozha không muốn cho người khác xem chút nào.
Cậu muốn người bạn này là của riêng mình.
Seryozha đi theo Cố Trường An, không ngăn được bản thân vươn tay ra cầm lấy cánh tay Cố Trường An.
Cố Trường An đang đi về phía máy tập tạ bỗng bị giữ lại, hơi ngạc nhiên, quay lại cười hỏi, “Sao thế?”
Seryozha nào có đáp được.
Cậu không thể không biết xấu hổ hỏi Cố Trường An rằng, sao anh quan tâm Don mà không quan tâm đến tôi?
Màn hình thiết bị huấn luyện bên cạnh hai người bỗng sáng lên. Bạch tuộc lắc lư xúc tu, xuất hiện trên màn hình, thấy tình huống liền tò mò hỏi, “Các ngươi đang làm gì vậy?”
Seryozha giật nảy, buông tay ra.
Không biết vì sao Cố Trường An cũng hơi xấu hổ, nhưng anh không thể hiện ra ngoài, ngược lại giả vờ bình tĩnh nói, “Bạch tuộc tiên sinh, sao ngươi lại đến đây?”
Bạch tuộc ngượng ngùng chột dạ, giả vờ mạnh mẽ nói, “Ta muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó.”
Một khoảng lặng. Cố Trường An chợt nhớ tới chính sự, nghiêm túc hỏi, “Vì sao Conquest có thể rút ngắn thời gian di chuyển ước tính xuống ba lần?”
Bạch tuộc không rõ, ngơ ngác nói, “Nó chỉ là có thể thôi.”
Cố Trường An nghĩ ngợi, cố gắng hỏi kỹ hơn, “Conquest có thể tăng tốc đến mức nào?”
Bạch tuộc đáp, “Tốc độ tối đa mà con người có thể chịu được chưa bằng một phần trăm tốc độ nhanh nhất của Conquest.”
Cố Trường An và Seryozha cùng liếc nhau, ánh mắt ngập tràn kinh ngạc.
Cố Trường An đưa ra nghi vấn, “Chúng ta vào khoang ngủ đông cũng không chịu được ư?”
Bạch tuộc lớn vươn xúc tu trái phải, bất lực nói, “Trừ khi các ngươi muốn tự sát không đau. Ta nói không được nghĩa là không được, cứ cứng đầu thế này chẳng giải quyết được gì cả.”
Cố Trường An im lặng.
Bạch tuộc lập tức đắc ý, nhưng phát hiện Cố Trường An không nói, lại hoảng hốt, giả vờ không để ý, nói, “Thật ra thì các ngươi cũng không kém đến thế...”
Seryozha ngắt lời, hỏi, “Đại tá từng bị Trùng tộc đánh, ngươi có cách kiểm tra toàn diện cơ thể nào không?”
Bạch tuộc phẫn nộ bay lên, khí phách nói, “Còn dám đụng đến người ta che chở?”
Người của ai!? Seryozha hung ác trừng mắt với nó - ánh mắt không phải của con người, mà là ánh mắt của sói bị xâm phạm lãnh địa.
Cố Trường An vừa cảm động vừa buồn cười, qua nhiều ngày như thế, sao Seryozha còn để ý đến việc đó chứ? Nhưng mà, câu hỏi này cũng khá tốt, họ biết quá ít về Conquest.
Đều tại người Zuke chẳng viết bản hướng dẫn tử tế gì cả.
Cố Trường An an ủi, “Tôi thật sự không sao mà.”
Seryozha không để tâm, ừ một tiếng, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm bạch tuộc.
Bạch tuộc run rẩy thu nhỏ lại một chút. Nó lướt đến nửa màn hình gần Cố Trường An, sau đó mới trả lời, “AI được nâng cấp đang theo dõi các trị số thân thể của ngươi trong thời gian thực, cũng ghi lại chúng theo trình độ đọc hiểu của Liên minh Loài người.”
Seryozha bắn cho nó một ánh mắt đừng-nói-chuyện-vô-nghĩa.
Trên màn hình lập tức xuất hiện số liệu của bốn người bọn họ. Số liệu của Seryozha và Cố Trường An đều là cấp cao nhất - cấp S, Don và Chamberlain cũng chỉ có một ít số liệu là S-.
Cái này không phải chuyện lạ, nếu đã là binh lính Alpha ưu tú nhất của Tiên phong doanh, được thăng cấp lên thượng tá, tất nhiên đều là quân nhân xuất chúng.
Seryozha liếc mắt nhìn số liệu, nói, “Lấy số liệu của đại tá Cố Trường An làm chuẩn, xuất ra tỉ lệ phần trăm.”
Trên màn hình số liệu lập tức biến hóa. Sắc mặt Seryozha nghiêm trọng hẳn.
Vì lấy số liệu của Cố Trường An làm chuẩn, nên mỗi hạng của Cố Trường An đều là 100%.
Số liệu của Seryozha là:
Thể lực: 112%
Sẵn sàng tấn công: 133%
Sức tấn công: 101%
Sẵn sàng bảo vệ: 90%
Sức mạnh phòng ngự: 95%
Ổn định tinh thần: 97%
Seryozha không hiểu vì sao cơ thể của mình mạnh hơn Cố Trường An mà Cố Trường An lại có thể chịu một đá của Trùng tộc không hề hấn gì? Chẳng lẽ do 10% sức mạnh phòng ngự kia?
Cố Trường An bỗng nhiên cười khẽ.
Seryozha nhìn anh khó hiểu.
Ngón tay thon dài của Cố Trường An điểm nhẹ trên màn hình, dừng ở trên số liệu của “Sẵn sàng tấn công”, đôi mắt đen tràn ngập ý cười, nhìn thẳng vào mắt Seryozha, đùa giỡn nói, “Hung dữ ghê.”
Seryozha đột nhiên nghĩ, người này chỗ nào cũng đẹp, nhưng đẹp nhất vẫn là đôi mắt.
Nhất là đôi mắt này khi nhìn mình.
Vành tai của đứa trẻ lớn này trước mặt Cố Trường An lại đỏ bừng. Cậu nghiêm túc, cứ như là đang hứa hẹn, nói, “Không hung dữ với anh.”
Cố Trường An cười thành tiếng.
Bạch tuộc cố tình hắng giọng.
Thấy Cố Trường An lại chuyển tầm mắt về phía màn hình, Seryozha u ám nhìn bạch tuộc.
Bạch tuộc không để ý cậu, tỏ vẻ tranh công trước mặt Cố Trường An, múa xúc tu, “Ta tìm thấy rác mà nhà thiết kế không thèm mang đi này!”
Cái này thì có gì mà vui?