9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 365: Chương 365: Thêm một bất ngờ nữa




Long Thiên không hiểu nhíu mày một cái hỏi: “Em vừa bảo sao cơ?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng mũm mĩm của Long Bách nhăn lại, cậu bé giải thích: “Thì là chuyện trông anh rất giống với Lục Khải Vũ đó. Em đã hỏi là tại sao, anh chẳng bảo có rất nhiều người có ngoại hình giống nhau đó thôi. Bây giờ khi em hỏi cậu ta câu hỏi tương tự, cậu ta cũng trả lời y hệt anh.”

Long Thiên cuối cùng cũng đã hiểu, cậu bé thở dài rồi kéo tay em trai: “Đúng là vậy mà, em không xem ảnh trên mạng sao? Bây giờ có rất nhiều đứa trẻ giống với các ngôi sao điện ảnh đấy!”

Trong khoảnh khắc Lư Bạch Khởi nhìn thấy Long Thiên, anh ta cảm thấy như nhìn thấy quái vật, lập tức sợ hãi như muốn nhảy phỗng lên.

Cậu bé này quá giống với Lục Khải Vũ, rất có thể chính là con trai của anh ta. Bây giờ mình mà đưa đứa bé này qua gặp Lục Khải Vũ, nếu như nó quả thật là con trai anh ta thì chưa biết chừng anh ta sẽ phấn khởi mà để cho Tập đoàn nhà họ Lư một con đường sống.

Nghĩ đến đây, trong lòng anh ta rất kích động. Thấy Long Thiên kéo Long Bách định quay về xe, anh ta sốt ruột tiến lên, kéo Long Thiên lại “Cậu bạn nhỏ, đợi một chút!”

Chỉ một giây sau đó, anh ta còn chưa phản ứng kịp thì cả người đã nằm sống soài trên đất.

Long Thiên lạnh lùng, thờ ơ muốn làm gì? Đánh nhau sao?” phủi phủi ống quân: “Ông

Vừa rồi cậu chỉ tranh thủ cơ hội, nhẹ nhàng ngáng chân một cái thôi mà người này đã lập tức té ngã, quả thật là quả ăn hại.

Lư Bạch Khởi bị ngã khá đau nhưng vẫn cố gượng đứng lên: “Không phải, cậu bạn nhỏ à, chỉ là chú thấy cháu trông rất giống một người bạn của chủ nên chú hơi kích động chút thôi. Con trai của bạn chú từ nhỏ đã bị bọn lừa đảo lừa bán đi rồi.”

Long Thiên liếc anh ta một cái: “Thật à? Thế thì chắc ông nhìn nhầm người rồi. Tôi không bị bọn lừa đảo lừa bán đi, tôi có gia đình”

Nói xong, cậu bé không thèm quay đầu lại, cứ thế kéo Long Bách lên xe.

Lư Bạch Khởi nào chịu từ bỏ cơ hội tốt như vậy chứ, anh ta bất chấp đau đớn, vội vàng tiến lên cản đường hai đứa nhỏ lại.

Long Thiên nhìn anh ta, cậu hơi nheo mắt lại: “Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, ông định làm gì?”

Những người hiểu về cậu bé thì đều rất rõ, đây là điềm báo trước cơn giận dữ của cậu, nếu như Lư Bạch Khởi vẫn không biết điều như vậy thì cục diện dự đoán sẽ rất thế thảm.

Long Uy sợ bọn họ vừa vào Hà Thành đã gây chuyện nên vội vàng từ trong xe bước ra.

“Chào anh, đây là số điện thoại của trợ lý của tôi, chúng tôi đang vội nên không có nhiều thời gian. Nếu như anh có chuyện gì thì có thể liên lạc với trợ lý của tôi bất cứ lúc nào.”

Long Uy đưa cho anh ta một tấm danh thiếp của ông

Sở.

Lư Bạch Khởi nhận lấy danh thiếp thì nhìn qua một cái, bên trên ghi là ông Sở – trợ lý của chủ tịch Tập đoàn Long Uy, phía dưới ghi một dãy số điện thoại.

“Anh… anh là Long Uy – chủ tịch của Tập đoàn Long Uy sao?” Lư Bạch Khởi sợ hãi lùi về sau hai bước.

Hôm nay trước khi ra cửa nhất định là anh ta đã không xem ngày trước nên mới đụng phải xe của chủ tịch của Tập đoàn Long Uy.

Long Uy khẽ gật đầu, không nói gì nữa mà kéo Long Thiên và Long Bách lên xe. Sau đó anh ta nhìn đồng hồ rồi dặn dò tài xế tiếp tục lái xe.

Lư Bạch Khởi nhìn theo chiếc xe Rolls-Royce phiên bản giưới hạn của Long Uy từ từ lướt qua rồi dần biến mất trong dòng xe tấp nập trên đường.

Lúc bọn họ chạy tới khách sạn Nguyệt Tú thì đã là mười giờ năm phút, hôn lễ đã bắt đầu được năm phút.

Mạc Hân Hy mặc áo cưới kiểu truyền thống, gương mặt rạng rỡ đang đứng bên cạnh Lục Khải Vũ. Người dẫn chương trình đang giới thiệu với mọi người về câu chuyện tình yêu lãng mạn, hạnh phúc giữa hai người bọn họ.

Năm đứa nhỏ Mạc Minh Húc, Vũ Tuệ, Tư Nhã, Mộc Lam và cả Lý Mộc Tháp ngoan ngoãn đứng phía sau bọn họ, bọn trẻ thu hút ánh mắt của rất nhiều người đang có mặt trong hội trường.

Long Thiên và Long Bách đều không biết Long Uy dẫn mình đến tham dự hôn lễ của Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ.

Mãi cho đến lúc tới khách sạn Nguyệt Tủ rồi, bạn chúng mới nhận ra. Thế nhưng vì anh cả nhìn rất nghiêm túc nên dù trong lòng cũng không mấy cam tâm, bọn trẻ vẫn không dám nói gì. Bọn chúng không thể làm gì khác hơn là đành đi theo Long Uỷ tới hội trường hôn lễ, ngôi xuống vị trí tại hàng ghế thứ hai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.