9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 508: Chương 508: Cho dù chúng có mắng tôi, tôi cũng cam tâm tình nguyện




Thuận tiện lại giúp cô gõ cửa nhà đối diện.

Mạc Hân Hy nhìn con trai cả đầy tán thưởng.

Mạc Minh Húc giơ nắm tay nhỏ lên làm động tác tay cố lên, sau đó xoay người trở về giúp Lục.

Khải Vũ chuẩn bị bát đũa.

Rất nhanh, Tô Cẩm mở cửa ra, nhìn thấy cô thì có chút kinh ngạc.

“Tôi làm một ít đồ ăn sáng, muốn đem sang cho Long Bách với Long Thiên nếm thử, hai đứa ã ngủ dậy chưa?” Cô không đợi Tô Cẩm trả lời liền trực tiếp đi vào trong, quen thuộc mà đi vào phòng ăn, bày biện xong bữa sáng, “Hai đứa nói hôm nay muốn ăn bánh quẩy với sữa đậu nành của nhà kia ở cổng khu nhà ở, mấy món cô làm sợ rằng không hợp khẩu vị của hai đứa”

Tô Cẩm lạnh lùng nhìn Mạc Hân Hy, đáy lòng có chút đồng tình với cô, cũng có chút coi thường cô Chỉ cần không phải là đồ ngốc, liếc mắt liền có thế nhìn ra Long Thiên thật sự là con trai của Lục Khải Vũ, nhưng mà Mạc Hân Hy lại bày ra một bộ dạng rất rộng lượng, lại còn mới sáng sớm đã làm bữa sáng đến để lấy lòng bọn họ.

Thật sự là vì tiền tài với địa vị mà ngay cá tự tôn tối thiếu nhất của người phụ nữ cũng không cần nữa.

Tô Cẩm cô tuy rằng không có bằng cấp cùng với tài năng giống như Mạc Hân Hy, thế nhưng lại có cốt khí không chịu khuất phục, tuyệt đối sẽ không vì tiền bạc cùng với địa vị mà chịu nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.

“Sao cô biết bọn chúng không thích ăn những món này chứ?” Mạc Hân Hy nghe được trong ngữ khí của Tô Cẩm có chút không vui, hỏi ngược lại cô ta.

“Tôi đã đến đây được mấy ngày rồi, bọn trẻ chưa bao giờ nói rằng muốn ăn bánh rán trái cây cải” Tô Cẩm cho rằng bản thân rất hiểu Long Bách và Long Thiên “Chưa bao giờ nói muốn ăn, không có nghĩa là bón chúng không thích, cô nói có phải vậy không hả Tô Cẩm?”

Mạc Hân Hy nhìn chẩm chằm cô ta, hỏi một cách gọn gàng dứt khoát: “Cô hình như có gì đó không vừa lòng đối với tôi? Vẫn là nói thẳng ra đi, i không thích quanh co lòng vòng!”

“Mẹ của cô qua đời, chúng tôi cũng cảm thấy rất bất ngờ. Cô muốn dựa vào năng lực của bản thân sống yên ổn ở Hà Thành, chúng tôi ủng hộ cô, thế nhưng tôi không biết tại vì sao mà cô cứ luôn có ý thù địch đối với tôi Sau này cô và Lục Khải Vũ sẽ thường xuyên đến đây tiếp xúc với Long Bách và Long Thiên, bộ dạng này của Tô Cẩm khiến cho người ta rất không thoải mái.

Lời nói của cô khiến cho Tô Cẩm có chút ngoài ý muốn: “Bà chủ Lục, tôi nghe nói cô là một nhà thiết kế nội thất nổi tiếng ở trong nước, cô có tài năng, có khí chất, lớn lên cũng rất xinh đẹp. Tại vì sao phải gả cho Lục Khải Vũ? Thật sự bởi vì yêu anh ấy sao?”

Mạc Hân Hy nhướng mày: “Lời này của cô có ý gì?

Tô Cẩm liếc mắt nhìn về phía phòng ngủ của Long Thiên và Long Bách, hạ thấp giọng nói xuống một chút: “Long Thiên là con riêng của Lục Khải Vũ, cô chắc có lẽ cũng nhìn ra rồi. Lục Khải Vũ sắp xếp con riêng ở đối diện nhà của các cô, cô vậy mà lại có thể nén giận, còn làm bữa sáng đến lấy lòng bọn chúng”

“Bà chủ Lục, mục đích làm những việc này của cô bất luận là vì tình yêu, hay là vì tiền tài, Tô Cẩm tôi cũng xem thường những hành động như vậy của c Mạc Hân Hy ngây ngẩn cả người, cô không ngờ rằng nguyên nhân mà Tô Cấm tràn ngập căm thù đối với cô vậy mà lại là thế này.

Thế này thì bảo cô nên giải thích như thế nào chứ! “Ha ha, là thế này, thật ra mỗi người đều có một vài nỗi niềm khó nói! Mặc kệ cô nhìn tôi như thế nào đi nữa, đối với hành động ngày hôm nay của tôi thì tôi cũng không hối hận”

“Sau này, tôi vẫn còn sẽ thường xuyên mang đồ ăn đến cho Long Thiên và Long Bách. Cho dù bọn chúng không thích tôi, đuổi tôi đi, tôi cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ dâu. Chỉ cần có thế nhìn thấy bọn chúng, nói một vài câu với chúng thôi cũng được, cho dù chúng có mắng tôi, tôi cũng cam tâm tình nguyện”

Ánh mắt của cô kiên định, từng câu từng chữ đều lộ ra tình cảm chân thành.

Tô Cẩm bị cô nói đến có chút mơ hồ, gãi gãi đầu, vẻ mặt mê man “Thơm quá đi! Bánh rán trái cây, bánh bao nhân thịt!” Phía sau bọn họ đột nhiên truyền đến giọng nói pha với tiếng nuốt nước bọt của Long Bách.

Thân hình Mạc Hân Hy chấn động, quay đầu lại, nhìn thấy Long Thiên không biết từ lúc nào đã đứng ở cửa phòng ngủ, lúc này đang dựa lưng vào khung cửa, lẳng lặng nhìn cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.