9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 851: Chương 851: Anh phụ trách




Từ nhỏ cậu đã sinh hoạt ở nước ngoài, không hề suy nghĩ gì thêm, cứ thế trực tiếp tiến lên, nhanh chóng kéo khẩu trang xuống, rồi ôm cổ một cô gái nhỏ, “chụt” một tiếng, hôn ngay lên mặt của người kia một cái.

Sau đó lại nhanh chóng mang khẩu trang lại, nháy nháy cặp mắt đào hoa, cách một lớp khẩu trang nhưng vẫn tung ra một nụ hôn gió cho hai cô gái nhỏ khác.

Tư Nhã đang đứng xếp hàng ngoan ngoãn trên đường đi về, đột nhiên bị cậu hôn như vậy thì giật nảy mình, ngẩng đầu lên nhìn qua lại thấy cách cậu ta ăn mặc quái lạ như thế, nên lùi về sau một bước rồi khóc rống lên.

Mạc Vũ Lý nhanh chóng tới phía trước giải thích: “Em gái nhỏ, em đừng khóc mà, chỉ là anh cảm thấy em xinh đẹp quá nhịn không được mới hôn em một cái mà thôi, em yên tâm nha, anh sẽ phụ trách.”

Tiếng nói của cậu còn chưa dứt thì cảm nhận được hình như có chút sát khí bên phải mình, dựa vào trực giác cậu vội vàng né qua một bên.

Chỉ là cậu vừa mới tránh né thành công công kích bên cạnh, vậy mà một trong ba cô gái nhỏ sinh ba kia, một cô bé có thân hình hơi mập mạp lập tức vọt thẳng tới, đá một cước vào bên trên bắp chân của cậu.

Cậu không có chú ý tới, bị một bàn chân cứng răn đá một cái, còn cô bé thì lập tức la lên: “Cái đồ xấu xa này, ai cho anh hôn chị gái tôi”

Nhưng còn chưa nói xong thì đã nhanh nhẹn giơ bàn tay nhỏ lên chộp được ngay đầu mũ của Mạc Vũ Lý.

Mạc Vũ Lý vội vàng né tránh, nhưng phía sau cậu còn có Mạc Minh Húc, Long Bách, Long Thiên, lại vây quanh cậu lại.

Mấy đứa nhóc kia không nói thêm lời nào, cứ thế bắt đầu xông lên đánh cậu.

Sau mấy hiệp, Mạc Vũ Lý luôn tự xưng là có thân thủ tài giỏi từ nhỏ tới giờ vậy mà lại bị người ta đè trên mặt đất.

Trước sau cũng chỉ có mấy phút, phía trước cửa nhỏ đã bị làm loạn thành một mớ rối tinh rối mù.

Hoàng Ánh Tuyết – giáo viên ngữ văn kiêm chức chủ nhiệm lớp 3, còn có các thầy phụ trách trật tự ở cửa trường học lập tức chạy tới, hy vọng sẽ kéo được bọn họ ra.

“Thằng nhóc này vậy mà dám bắt nạt em gái tôi ngay trước mặt chúng tôi hả?” Khi Long Thiên bị cô giáo kéo ra thì vẫn không quên đá một cước vào mông Mạc Vũ Lý.

Mạc Vũ Lý năm rạp trên mặt đất, liều mạng che miệng của mình lại.

Ô… Mất mặt quá mà, trăm triệu lần không thể để cho người ta nhận ra thân phận thật của cậu.

Cậu là Mạc Vũ Lý, là Hồ Ly Huyền Sắc Vũ Lý đang thành công trên toàn cầu. Vậy mà lại bị mấy đứa nhỏ như này đánh gục nằm lăn ra đất, nếu cái này mà truyền ra ngoài, vậy cậu còn lăn lộn trong giới giải trí kiểu gì nữa chứ!

Nhìn cậu nằm rạp trên mặt đất, động tác liều mạng che kín khẩu trang, Hoàng Ánh Tuyết cảm thấy huyệt thái dương của mình đang nhảy thình thịch đau đớn không thôi.

Mạc Vũ Lý, không phải thằng bé này đang theo bố mẹ vui chơi, học làm đồ ăn hàng ngày hay sao? Tại sao lại xuất hiện ở một nơi như này cơ chứ?

Lúc này vì không để ảnh hưởng tới giờ tan học, giáo viên chủ nhiệm vì muốn an toàn nên đã kéo mấy người Mạc Minh Húc qua một bên.

“Cô giáo Ánh Tuyết, cô nhìn thử xem đứa nhỏ trên đất có bị thương hay không?” Thầy giáo kia thấy Mạc Vũ Lý nằm rạp trên mặt đất, vừa bụm kín khẩu trang, không hề nhúc nhích thì hơi lo lắng nói.

Sao những đứa nhỏ này lại không biết nặng nhẹ như vậy chứ? Nếu không may đánh tới mức người ta bệnh luôn thì làm sao bây giờ?

Hoàng Ánh Tuyết ngồi xổm xuống trước mặt Mạc Vũ Lý, dùng tay đẩu nhẹ cậu một cái: “Đừng giả bộ nữa, mau dậy đi!”

Mạc Vũ Lý ngẩng đầu lên, bên trong cặp mắt đào hoa kia đều là uất ức: “Mợ, mất mặt quá mà! Sao con sống được đây!”

Hoàng Ánh Tuyết thở dài: “Trước hết đứng lên đi, có mợ ở đây mà, không sao đâu.”

Cô ấy đưa tay ra kéo Mạc Vũ Lý đứng lên, hai người ổn định lại rồi đi tới trước mặt thầy giáo.

“Em là học sinh trường nào, vì sao lại gây chuyện ở trước cổng trưởng của thầy?” Khi hỏi Mạc Vũ Lý thì giọng điệu của người thầy giáo đó vô cùng nghiêm khắc.

Long Bách nhếch miệng: “Thầy ơi, cậu ta chính là kẻ biến thái mặt mà thôi, nhìn thấy em gái con xinh đẹp thì lập tức bắt nạt em ấy, thầy nhất định phải đưa cậu ta tới đồn công an mới được”

Mạc Minh Húc cũng gật đầu: “Đúng, hành động của cậu ta đã tạo.

thành hành vi quấy rối, có lẽ là đưa lên cục cảnh sát mới đúng đó ạ”

Mạc Vũ Lý thở phì phò nhìn chằm chằm nhóm người bọn họ: “Tôi quấy rối em gái của các cậu bao giờ chứ, không phải tôi đã nói rồi sao, là vì nhìn thấy mấy em gái nhỏ này quá đáng yêu nên nhịn không được mới hôn một cái mà thôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.