9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 767: Chương 767: Anh dám nói anh thật sự yêu Hân Hy sao?




Long Anh Vũ cẩn thận nhìn Mạc Hân Hy một cái, sau đó nói: “Đúng vậy, lúc đầu tôi không biết Mộc Tháp là con của hai người, bây giờ đã biết, tất nhiên là tôi sẽ muốn trả lại quyền nuôi con cho hai người rồi. Dù sao Hân Hy và tôi cũng từng là bạn học, lớn lên cùng nhau. Cô ấy đã tìm thấy con trai của mình, tôi thật lòng cảm thấy hạnh phúc thay hai người.”

Đến lúc này rồi mà anh ta còn không biết xấu hổ mà tự nói tốt cho bản thân. Anh ta tự cho răng chỉ cần mình sẵn sàng trả lại quyền giám hộ của Lý Mộc Tháp thì Lục Khải Vũ nhất định sẽ vui mừng khôn xiết, ngay lập tức chấp nhận rồi rút lại đơn khởi tố.

Anh ta nghĩ mọi thứ quá tốt đẹp rồi.

Lục Khải Vũ không phải là người nghe mấy câu, hưởng ít lợi cũng có thể mua chuộc được. Anh ta là chủ tịch Lục nổi tiếng tàn nhãn, vô tình, đầy thủ đoạn của Hà Thành.

“Anh không biết thân phận của Mộc Tháp?

Long Anh Vũ, anh đúng là không biết xấu hổ, khiến người khác phái trợn mắt há mồm.”

“Nếu anh không biết thân phận của Mộc.

Tháp, vậy thì làm thế nào mà anh lấy được tóc của tôi rồi đem đi làm xét nghiệm quan hệ cha con?”

“Còn nữa, nếu không phải vì cái kết quả xét nghiệm quan hệ cha con giả đó, vợ chồng Lý Minh làm sao có thể bị lừa được? Làm sao họ có thể giao quyền giám hộ của Mộc Tháp cho anh chứ?”

“Anh nghĩ rằng hôm nay mình tới đây tỏ ra tốt bụng, giả vờ trả lại quyền giám hộ Mộc.

Tháp cho chúng tôi thì tôi sẽ rút đơn kiện, thả anh đi sao?”

Ánh mắt Lục Khải Vũ sắc bén, tiến lên từng bước một đấy Long Anh Vũ vào góc phòng.

Sự việc đã đến mức này, Hân Hy ở bên kia không thể nhịn được nữa, may mà vết thương của cô hồi phục rất tốt, hai ngày nữa sẽ được xuất viện nên anh có thể nói sự thật trước mặt cô để tránh những hiểu lầm không đáng có.

Mạc Hân Hy vừa mới ngồi xuống giường, nghe Lục Khải Vũ nói không sót một lời, lại đứng lên.

Cô chậm rãi bước đến chỗ Long Anh Vũ, nhìn anh ta chằm chằm: “Anh đã trộm tóc của chồng tôi để làm xét nghiệm quan hệ cha con với Mộc Tháp?”

Đôi mắt lạnh lùng của cô đầy vẻ bàng hoàng và đau lòng, điều quái gì đã khiến người đàn anh ngây thơ, ngay thẳng và tốt bụng mười bảy tuổi năm đó trở thành một người đàn ông không từ thủ đoạn như bây giờ vậy?

Long Anh Vũ lộ ra vẻ mặt tội lỗi, không dám nhìn vào mắt cô: “Hân Hy, mọi chuyện không như em nghĩ đâu, anh… anh thấy Mộc Tháp rất dễ thương, cho nên tự nhiên trở nên bối rối: “Tự nhiên trở nên bối rối?” Mạc Hân Hy tức giận đến nỗi bật cười nói.

“Đàn anh, anh không nhận ra lý do của mình thật nực cười sao? Trong lúc bối rối đã đi trộm tóc người khác, rồi ngộ nhận con của người khác? Rõ ràng anh biết Mộc Tháp là con trai của chúng tôi mà vẫn làm như vậy, mục đích của anh là gì?” Nói đến câu cuối cùng, giọng điệu của cô đầy vẻ tức giận.

Lúc này Long Anh Vũ mới biết cho dù mình nói cái gì, Mạc Hân Hy cũng sẽ không tin.

Anh ta ngẩng đầu lên, trìu mến nhìn cô: “Hân Hy, em thật sự không biết anh làm như vậy là vì lý do gì sao?”

Nói xong, anh ta tiến lên một bước, muốn nắm lấy tay Mạc Hân Hy, nhưng lại bị Lục Khải Vũ ngăn lại.

“Long Anh Vũ, anh đang muốn tỏ tình với vợ tôi ở trước mặt tôi sao?” Ánh mắt anh sắc bén, đẩy Mạc Hân Hy ra sau lưng để che chở.

Long Anh Vũ ngẩng đầu, không chút sợ hãi nhìn anh: “Anh dám nói anh thật sự yêu Hân Hy sao? Không phải vì cô ấy đã sinh cho anh chín đứa con trai ưu tú nên anh mới cưới cô ấy sao? Ở trong mắt anh, cô ấy chẳng qua chỉ là một người bảo mẫu miễn phí mà thôi.

Chỉ có tôi mới thực sự yêu cô ấy, mới lúc nào cũng nghĩ cho cô ấy”

Mạc Hân Hy ở phía sau Lục Khải Vũ nghe được những gì anh ta nói, hơi sững sờ.

Lúc trước Liễu Thanh Y nói Long Anh Vũ có ý với cô, cô còn không tin!

Trong ấn tượng của cô, Long Anh Vũ luôn sạch sẽ, ngay thẳng, tốt bụng và nhiệt tình, luôn được các nữ sinh ngưỡng mộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.