9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 491: Chương 491: Ai cũng đừng hòng động đến một sợi tóc của cô ấy






Liễu Thanh Y cảm thấy nóng nực khó chịu, sau lên xe liền tùy ý kéo cổ áo xuống.

Hôm nay, cô ấy mặc một chiếc váy dạ hội cổ chữ V sâu và có phần hở hang. Kéo cổ áo xuống như vậy, tất cả sự quyến rũ của người phụ nữ đều được phô bày trước mặt Lương Dịch Hàm.

Lương Dịch Hàm không thể tiếp tục nhịn được nữa, hẳn ta nhìn bốn phía xung quanh. Khi phát hiện cả bãi đậu xe chỉ có hai người bọn họ, trong phút chốc anh ta đã cởi quần áo của mình ra, sau đó vào trong xe và đóng cửa lại.

Liễu Thanh Y lúc này đã ở trạng thái nửa hôn mê, cả người nằm nghiêng trên hàng ghế sau.

Bàn tay Lương Dịch Hàm chậm rãi chạm nhè nhẹ lên người cô ấy, cả người nghiêng về phía trước, chuẩn bị đè Liễu Thanh Y xuống dưới người mình.

Tuy nhiên, hắn ta chưa kịp chạm vào Liễu Thanh Y, cửa xe đột nhiên bị cưỡng chế mở ra, giây tiếp theo hẳn ta bị lôi ra khỏi xe, cả người trực tiếp bị ném ra ngoài như bao cát.

Lương Dịch Hàm ôm chặt cái đầu đau nhức, nhếch nhác đứng lên khỏi mặt đất, không can tâm phải bỏ đi như thể, mạnh miệng hỏi: “Các người là ai? Cô ấy là bạn gái của tôi, chúng tôi sắp sửa kết hôn rồi: Đối phương là ba người đàn mặc vest xám, đeo kính râm, thân hình to lớn Nghe được những lời của Lương Dịch Hàm, cả ba người trợn mắt nhìn chằm chằm vào hắn ta: “Nếu không muốn chết thì cút ngay!”



Khi đám người Mạc Hân Hy vội vàng tới khu để xe dưới hầm, họ chỉ nhìn thấy một chiếc giày của Liễu Thanh Y và đôi hoa tai mà Liễu Thanh Y đánh rơi trên ghế sau.

Cô và Lý Duy Lộc cùng lúc có một dự cảm không lành.

“Anh có biết Lương Dịch Hàm sống ở đâu không?” Cô cấp thiết hỏi. Tên tra nam đã bỏ thuốc vào trong đồ uống của Thanh Y, hiện tại cũng không biết hắn đã đưa Thanh Y đi đâu, Mạc.

Hân Hy không dám nghĩ tới kết quả.

Liễu Thanh Y bọn họ đã là bạn bè tốt của nhau được 5 năm rồi. Tuy rằng bề ngoài cô ấy có vẻ phóng khoáng và sexy, nhưng thực ra trong lòng cô ấy là một người con gái rất truyền thống Dù đã chia xa và tái hợp lại với Long Uy bao nhiêu năm trời, nhưng cô ấy chưa bao giờ vượt qua ranh giới cuối cùng. Đến giờ, ở khía cạnh đó, cô ấy vẫn trong trắng như tờ giấy.

Nếu lần đầu tiên của cô ấy bị Lương Dịch Hàm làm cho dơ bẩn, cô không biết dựa theo tính cách của Liễu Thanh Y cô ấy sẽ làm ra chuyện gì nữa. Có thể sẽ thẳng tay giết chết Lương Dịch Hàm, hoặc là cô ấy sẽ chọn chết cùng anh ta.

Với tư cách là một người bạn tốt, cái kết quả như vậy, là điều cô không muốn nhìn thấy nhất.

“Lý Duy Lộc, anh lái xe đến nhà Thanh Y, em đi †ìm Lương Dịch Hàm, còn chồng em sẽ thông báo cho Long Uy!” Cô sốt ruột nhưng vô cùng bình tĩnh để giao nhiệm vụ cho mọi người “Anh sẽ cùng em đi tìm Lương Dịch Hàm và gọi điện thông báo cho Long Uy” Lục Khải Vũ sợ cô gặp nguy hiểm liền yêu cầu đi theo cô.

“Được, chúng ta chia ra hành động”“

Lục Khải Vũ không kịp đợi tài xế Mãnh, trực tiếp lái xe rời khỏi khách sạn Thanh Long.

Trên xe, Mạc Hân Hy gọi điện cho Long Uy.

Điện thoại vừa được kết nối, cô liền mảng như tát nước: “Long Uy, lần này anh hài lòng rồi chứ, Thanh Y đã bị Lương Dịch Hàm cho uống thuốc đưa đi mất rồi. Nếu cô ấy có bất trắc gì, tôi sẽ liều mạng với anh!”

Nói đến đây, Mạc Hân Hy không khỏi nghẹn ngào bật khóc nức nở, từ đây đi tới nhà Lương Dịch Hàm, nhanh nhất cũng phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ. Tất cả đều không còn kịp nữa rồi!

Trong giọng nói lạnh như băng của Long Uy ở đầu dây bên kia lộ vẻ dữ dẫn: “Có tôi ở đây, ai cũng đừng hòng động đến một sợi tóc của cô ấy”

Nói rồi, anh ta cúp luôn điện thoại, nhìn số phòng trước mặt, sau khi xác nhận là số 1304, anh ta lùi lại một bước, nói với mười mấy người vệ sĩ phía sau: “Đạp tung cửa cho tôi”

Một người vệ sĩ vạm vỡ trong số bọn họ dùng lực tung một cú đá mạnh, cửa phòng của khách sạn bật tung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.