Mộ Dung Lăng Dạ lắc đầu: “Cô ấy không biết, trước đó cô ấy căn bản còn không nhận ra tôi!”
Lúc này, nụ cười của Mộ Dung Lăng Dạ trở nên chua xót, chậm rãi quay người lại, tự nhủ: “Sợ là, về sau cô ấy vĩnh viễn cũng không muốn biết tôi”
“Đường Dũng, đem đống đồ này lên trên xe, chúng ta đi thôi!”
Đường Dũng sau khi nghe anh ta phân phó, nhanh chóng vội vàng mở cửa xe để anh đi vào, sau đó mang rượu và đàn violon bỏ vào trong xe, sau đó ra lệnh cho tài xế khởi động xe rời đi.
Mộ Dung Lăng Dạ hai mươi tuổi, trẻ trung và tràn đây sức sống, mối tình đầu trong sáng và đẹp đế chưa kịp bắt đâu đã đột ngột bị cắt đứt.
Ba ngày sau, anh ta mang theo cây đàn violon của Mộc Lam, còn có sự đau đớn vì thất tình mà rời khỏi Hà Thành.
Sau khi Mộ Dung Lăng Dạ lên xe rời đi, Lục Vũ Tuệ vẫn nhìn theo chiếc xe đang rời đi rồi mới chậm rãi quay người lại.
Mối tình đầu của cô bé đã kết thúc trước khi nó kịp bắt đầu!
Hai đôi mắt đẫm lệ trở nên mông lung, cô ấy nhìn thấy sáu người anh trai đang mở rộng vòng tay với cô cùng một lúc.
Lục Minh Húc: “Vũ Tuệ tới đây, anh cả ôm một cái! Loại người này không đáng.”
Lục Vũ Lý: “Đúng vậy, trở về anh hai giới thiệu cho em một người tốt hơn. Tới đây, anh hai giúp em lau nước mắt”
Lục Vũ Tuấn: “Nếu em thấy buồn, hãy cứ khóc trong vòng †ay của các anh em! Không cần phải cố gắng kìm nén, rất có hại cho sức khỏe”
Lục Vũ Tháp: “Anh ba nói đúng, không cần phải cố gắng kìm nến. Nếu không được thì đến đây, em đánh anh tư hai cái để trút giận!”
Lục Tấn Khang: “Vũ Tuệ của chúng ta dũng cảm và đáng yêu nhất. Cái tên Mộ Dung Lăng Dạ có gì đáng để công chúa nhỏ của chúng ta khóc đến thế này. Lại đây, anh năm ôm em một cái! Sau này nhất định sẽ có một chàng trai mạnh mẽ hơn Mộ Dung Lăng Dạ gấp ngàn lần xuất hiện trong cuộc sống của em để chăm sóc và yêu thương em”
Lục Vũ Bách sờ sờ mũi, suy nghĩ một chút xong liền nói: “Vũ Tuệ, thật ra chỉ cần em tập thể dục tốt và kiên trì giảm cân, nhất định em sẽ gặp được người yêu thương mình. Nhìn anh thứ sáu của em lúc trước cũng rất mập, không có ai thích anh cả. Kể từ khi anh giảm cân, lúc sau ở trường có rất nhiều cô gái thích anh đó. Em bởi vì quá mập nên cái tên Mộ Dung Lăng Dạ kia mới mù mà không thích em”
Cậu còn chưa kịp nói hết lời, Lục Minh Húc đang đứng ở bên cạnh đã đá cho anh ta một cái: “Lục béo, không nói được gì tốt đẹp thì im miệng lại cho anh!”
Sau đó, cậu nhanh chóng giải thích với Vũ Tuệ: “Đừng nghe lời anh thứ sáu, nó từ nhỏ đã như vậy rồi, nói chuyện không suy nghĩ!”
Lục Vũ Tuệ lân này không tức giận, thay vào đó, cô ấy trực tiếp bước đến chỗ trước mặt Lục Vũ Bách, bĩu môi: “Anh Sáu, vậy anh phải giữ lấy lời. Từ hôm nay trở đi anh phải giám sát việc giảm cân của em”
“Giảm cân? Vũ Tuệ em là đang nghiêm túc sao?”
Sáu người anh của cô đều cảm thấy rất kinh ngạc.