Mạc Hân Hy mới nhớ tới lần trước ở châu Âu, ông cụ Mộ vì cảm ơn ơn cứu mạng của cô mà đã tặng cô đá hoa Ngọc Mai trắng tốt nhất.
“Ông cứ yên tâm, tôi vẫn luôn đặt nó trong tủ bảo hiểm của ngân hàng!”
Sau khi trưởng họ nhà họ Mộ Dung nghe xong thì hài lòng gật đầu: “Tôi nghe nói nhà hai người có ba cô con gái. Trong gia tộc di truyền gen đa thai thật à?”
“Đúng vậy!” Mạc Hân Hy không biết tại sao trưởng họ nhà họ Mộ lại hỏi như thế nhưng vẫn trả lời thật.
Trưởng họ nhà họ Mộ Dung liếc nhìn Mộ Dung Lãnh Nam một cách à thế này, hôm nay tôi bỏ mặt mũi để xin một điều, hi vọng tổng giám đốc Lục và cô Lục đây không từ chối!”
“Sao ông lại khách sao thế? Mời ông nói thẳng!” Lục Khải Vũ cảm thấy lời ông cụ Mộ sắp nói có liên quan đến ba cô con gái của mình. . ngôn tình ngược
Trưởng họ nhà họ Mộ Dung hắng giọng: “Là thế này, hẳn hai người có nghe đến thằng cháu Mộ Dung Lăng Dạ của tôi, nó là con trai của Lãnh Nam. Xét theo tình hình nhà Mộ Dung bây giờ thì sau này bố nó sẽ trở thành trưởng họ. Mặc dù đứa bé này có hơi nghịch ngợm nhưng cực kì tốt bụng giống như bố nó!”
“Lần này tôi có hơi vội vàng, không mang theo thứ có giá trị. Bởi vậy muốn tặng đá Ngọc Mai làm tín vật, hai nhà chúng ta định thông gia cho bọn trẻ từ nhỏ! Sau này Lăng Dạ lớn lên sẽ cưới một trong ba đứa con gái của hai người làm vợ! Không biết cả hai đồng ý không?”
Mộ Dung Lãnh Nam nghe ông nội nói thì cũng nhanh chóng phụ họa theo: “Hay lắm. Con vẫn luôn kính trọng cách làm người của tổng giám đốc Lục và mợ Lục. Tương lai con gái nhà họ Lục sẽ rộng rãi biết bao, chắc chắn có thể đảm nhận vị trí vợ trưởng họ nhà họ Mộ Dung”
Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy đưa mắt nhìn nhau.
Lúc này trong lòng của anh ấy cảm thấy rất bất lực, chỉ muồn chửi người.
Trưởng họ nhà họ Mộ Dung đúng là một con cáo già mà, rõ ràng là ông ta đã nhìn thấy gen đa thai của nhà Hân Hy nên mới muốn cô con gái cưng của anh ấy đến nhà ông ta, chỉ để sinh con đẻ cái cho bọn họ mà thôi!
Con gái cưng của Lục Khải Vũ anh tại sao lại phải trở thành công cụ sinh con đẻ cái cho nhà họ Mộ Dung bọn họ chứ!
Thế nên, người đàn ông đẹp trai họ Lục nghĩ cũng không thèm nghĩ mà từ chối thẳng thừng: “Ông trưởng họ này, lũ trẻ còn quá nhỏ, con gái tôi giờ mới có bảy tuổi thôi. Phận làm cha mẹ, chúng tôi chỉ hy vọng con gái chúng tôi có thể được hạnh phúc cả đời, vui vẻ là được. Người mà chúng nó lấy cũng nhất định phải là người mà chúng nó yêu nhât.
Đây là chuyện của tương lai, quá là xa vời, chúng tôi cũng không thể nào mà quyết định thay cho lũ trẻ được”
Trưởng họ nhà họ Mộ Dung chỉ nhìn qua là đã hiểu rõ tâm tư cẩn trọng của người làm bố như Lục Khải Vũ, mỉm cười đầy mưu mô: “Vậy thì nếu trong tương lai con gái của cậu mà yêu Lăng Nhi nhà chúng tôi, nhất định phải gả cho thằng bé đấy nhé!”
Lục Khải Vũ nhìn lên trần nhà, trong lòng thì đã hỏi thăm tổ tiên của nhà họ Mộ Dung hết cả một lượt rồi.
Sau đó anh ấy mới nói: “Nếu như là bọn trẻ muốn, thì người làm bố như tôi cũng chỉ có thể chúc phúc cho bọn chúng mà thôi. Quan trọng là Mộ Dung Lăng Dã của nhà ông có bản lĩnh để cho khiến cho con gái tôi nhất định chỉ chấp nhận gả cho cậu ta hay không ấy?”
Bất luận là hiện tại hay là trong tương lai, chỉ cần có Lục Khải Vũ anh ấy ở đây, thì tuyệt đối sẽ không bao giờ để cho cái thằng ranh con Mộ Dung Lăng Dã đó có cơ hội tiếp cận đến các cô con gái cưng của anh được.
Muốn lấy con gái của Lục Khải Vũ anh về làm công cụ sinh con đẻ cái, cái nhà họ Mộ Dung đó đừng có hòng!
Trưởng họ nhà họ Mộ Dung cũng không hề miễn cưỡng anh ấy, chỉ vân cười ha ha nói: “Được thôi, vậy thì cứ quyết định như vậy đi. Nếu như Lăng Dã nhà chúng tôi và con gái hai người thật sự là yêu thương nhau thì hy vọng tổng giám đốc Lục đừng có ngăn cản”
“Ông cứ yên tâm, tôi sẽ không ngăn cản đâu” Câu nói này là được Lục Khải Vũ nói ra chẳng khác gì là rít ra từ kẽ răng vậy.