9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 85: Chương 85: Có gì mà không dám chứ




Lục Khải Vũ nhìn cô vẫn luôn cau mày, không nói chuyện, liền nói tiếp: “Tổng giám sát Lam không phải rất thích Tư Nhã sao? Chúng ta làm việc này đều là vì Tư Nhã”

“Nhưng mà, cho dù là vì Tư Nhã, cũng đâu cần phải kết hôn?” Mạc Hân Hy có chút mâu thuần Lục Khải Vũ đột nhiên tiến lên một bước, đẩy cô vào tường của phòng sách: “Tổng giám sát Lam, không phải là cho rằng tôi vừa ý cô, nên muốn kết hôn với cô đấy chứ?”

Hơi thở của anh xuyên qua không khí rơi trên mặt của Mạc Hân Hy, khiến cho cô nhịn không được nổi cả da gà nói: “Chủ tịch Lục, trí tưởng tượng của anh vẫn thực là phong phú!

Cô muốn thoát khỏi loại tư thế thân mật này, nhưng mà lại bị Lục Khải Vũ gắt gao vây lấy, căn bản không có đường nào có thể trốn thoát.

“Nếu đã như vậy, tổng giám sát Lam còn sợ cái gì chứ?”

“Tôi.” Mạc Hân Hy nhất thời không biết phải trả lời như thế nào.

Tôi vẫn luôn cho răng tổng giám sát Lam là một người quan minh lỗi lạc, kiên cường chính trực, chính là hiệp nữ giúp đỡ kẻ yếu, hôm nay nhìn thấy, hóa ra là tôi nhìn nhầm Như vậy có thể thấy được, sự quan tâm của tống giám sát Lam đối với Tư Nhã đều là giả”

Lục Khải Vũ khóe miệng hơi gợi lên, trong lời nói tuy lãnh đạm nhưng lại đang kích thích cô.

“Tôi quan tâm đối với Tư Nhã là thật!” Mạc Hân Hy có chút không cam lòng phản bác lại.

“Nếu đã như vậy, tại sao không dám cùng tôi kết hôn? Yên tâm, chỉ là kết hôn giả, tôi sẽ không chạm vào cô, hơn nữa, loại thân hình của cô, tôi cũng không có hứng thú” Nói xong, Lục Khải Vũ cúi đầu nhìn về phía trước ngực của Mạc Hân Hy, vẻ mặt ghét bỏ.

Mạc Hân Hy hoàn toàn bị làm cho tức giận, dùng lực đẩy anh ra nói: “Anh là đồ vô lại!”

Nhìn cô hoàn toàn bùng nổ, Lục Khải Vũ ý cười nơi khóe miệng càng sâu hơn: “Thật không ngờ, tổng giám sát Lam lại nhát gan như vậy”

Mạc Hân Hy lấy tay chỉ vào anh nói: “Lục Khải Vũ, anh đừng có mà đắc ý! Không phải chỉ là kết hôn giả thôi sao? Có gì mà không dám chứ. Bà đây mới không sợ anh đâu!”

“Được, tổng giám sát Lam quả nhiên là nữ trung hào kiệt, cứ định như vậy đi. Chúng ta ngày mai liền đi đăng ký kết hôn, thế nào?”

Lục Khải Vũ “rèn sắt khi còn nóng” nói.

“Đăng ký kết hôn? Không phải kết hôn giả sao? Làm gì mà phải đăng ký kết hôn?” Mạc Hân Hy cảm thấy bản thân giống như bị lừa vậy.

“Cô cho rằng trẻ con bây giờ đều là kẻ ngốc sao? Nhất là Mộc Lam, một đứa tiểu tinh quái, chúng ta nếu như không đưa ra giấy đăng ký kết hôn, con bé sẽ không tìn, nhất định sẽ nói với Tư Nhã, cô không muốn nhìn thấy Tư Nhã thất vọng chứ!”

“Nhưng mà..” Mạc Hân Hy cảm giác hình như có chỗ không đúng “Tổng giám sát Lam cô sẽ không nói lời không giữ lấy lời đấy chứ! Vừa rồi cô chính là đã đồng ý tôi rồi”

“Nhưng mà tôi không có nói sẽ đăng ký kết hôn với anh”

“Tổng giám sát Lam yên tâm, đợi đến khi cô gặp được người trong lòng, tôi sẽ lập tức ly hôn với cô, còn có thể tự mình đi nói rõ nguyên do với đối phương, nói với họ mọi việc cô làm đều là vì muốn trị bệnh cho Tư Nhã, tuyệt đối sẽ không vì vậy mà cản trở hạnh phúc của cô” Lục Khải Vũ tiến một bước bảo đảm.

Mạc Hân Hy nhìn anh một cái đầy nghi ngờ, cảm giác hôm nay Lục Khải Vũ rất khác, nói đặc biệt nhiều, một điểm cũng không giống với anh của trước đây.

Cô có chút không kiên nhẫn khoát tay áo nói: “Được, đăng ký kết hôn thì đăng ký kết hôn! Không có cái gì ghê gớm cả, mọi chuyện đều là vì trị bệnh cho Tư Nhã”

“Được, cô hôm nay hãy quay về lấy giấy tờ chứng nhận trước, ngày mai tôi sẽ qua đón cô sớm” Lục Khải Vũ tâm tình hình như rất tốt.

“Tôi quay về rồi, Tư Nhã phải làm sao?”

Cô có chút lo lắng.

“Nếu không được, bảo Tư Nhã với cô cùng nhau trở về” Lần này, Lục Khải Vũ vậy mà lại rất giỏi nói chuyện.

Mạc Hân Hy nhìn anh một cái thật sâu: “Chủ tịch Lục, anh hôm nay không uống lộn thuốc đấy chứ?”

“Cô nói như vậy là có ý gì?”

“Tác phong của anh khiến cho người ta cảm thấy là lạ, có chút sợ hãi!” Nói xong, cô cố ý rùng mình một cái sau đó đi ra ngoài.

Chỉ là, vừa mới bước ra cửa phòng sách, bên ngoài biệt thự nhà họ Lục liền vang lên âm thanh của xe cứu thương.

Lục Khải Vũ sửng sốt một chút: “Bà nội?”

Anh nhanh chóng bước xuống lầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.